Bách Luyện Thành Thần

Chương 334 : Muốn diệt quốc sao?

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Giam lỏng Thái tử và công chúa Trường Không không phải ý của Tam hoàng tử mà là Thất hoàng tử.



Trên thực tế, hiện giờ Thái tử đã là một quân cờ vô dụng nhưng không thể tùy ý sắp đặt. Dù sao cuộc chiến đoạt ngôi vị chưa phân thắng bại nên Tam

hoàng tử Tô Duệ và Thất hoàng tử Tô Tinh vẫn chưa muốn ra tay với Thái

tử.



Trước khi phân định thắng bại, người nào xuống tay với Thái

tử trước sẽ khó tránh khỏi việc bị đối thủ công kích. Ai phải gánh cái

danh phế bỏ Thái tử cũng đều rất khó coi. Nếu sau này thật sự chiếm ưu

thế tuyệt đối, lúc ấy có phế bỏ Thái tử cũng chẳng có ai dám nhiều lời.



Người thanh niên đội mũi tím thong dong gảy đàn, tiếng đàn lúc trong trẻo

ngân vang, lúc lại triền miên sầu thảm, quả thật hàm súc, thú vị vô

cùng.



“Hắn là ai vậy?” La Chinh hỏi.



“Thất hoàng tử Tô Tinh.” Tô Linh Vận đáp.



Nghe vậy, Tô Tinh thoáng ngừng tay, ngẩng đầu mỉm cười, giọng nói trong trẻo, êm tai: “Linh Vận tỷ tỷ, chào buổi tối!”



Tô Linh Vận bĩu môi, giận dữ đáp: “Chào hoàng đệ!”



“Tối nay tiếng cãi vã trong Phần Thiên Cung khiến ta khó lòng chợp mắt, vậy

nên mới ra ngoài gảy một khúc đàn. Không biết Linh Vận tỷ tỷ và vị bằng

hữu kia có hứng thú nghe không?” Tô Tinh cười khẽ.



“Không hứng!”

La Chinh thẳng thắn đáp, lười phải tung hứng với người thanh niên này.

Mồm miệng lươn lẹo vừa nhìn đã biết không phải dạng người tốt đẹp gì.

Dứt lời, La Chinh kéo tay Tô Linh Vận định băng qua lỗ thủng trên tường, muốn tìm đường khác để đi.



Nhưng La Chinh vừa cử động liền nghe

thấy một tiếng gió xào xạc thổi tới, sau đó có thêm mấy người xuất hiện

trước cái lỗ đã bị La Chinh đâm thủng kia.



Hai người này thân

pháp quỷ dị bất thường, La Chinh gần như không thể thấy rõ bọn họ di

chuyển thế nào, giống như bọn họ vốn đã đứng ở chỗ này từ lâu!



Nhưng họ chính là người vừa đứng bên cạnh Tô Tinh!
nhiên là chốn đầm rồng hang hổ, thực lực của người mập mạp này hiển

nhiên không hề thua kém tên thái giám đứng sau Tô Tinh kia!





Duệ liếc nhìn Tô Tinh giây lát, sau đó mỉm cười nói: “Thất hoàng đệ,

nhàn hạ thoải mái như vậy sao, đêm khuya thanh vắng thế này còn có nhã

hứng gảy đàn! Có điều ta vừa nghe thấy ngươi nói muốn lôi kéo La Chinh

huynh, việc này đúng là không hay lắm!”



Hai người lúc này xung khắc như nước với lửa, thậm chí có thể dễ dàng bùng nổ một cuộc chiến sinh tử!



Tô Tinh thấy Tô Duệ, sắc mặt liền trở nên nghiêm túc, âm trầm nói: “Chuyện này liên quan gì tới ngươi?”



“Đương nhiên là có liên quan, La Chinh huynh hôm nay được đón tiếp rất chu đáo ở Vũ Tinh Điện…”



“…”



Hai vị hoàng tử lời qua tiếng lại càng lúc càng gay gắt, còn những người

ủng hộ phía sau bọn họ đều im lặng không lên tiếng. Loại đấu đá này đã

diễn ra rất nhiều lần, nhưng hai bên đều dừng lại ở giai đoạn đấu võ

mồm. Nếu thật sự ra tay, chỉ sợ Phần Thiên Cung sẽ máu chảy thành sông.



Khi hai vị hoàng tử đang tranh chấp không ngừng, La Chinh bỗng hét lớn một tiếng: “Đủ rồi!”



Hai vị hoàng tử nghe vậy liền kinh ngạc nhìn sang, sau đó khóe môi đều thấp thoáng nụ cười. Bọn họ kiêng dè nhau, nhưng thật ra không quá coi trọng La Chinh. Dù sao thực lực hiện giờ của hắn cũng không gây nên được sóng gió gì, có thể chiêu mộ về dưới trướng của mình thì tốt, còn nếu không

được cũng không ảnh hưởng gì lớn.



Ánh mắt La Chinh nhuốm vẻ u ám

nặng nề, cười gằn: “Tam hoàng tử, Thất hoàng tử, hôm nay La Chinh ta

thực lực không đủ, có lẽ không thể dẫn Tô Linh Vận rời đi! Nhưng các

ngươi có nghĩ tới một vấn đề này không?”



“Vấn đề gì?” Tô Duệ hỏi.



Tô Tinh nhìn chằm chằm La Chinh, ngón tay vẫn đè chặt dây đàn.



“Hôm nay các ngươi dựa vào những nhân vật đứng sau kia mà chèn ép được ta,

nhưng nếu ngày sau ta tu luyện thành công, các ngươi muốn bị diệt quốc

sao?” La Chinh lạnh giọng nói.