Bách Luyện Thành Thần

Chương 344 : Cửa lớn mở ra

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Nghe Thạch Kinh Thiên nói vậy, ánh mắt mấy vị đệ tử Lạc Vân Tông đều kích động, đồng loạt nhìn chằm chằm vào La Chinh.



Dù Hoa Thiên Mệnh nói La Chinh lợi hại tới mức nào đi nữa, nhưng dù gì La

Chinh cũng chỉ là cảnh giới Tiên Thiên Tam Trọng mà thôi, điểm này

không thể thay đổi. Chênh lệch tu vi có lẽ dùng thực lực chân chính có

thể bù vào một chút, nhưng chênh lệch quá lớn thì dù có muốn bù cũng rất khó khăn.



Chiếu Thần Cảnh và Tiên Thiên Cảnh... cách xa nhau

trọn một cái cảnh giới cực lớn, nói không chừng còn có thể lấy lại danh dự từ tên nhãi này.



Đương nhiên Vệ Ngọc Long cũng cân nhắc vấn

đề này, đại đệ tử nhà mình bị đối phương làm mất mặt mũi, nếu không lấy

lại thì đúng là không nói nổi. Hơn nữa, thực lực của Hoắc Hao Đình xếp

hạng hai trong Lạc Vân Tông cũng ngang tầm Diệp Thu, lúc trước Diệp Thu

đánh bại Hoắc Hao Đình với ưu thế rất yếu ớt.



Nếu để cho Hoắc Hao Đình xuất chiến thì...



Đúng lúc này, Vệ Ngọc Long nhìn nét giảo hoạt trên mặt Thạch Kinh Thiên. Dựa vào trực giác, ông ta thấy có gì đó không đúng.



Thạch Kinh Thiên biết rõ tu vi của La Chinh chỉ là Tiên Thiên Tam Trọng nhưng vẫn chủ động để cho đệ tử Lạc Vân Tông đi khiêu chiến hắn, điều này nói rõ cái gì?



Chính là nói Thạch Kinh Thiên đặc biệt tự tin với La Chinh, thực lực của La Chinh chỉ sợ đã vượt xa Hoa Thiên Mệnh!



Giờ này Vệ Ngọc Long cũng tin lời Thạch Kinh Thiên nói lúc trước thêm vài

phần. Nếu như La Chinh thật sự yêu nghiệt như thế thì cũng có khả năng

hắn lĩnh ngộ một chút quy tắc không gian…



Mặc dù chính Vệ Ngọc

Long cũng không tin vào suy luận này lắm, nhưng dù sao ông ta cũng đã

suy luận ra như vậy, thế nên lúc này ông ta lựa chọn tin vào trực giác

của mình.



“Tông chủ, ta muốn khiêu chiến đối phương!” Hoắc Hao Đình đứng dậy, chủ động xin ra trận.



Nhưng Vệ Ngọc Long lại lắc đầu nói: “Không cần. Các ngươi còn phải giữ thể lực để thể hiện trong thử luyện Thanh Vân Lộ!”



“Nhưng mà…” Hoắc Hao Đình làm sao không hiểu nỗi lo của Vệ Ngọc Long, tông chủ sợ hắn thua dưới tay La Chinh thì sẽ mất mặt.



“Ta nói không cần là không cần.” Sắc mặt Vệ Ngọc Long trầm xuống.
cửa vòm kia thì phải có tới hơn hai trăm lỗ, tương đương... 200 viên đá chân nguyên cực phẩm.” La Chinh sờ sờ mũi. Quả nhiên là Vân Điện có

khác, thân là tông môn tứ phẩm, ra tay thật xa xỉ.



Vốn dĩ La

Chinh cảm thấy mình rất giàu, chỉ cần dung luyện huyền khí, linh khí là

hắn có thể ung dung kiếm được Phương Tinh. Thế nhưng, 100 vạn viên

Phương Tinh cũng chỉ bằng một viên đá chân nguyên cực phẩm, 200 viên đá

chân nguyên cực phẩm chẳng khác nào 400 triệu viên Phương Tinh...



Khoản tài nguyên này có thể mua lại hết cả bảy đại sĩ tộc ấy nhỉ?



Kẻ phải giật mình tự nhiên không chỉ có mình La Chinh. Ngoài đệ tử Vân

Điện vẫn giữ sắc mặt như thường ra, thì không ít đệ tử khác đều nhìn

qua những viên đá chân nguyên cực phẩm, trong mắt đều tỏa ra ánh sáng

nóng bỏng.



Khi tất cả đá chân nguyên cực phẩm đều đều đã gắn hết

lên mái vòm, chiếc cổng bỗng nhiên rung động, lắc lư một hồi, sau đó một vòng xoáy màu xám bỗng nhiên xuất hiện bên trong đó. Vòng xoáy kia

không ngừng chuyển động, giống như có thể thông qua đó để đi xuống địa

ngục.



Không ít đệ tử cũng kích động muốn đi vào trong vòng xoáy.

Có thể vào trước một bước, đương nhiên sẽ có ưu thế lớn hơn. Thế nhưng

lúc này, mọi người chợt nghe Phí Hàm nói: “Thử Luyện Giả Chi Lộ đã mở,

đệ tử Vân Điện vào trước!”



Mấy đệ tử áo trắng của Vân Điện

không chút hoang mang, nghênh ngang nối đuôi nhau mà vào. Thế nhưng khi

đi ngang qua Thanh Vân Tông và đệ tử các tông môn khác, khóe miệng hơi

nhếch lên một chút.



Dù là ai mà chứng kiến vẻ mặt này đều cảm

thấy bọn họ rất vô sỉ, nhưng đệ tử Vân Điện rất có tiếng tăm, thật sự

không thể chọc vào, chỉ có thể nhẫn nhịn.



“Bọn họ đều tiến vào rồi. La Chinh, chúng ta cũng vào đi thôi.” Bùi Thiên Diệu nói.



La Chinh cũng gật đầu, bước về vòng xoáy phía trước.