Bách Luyện Thành Thần

Chương 330 : Mê hoặc

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Tô Duệ cười cười chỉ về phía ba cô gái dị tộc yêu kiều kia nói: “Ba cô

gái này là người Viên tộc ở Tây Vực, thân thể bọn họ vẫn còn trinh

nguyên, vẫn giữ được nguyên âm của bản thân, mà trong nguyên âm của con

gái Viên tộc ẩn chứa lực khí huyết hùng hậu. Nếu cùng bọn họ song tu,

lấy đi nguyên âm của họ thì có thể có được lực khí huyết cực lớn!”



Lực khí huyết có lợi rất lớn đối với võ giả.



Nếu khí huyết tràn đầy thì cho dù sau khi bị thương, máu thịt cũng hồi phục rất nhanh. Một số võ giả có khí huyết lớn mạnh, tràn đầy, khi bị

thương, tốc độ khép miệng vết thương thậm chí có thể nhìn thấy được.



Nhưng muốn gia tăng khí huyết của bản thân thì chỉ có thể thông qua rèn luyện vô tận, từ từ tăng lên, hơn nữa tốc độ rất chậm, độ khó tương đương với việc rèn luyện linh hồn bản thân.



Những đan dược có thể gia tăng lực khí huyết của bản thân giống như đan dược gia tăng linh hồn, được bán với giá trên trời.



Mà trong nguyên âm của ba cô gái Viên tộc trước mặt này lại có lực khí huyết!



Được lên giường với những cô gái xinh đẹp mỹ lệ này, hơn nữa còn có thể lấy

nguyên âm của họ để gia tăng lực khí huyết của bản thân, nhất cử lưỡng

tiện, bất kì võ giả nam nào nghe xong cũng khó có thể khống chế sự kích

động của mình.



Ba cô gái Viên tộc này mang đến cho người ta sự mê hoặc quá mãnh liệt.



La Chinh vừa chuẩn bị nói thì Tô Duệ lại lấy một hộp gấm ra, bên trong có

đặt ba viên tinh thạch màu đỏ nhạt. Trong khoảnh khắc chiếc hộp gấm này

mở ra, ba viên tinh thạch màu đỏ này phát ra chân nguyên mãnh liệt!



Có điều, chân nguyên này đều là chân nguyên chưa qua luyện hóa, dường như

lúc nào cũng có thể hút vào trong cơ thể để bổ sung chân nguyên của bản

thân.



“Đá chân nguyên cực phẩm có thể bổ sung chân nguyên của võ

giả trong chớp mắt, đây là tiền tệ lưu thông trong Trung Vực, tính theo

giá thị trường hiện tại thì một viên tương đương với giá 100 vạn viên

Phương Tinh.” Tô Duệ nhàn nhạt nói, dường như đá chân nguyên này chưa

phải là đồ tốt nhất mà thứ trong những hộp gấm phía sau kia sẽ vượt xa
Chinh nói vậy, nụ cười nhàn nhạt của Tô Duệ ngưng đọng trên mặt, hắn vốn dĩ đang mỉm cười, giờ lại trở nên hơi trầm mặc.



Mà những quan khách khác thì trợn mắt há mồm ra nhìn, có người còn không khống chế được bắt đầu chửi.



Theo họ thấy, Tô Duệ đã nâng đỡ La Chinh hết mức, không tính những hộp gấm

còn chưa mở kia, chỉ tính đồ trong ba chiếc hộp gấm này, có chỗ nào

không giống thiên tài địa bảo? Cho dù là bảy đại sĩ tộc cũng khó lấy ra

được những đồ vật này đem tặng người khác!



“La Chinh, ngươi không biết điều lắm rồi đấy! Điện hạ của bọn ta đã nâng đỡ như vậy, ngươi lại từ chối thẳng thừng. Ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Cho dù ngươi

có thiên phú đi nữa thì cũng chỉ có thể chống lại được người mới tiến

vào Chiếu Thần Cảnh mà thôi! Đối với điện hạ, ngươi căn bản chẳng là cái quái gì!”



“Một Chiếu Thần Chung Cực tùy tiện cũng có thể thu phục ngươi, ngươi thực sự cho rằng ngươi có thể giúp điện hạ?”



“Nhóc con, ta biết ngươi đang thách thức giới hạn của điện hạ, muốn cò kè để

được nhiều hơn, có điều ta nói cho ngươi biết, mọi thứ không nên quá

tham lam, tham thì thâm, kết cục sẽ rất thảm.”



Mấy vị quan khách lớn tiếng trách móc.



Cuối cùng vẫn là Tô Duệ ngăn bọn họ lại, lúc này sắc mặt Tô Duệ hơi phức tạp.



Hắn nhìn ra thái độ của La Chinh rất kiên quyết, hoặc là bản thân hắn đã

nghĩ tính cách con người quá đơn giản. Hắn vốn cho rằng trên thế gian

này không có giao dịch nào không thể thành công, chỉ cần đưa ra cái giá

đủ lớn thì đối phương nhất định sẽ động lòng. Có điều, lúc này có vẻ hắn còn non lắm.



Nhưng Tô Duệ đã thực sự nổi lên lòng yêu mến người tài, hắn vẫn không từ bỏ.



Hắn đang nghĩ xem La Chinh rốt cuộc quan tâm điều gì.



Rất nhanh, mắt Tô Duệ đột nhiên sáng lên, hắn hiểu mình đã nắm được điểm yếu của La Chinh.



Vì vẫn luôn muốn dùng bảo vật để lôi kéo La Chinh nên Tô Duệ lại không để ý đến một người rất quan trọng, đó là Tô Linh Vận!