Bách Luyện Thành Thần

Chương 298 : Sức mạnh của cú đấm

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Trước mười vạn đệ tử Thanh Vân Tông, La Chinh vẫy tay trên võ đài. Hành động này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.



“Ai ở đó vậy? La Chinh đang chào hỏi ai?”



Rất nhiều đệ tử đều không hẹn mà cùng nhìn theo hướng La Chinh vẫy tay, sau đó thấy một cô gái đeo khăn che mặt đứng đó, duyên dáng yêu kiều tựa

một đóa sen xanh không nhiễm bụi trần. Mặc dù gương mặt sau lớp lụa che

quá đỗi mơ hồ, nhưng chỉ vẻn vẹn cặp mắt sóng sánh như nước hồ thu kia

đã đủ mê đảo chúng sinh.



“Nàng là ai? Sao lại xinh đẹp như vậy?”



“Hình như chưa gặp bao giờ! Đôi mắt mê người như vậy, nếu tháo khăn che mặt, chẳng phải có thể khiến người ta ngây ngất sao?”



“Tháo khăn che mặt? Có gan ngươi làm thử xem? Mặc dù nàng che giấu tu vi,

nhưng thực lực chắc chắn không tệ, ít nhất ngươi không phải đối thủ của

nàng!”



“Ôi, La Chinh thật may mắn. Nếu bên cạnh ta có một người đẹp như vậy làm bạn thì tốt biết bao…”



Nhất thời, những âm thanh xuýt xoa hâm mộ, ghen tị vang lên không ngớt.



Bị nhiều ánh mắt dõi theo quan sát đến thế, cả người La Yên cũng cảm thấy

hơi căng thẳng, dù sao lâu lắm rồi nàng chưa trải qua tình huống như

vậy.



Nhưng trong mấy vạn ánh mắt đó lại có một ánh mắt buồn bực, khó chịu. Chủ nhân của ánh mắt đó là Chu Thiên Ngưng.



Một điểm tích lũy đối với Chu đại tiểu thư quả thật không thấm vào đâu. Nếu có thể đích thân tới hiện trường thì tất nhiên nàng sẽ tới, chẳng ngờ

lại chứng kiến cảnh tượng La Chinh vẫy tay với một cô gái. Lúc trước Chu Thiên Ngưng không hề phát hiện bên cạnh La Chinh có cô gái nào, vì sao

sau một kỳ đại hội toàn phong lại xuất hiện cả đám như vậy? Chu Thiên

Ngưng bĩu môi, không biết nói gì cho phải.



Nàng không phải nhà

tiên tri, tất nhiên không biết cô gái che mặt kia là La Yên - muội muội

của La Chinh, thế nên mới ghen tuông nhầm đối tượng.



Trong lúc mọi người còn ồn ào bàn luận, Bùi Thiên Diệu đã bước lên võ đài.



Trong cuộc tỷ thí trước với Hoa Thiên Mệnh, Bùi Thiên Diệu sử dụng Bất Động

Minh Vương, lấy dáng vẻ dễ như trở bàn tay để đập nát Thiên Phạt Kiếm ẩn chứa kiếm ý Cực Lôi của Hoa Thiên Mệnh.



Một chưởng đó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng quần chúng.
triển kết giới bền chắc vô cùng. Vậy nên khi Bùi Thiên Diệu dập vào thì

kết giới chỉ khẽ dao động chứ không rạn vỡ.



“Một quyền đánh bay Bùi Thiên Diệu? Có cần khủng bố như vậy không?”



“Không phải các ngươi nói coi trọng Bùi Thiên Diệu sao? Thế thì sao? Ta nói La Chinh là tên quái dị gặp đối thủ mạnh thì càng mạnh hơn đấy! Quy luật

này xảy ra trên người hắn rất nhiều lần rồi, lát nữa Bùi Thiên Diệu nhất định sẽ dùng đòn sát thủ, nhưng cuối cùng vẫn bị La Chinh áp chế, sau

đó quay lại phản kích đấy!”



“Chẳng qua chỉ là dùng thần lực trời

sinh đánh Bùi Thiên Diệu một quyền, thế thì sao? Bùi Thiên Diệu còn chưa tung hết thực lực đâu!”



“Nói cứ như La Chinh đã dùng toàn bộ sức mạnh rồi ấy, ngay cả chân nguyên hắn còn chưa dùng nữa!”



Quần chúng vây quanh võ đài nhao nhao bàn luận, không ít người còn xảy ra tranh cãi.



Trong nhóm đệ tử chỉ có mình Triệu Chiêu chắp tay sau lưng, khóe môi thấp

thoáng nét cười: “Ầm ĩ đi, ầm ĩ đi. Dù sao ông đây cũng kiếm bộn tiền

rồi, có đủ vốn rồi!”



Trong trận chung kết, Triệu Chiêu không cược cho La Chinh hay Bùi Thiên Diệu. Cũng không phải hắn không muốn cược,

mà bởi hắn liên tiếp cược La Chinh thắng nên bây giờ số tiền kiếm được

chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung. Nhà cái mà Triệu Chiêu

cá cược chẳng khác gì phá sản!



Những nhà cái khác cực kỳ sáng

suốt, vừa nghe tin Triệu Chiêu cược cho La Chinh liền không thèm để ý

tới hắn. Vết xe đổ thảm khốc còn ở kia, không ai biết La Chinh có thể

thắng hay không. Nếu thua thì còn được, nhưng nếu La Chinh thắng, Triệu

Chiêu cược lớn như vậy thì mình sẽ phá sản mất thôi.



Cho nên

Triệu Chiêu không thể cược thêm nữa, dù sao hắn cũng thắng đủ rồi. Sau

một kỳ đại hội toàn phong liền biến thành đại phú ông, đoán chừng cả

Thanh Vân Tông chỉ có một mình hắn. Mà hết thảy điều này là do La Chinh

ban tặng, vậy nên từ tận đáy lòng, hắn càng hy vọng La Chinh chiến

thắng!



Bùi Thiên Diệu bò dậy khỏi mặt đất, sắc mặt trở nên nghiêm túc. Từ khi bước vào Thanh Vân Tông tới nay, chưa từng có ai khiến hắn

chật vật như vậy.