Bách Luyện Thành Thần

Chương 312 : Xin lỗi có tác dụng?

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Trong nháy mắt đó, La Ngọc Thư đã nhận ra La Chinh, hai con mắt đều chất đầy vẻ không thể tin được.



Năm trước La gia đã xảy ra hai chuyện lớn.



Một là La Chinh bị luyện khí sư Tà Lang bắt đi, chuyện thứ hai là La Phái Nhiên trong Thanh Vân Tông đã bị người ta phế.



La Chinh bị bắt đi, sống hay chết? Rốt cuộc đi tới đâu?



La Phái Nhiên bị người ta phế, là người phương nào phế?



Những chuyện này, La gia đều kín miệng như bưng...



Ngay từ đầu, mọi người trong La gia đều cho rằng La Chinh chết chắc rồi.

Luyện khí sư Tà Lang kia làm việc quỷ dị, thủ đoạn tàn nhẫn, rơi vào tay lão ta thì tuyệt đối không có chuyện may mắn mà thoát khỏi.



Nhưng theo thời gian trôi qua đã có vài lời đồn lưu truyền trong La gia.



Lời đồn rằng La Chinh không chết. Không chỉ không chết mà còn có bất ngờ được tiến vào thánh địa võ học Thanh Vân Tông!



Lời đồn có bài có bản hẳn hoi, nhưng chẳng qua phần lớn các đệ tử La gia

vẫn không tin. Dù sao ngày đó mọi người cũng tận mắt nhìn thấy La Chinh

bị Tà Lang bắt đi. Hơn nữa, tiến vào Thanh Vân Tông? Lại dễ dàng như

vậy?



La gia toàn lực mới bồi dưỡng ra một La Phái Nhiên, La Chinh dựa vào cái gì? Cho nên phần lớn mọi người cũng chỉ mỉm cười khi nghe

chuyện này.



Sau đó La gia lại xảy ra một chuyện lớn khác. La Phái Nhiên vậy mà lại bị người ta phế đi, bị người của Thanh Vân Tông đuổi

về La gia.



Đối với La gia mà nói, đó cũng là một đả kích thật lớn.



Mỗi một gia tộc trong quận Sùng Dương đều rất coi trọng bồi dưỡng lớp trẻ.

Rất nhiều gia tộc dù dốc hết toàn lực cũng phải đưa đệ tử nhà mình vào

Thanh Vân Tông!



Những gia tộc đó yêu cầu đệ tử nhà mình cũng

không cao, chỉ hy vọng đệ tử nhà mình có thể trở thành đệ tử nội môn

Thanh Vân Tông, bước vào Tiên Thiên Cảnh là thỏa mãn rồi.



Dù có là La Tiêu, năm đó cũng chỉ là cao thủ Tiên Thiên mà thôi.



Chỉ cần sinh ra một cao thủ Tiên Thiên là đã đủ để gánh vác cả một gia tộc.



Cho nên dù là gia tộc nào có đệ tử trong Thanh Vân Tông, cho dù là một đệ

tử ngoại môn Thanh Vân Tông thì cũng là một sự uy hiếp với các gia tộc khác!



Ai có thể nói chắc vị đệ tử gia tộc này, ngày sau không thể nhanh chóng tiến lên như diều gặp gió?


“Được!” La Ngọc Thư khẳng định.



“Đi theo sau ta!”



La Chinh đi qua Hoàng Cách, thản nhiên nói: “Hoàng quản gia, chẳng lẽ ngươi quên ta rồi sao?”



Trên mặt Hoàng Cách đầy vẻ nghi ngờ. Vì sao hắn biết ta? Còn nói ta quên hắn? Hắn là...



Lúc này Hoàng Cách mới cẩn thận đánh giá La Chinh. Khí chất của La Chinh

mặc dù có thay đổi thật lớn, nhưng mà dung mạo cơ bản lại không thay

đổi. Lần này đánh giá xong, sắc mặt Hoàng Cách mới đại biến!



“Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi... là La Chinh!” Trong mắt Hoàng Cách tràn đầy vẻ

không thể tưởng tượng nổi. La Chinh trở về, lại còn mạnh mẽ như thế?



La Chinh?



Tên gia đinh vẫn luôn quét dọn kia lúc này mới dừng quét, trên mặt cũng là vẻ khiếp sợ.



Tên gia đinh này ở La gia đã vài chục năm, đương nhiên đã từng rất quen

thuộc với thiếu gia của gia tộc. Từ khoảng cách này hắn có thể nhìn thấy dung mạo La Chinh. Kia đúng là La Chinh, không thể nghi ngờ gì nữa!



Hơn nữa cô gái đi theo phía sau hắn kia nhìn cũng thật quen mắt, bộ dạng có sáu phần tương tự với La Tiêu đã chết, kia hẳn là La Yên!



Không

ngờ lại là hai huynh muội này! Bọn họ đã trở lại? Vẻ mặt tên gia đinh

này hơi kích động, phải dùng hết sức mới cầm được cây chổi.



“Nếu đã biết, vậy tên ác nô như ngươi chết cũng được nhắm mắt rồi?” La Chinh chậm rãi rút một thanh kiếm ra khỏi nhẫn tu di.



“Ta... Đừng có giết ta! Xin ngươi, La Chinh. Chuyện trước kia ta xin lỗi, ta xin lỗi ngươi! Tha cho ta, ta có thể...”



“Phập!”



Một luồng ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe trước mắt Hoàng Cách.



Hoàng Cách còn cố để van xin, nhưng hắn phát hiện mình nói không nên lời.

Ngay sau đó cổ của hắn xuất hiện một vết máu, một giọt máu từ giữa vết

máu nhỏ kia chảy ra.



“Ta...Ta...” Hoàng Cách ôm cổ nằm vật xuống. Sau đó khí quản bị mở ra, hắn chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn La

Chinh. Nếu La Chinh có thể cho hắn một viên đan dược như La Ngọc Thư đã

ăn, có lẽ còn có thể cứu chữa.



La Chinh bước lên nửa bước, cúi

đầu thản nhiên nhìn khuôn mặt béo phì của Hoàng Cách mà nói: “Nếu xin

lỗi có tác dụng, thì thế giới này còn cần binh khí làm gì?”