Bách Luyện Thành Thần

Chương 343 : Thảm bại

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Cũng khó trách tại sao mấy người La Chinh lại thấy kỳ lạ.



Kiếm ý mông lung không có cách chính xác nào để tu luyện, cứ là người có thể

lĩnh ngộ kiếm ý thì chính là đã có được cơ duyên lớn lao.



Hoa

Thiên Mệnh dùng kiếm ý đại thành đã có thể đại sát tứ phương, trong đại hội toàn phong đã không có đối thủ, chỉ là gặp phải La Chinh cũng có

kiếm ý đại thành, hơn nữa hai người còn cùng lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn

nên mới bại trận.



Trong đại hội toàn phong đã lập tức lôi ra

được hai vị đệ tử có kiếm ý viên mãn, như vậy thì nhìn qua sẽ thấy kiếm ý đại thành chẳng là cái gì.



Trên thực tế, kiếm ý đại thành cũng không phải bắp cải muốn nhặt là nhặt.



Đệ tử đã lĩnh ngộ kiếm ý thì dù thả trong bất kỳ tông môn nhị phẩm nào đều là bảo bối trong bảo bối, cho dù là Vân Điện thì cũng rất xem trọng,

dù là kiếm ý tiểu thành thì cũng sẽ được bồi dưỡng. Tuy không thể khẳng định rằng lĩnh ngộ kiếm ý tiểu thành thì chắc chắn sẽ lĩnh ngộ kiếm ý

đại thành, nhưng chỉ cần có khả năng thì tất cả các tông môn đều

không bỏ qua.



Từng đường xoáy khí kiếm ý tụ trên Long Uyên Kiếm

của Diệp Thu. Trên mặt Diệp Thu đầy vẻ đắc ý, mũi kiếm nhắm thẳng

vào Hoa Thiên Mệnh: “Xuất kiếm đi, cho ta xem kiếm pháp của ngươi một

chút nào!”



Hoa Thiên Mệnh mỉm cười, Thực Huyết Kiếm nhẹ nhàng run lên, từng đường khí xoáy kiếm ý cũng xuất hiện. Từng đường khí xoáy

kiếm ý ngày càng lớn và dồi dào hơn, trong đó chất chứa kiếm ý đã có

hình dạng hoàn mỹ, không chỉ vậy mà còn ẩn chứa từng tia sáng sấm sét.



“Kiếm ý Cực Lôi!”



Diệp Thu chứng kiến từng đường kiếm ý hoàn mỹ kia quanh quẩn trên Thực Huyết Kiếm của Hoa Thiên Mệnh thì đồng tử lập tức trợn to, khóe miệng lắp

bắp, run rẩy một hồi: “Cái này… Đây là... kiếm ý viên mãn…”



“Ta

không nhìn lầm chứ? Xếp hạng ba trong Thanh Vân Tông đã lĩnh ngộ được kiếm ý viên mãn? Hơn nữa trong kiếm ý còn chất chứa một tia thuộc tính

sấm sét đặc thù?”



“Không phải đâu. Thanh Vân Tông lấy đâu ra đệ tử yêu nghiệt như vậy...”



“Nhìn lầm, nhìn lầm rồi. Chỉ sợ Thanh Vân Tông lúc này không đơn giản. Nhưng ta vẫn không tin, người này không thể nào xếp thứ ba được! Chắc chắn

hắn là đệ nhất!”



Vệ Ngọc Long cũng cứng họng nhìn từng đường kiếm ý viên mãn trên Thực Huyết Kiếm của Hoa Thiên Mệnh, trên mặt hoàn toàn là vẻ không thể tưởng tượng nổi. Nếu như Hoa Thiên Mệnh xếp thứ ba,
Thiên Mệnh đâm thẳng tới, phá vỡ Đại Hải Vô Lượng, đồng thời đánh

thật mạnh vào Long Uyên Kiếm của Diệp Thu.



Thanh Long Uyên Kiếm

bay ra khỏi tay Diệp Thu, xoay tròn trên không trung một lúc, sau đó mới vững vàng cắm vào trong bệ đá. Long Uyên Kiếm sắc bén cắm vào bệ đá dễ

dàng như cắm vào bìa đậu hũ.



“Ta, ta thua...” Diệp Thu sững sờ nói, thua quá nhanh...



Hoa Thiên Mệnh cười nhạt một tiếng, thu kiếm lại rồi lui về sau lưng Thạch Kinh Thiên.



Cả đám đệ tử Lạc Vân Tông bên kia bắt đầu trầm mặc. Diệp Thu là người lợi

hại nhất trong đám bọn họ vậy mà lại dễ dàng bại dưới tay Hoa Thiên

Mệnh, vậy bọn họ sao có thể lên được?



Vệ Ngọc Long cười xấu hổ,

cuối cùng vẫn là chắp tay với Thạch Kinh Thiên: “Chuyện này phải

chúc mừng Thạch lão đệ đã nhận được một đệ tử giỏi rồi! Đệ tử bậc này tiến vào Vân Điện, chắc chắn sẽ được Vân Điện coi trọng!”



Thế

nhưng Thạch Kinh Thiên lại không muốn cho qua chuyện như vậy, hừ hừ cười nói: “Coi như cũng không tồi. Thiên phú của Hoa Thiên Mệnh không tồi,

nhưng trong lần đại hội toàn phong này lại chỉ xếp thứ ba. Số người

của Thanh Vân Tông chúng ta quá ít, nếu không có lẽ vẫn còn đệ tử khác có thể tham gia Thử Luyện Giả Chi Lộ.”



Nếu như lấy thực lực

của Diệp Thu làm thước đo thì có lẽ Mạc Vũ Hinh và Vương Doãn đều có

thực lực tham gia Thử Luyện Giả Chi Lộ. Chỉ tiếc, Thanh Vân Tông chỉ có

ba người được tham gia.



“Ồ? Thạch lão đệ, đệ tử có thiên phú như

Hoa Thiên Mệnh mà cũng chỉ xếp thứ ba, nhưng ta thấy người đứng đầu lại chỉ là một tên cảnh giới Tiên Thiên Tam Trọng. Không biết đệ tử cảnh

giới Tiên Thiên Tam Trọng này làm sao đánh bại được Hoa Thiên Mệnh

vậy?” Vệ Ngọc Long tò mò hỏi.



Tất cả mọi người trong Lạc Vân

Tông đều cảm thấy khó hiểu. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì

bọn họ không thể tin nổi La Chinh lại có thực lực đánh bại Hoa Thiên

Mệnh.



Thạch Kinh Thiên cười cười: “Nếu ngươi muốn biết thì cho

đại đệ tử Lạc Vân Tông ngươi luận bàn với La Chinh một trận, chẳng phải

là biết sao? Haha!”