Bách Luyện Thành Thần

Chương 342 : Kiếm ý đại thành

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Thấy đám các đệ tử mới vào Chiếu Thần Cảnh kia cười nhạo La Chinh, trên

mặt Thạch Kinh Thiên cũng hiện ra một nét khinh bỉ. Hắn biết rõ tại sao

La Chinh lại ngẩn người, vậy nên liền lớn tiếng nói: “Trước khi cười

nhạo người khác thì nên xem lại thực lực của mình một chút. La Chinh,

ngươi vừa mới vượt qua bão không gian, cảm nhận được một chút quy tắc

không gian đúng không? Bây giờ nhìn đồ đạc có hơi chóng mặt thì cũng

bình thường, chỉ cần thích ứng được thì sau này sẽ không có vấn đề gì.

Quy tắc không gian này chính là thứ mà ngay cả những lão già bọn ta

đây cũng phải hâm mộ, có thể gặp chứ chẳng thể cầu, ngươi phải củng cố quy tắc không gian của mình một chút rồi sau đó mới vận dụng thêm

được!”



La Chinh gật đầu đáp: “Đệ tử đã biết.”



“Cái gì?”

Nghe Thạch Kinh Thiên nói vậy, sắc mặt Vệ Ngọc Long đầy kinh hãi, ánh mắt chăm chú nhìn La Chinh. Nghe giọng điệu của Thạch Kinh Thiên thì

không giống nói dối. Hơn nữa ông ta còn nghe nói, trên thế giới này thật có đệ tử cực kỳ có thiên phú, có thể lĩnh ngộ quy tắc không gian trong lối di chuyển qua các không gian, thậm chí còn có vài kẻ thiên tài yêu nghiệt có thể tu luyện quy tắc không gian thông qua bão không gian.



Nhưng Vệ Ngọc Long lập tức lắc đầu cười nói: “Thạch lão đệ, lời của ngươi, ta không tin!” Ông ta biết rõ việc lĩnh ngộ một tia quy tắc của trời đất

có nghĩa như thế nào, cho dù là nhân vật có cấp bậc như ông và

Thạch Kinh Thiên cũng khó có thể tiếp xúc đến cấp độ này chứ đừng nói

đến chuyện tu luyện.



Thạch Kinh Thiên nhún nhún vai: “Vệ Ngọc Long, ta nói lời này không phải cho ngươi nghe, cũng không ai ép ngươi phải tin.”



“Nói khoác, chắc chắn không thể có chuyện đó!”



“Ta không tin một kẻ Tiên Thiên Tam Trọng mà lĩnh ngộ được quy tắc không gian!”



Đám đệ tử Lạc Vân Tông dù sao cũng là người Trung Vực nên cũng hiểu sâu

biết rộng, không ít người đã từng nghe nói về quy tắc không gian này.

Đây không phải là thứ bọn họ có thể tiếp xúc được, còn La Chinh thì càng không có khả năng. Bọn họ cho rằng Thạch Kinh Thiên mất mặt nên cố ý

nói vậy để vớt vát lại chút mặt mũi.



Thực tế Vệ Ngọc Long cũng cho là như vậy.



“Khoác lác?” Lông mày La Chinh nhướn lên, đầu óc hắn vừa mới choáng

váng nhưng không có nghĩa là hắn không có nghe được lời Vệ Ngọc Long

và đệ tử Lạc Vân Tông châm chọc Thanh Vân Tông. Thạch Kinh Thiên bực

bội, hắn thân làm đệ tử nên đương nhiên phải ra mặt.


đầu cười nói: “Ngươi tên là Hoa Thiên Mệnh đúng không? Ta cảm thấy ngươi không có tư cách làm đối thủ của ta.”



“Vì sao?” Hoa Thiên Mệnh kỳ quái hỏi.



“Bởi vì ta là đệ nhất Lạc Vân Tông, còn ngươi chỉ là người đứng thứ ba

trong Thanh Vân Tông mà thôi.” Diệp Thu cười lạnh nói: “Giao thủ với ta

thì quá đề cao ngươi rồi.”



Trên mặt Hoa Thiên Mệnh nở nụ cười

lạnh lùng: “Thì ra là thế. Thật ra ta thấy La Chinh nói rất đúng, Lạc

Vân Tông các ngươi... đúng là một lũ phế vật. Thực lực người đứng đầu

cũng chỉ có vậy.” Nói xong, Hoa Thiên Mệnh rút Thực Huyết Kiếm ra.



“Ha ha ha ha!” Diệp Thu cười điên cuồng một trận, rút bảo kiếm trong

tay ra. Thanh kiếm kia của hắn toàn thân phát ra màu xanh, hiển nhiên

cũng là một thanh tiên khí, hơn nữa còn là một thanh tiên khí trung

phẩm: “Thanh kiếm này của ta tên là Long Uyên! Tiên khí trung phẩm!

Phẩm cấp binh khí của ta cao hơn ngươi, hơn nữa ta sẽ cho ngươi hiểu

rõ, cái gì gọi là kiếm ý đại thành!”



Nghe thấy lời Diệp Thu

nói, trên mặt tám vị đệ tử còn lại của Lạc Vân Tông đều toát ra vẻ đắc

ý. Lạc Vân Tông bọn họ không có đại hội toàn phong mà gọi là đại hội

tông môn. Lần đó trong đại hội tông môn, Diệp Thu dựa vào kiếm ý đại

thành của mình tạo ra thành tựu xuất sắc! Đánh đâu thắng đó, không gì

cản nổi!



“Đại sư ca uy vũ! Cho đám nhà quê này xem cái gì gọi là kiếm ý đại thành đi!”



“Hắc! E là kiếm ý đại thành này có thể dọa bọn họ đái ra quần!”



“Đại sư ca mới mười chín tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý đại thành, ngày sau chắc

chắn là tông sư kiếm pháp, thành tích trong Trung Vực cũng sẽ rất tốt!”



Nghe thấy lời bọn họ nói, trên mặt La Chinh, Bùi Thiên Diệu và Hoa Thiên Mệnh đều lộ ra vẻ kỳ quái...



Từ lúc nào mà một tên có kiếm ý đại thành đã được tâng bốc đến mức này

rồi? Tên này mà là đệ nhất trong đại hội tông môn của Lạc Vân Tông?