Bách Luyện Thành Thần

Chương 345 : Hâm mộ

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Đối với những đệ tử mới thì Thử Luyện Giả Chi Lộ chính là một con đường khảo hạch, đồng thời cũng là một con đường của những cơ duyên.



Con đường này không chỉ có thể khảo hạch thực lực của các đệ tử mà còn có

thể đánh giá số mệnh của họ! Có người có thực lực đấy, nhưng số mệnh

không đủ may mắn thì vẫn không thể lấy được vài vật báu trong Thử Luyện

Giả Chi Lộ. Vài người số mệnh may mắn đó, nhưng lại không có thực lực để túm lấy cơ duyên cho mình….



Cảm giác đi trên Thử Luyện Giả Chi

Lộ không giống lúc đi qua truyền tống trận. Mà Thử Luyện Giả Chi Lộ cũng không phải truyền tống trận, lại cũng không giống Huyết Sắc Sơn trong Thanh Vân Tông, bởi vì nó cũng không bố trí ra ảo trận gì.



Sau

khi tiến vào vòng xoáy, cảm giác cũng chỉ như bước chân vào một cánh

cửa, La Chinh thi thoảng chứng kiến cảnh sắc xung quanh đã thay đổi hoàn toàn.



“Dị giới...” Hoa Thiên Mệnh nhìn ra xa, lẩm bẩm nói.



Một thế giới hoàn toàn xa lạ đập vào mắt, cũng có thể nói đây là một thế giới đổ nát.



Trước khi lên đường, Thạch Kinh Thiên đã tỉ mỉ nói qua một lần về Thử Luyện Giả Chi Lộ cho ba người.



Thì ra trên thế giới này tồn tại không ít bí cảnh đặc thù, thậm chí chúng

còn không thuộc về thế giới này, giống như khi La Chinh lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, tiến vào Sát Lục Kiếm Sơn. Sát Lục Kiếm Sơn cũng không tồn

tại ở thế giới này mà là một thế giới khác.



Thực tế, Thử Luyện Giả Chi Lộ trước mắt là một thế giới đổ nát, từng là bảo địa của một tông môn thời viễn cổ lưu lại.



Tông môn thời viễn cổ này có lẽ đã bị hủy diệt từ vạn năm hay trăm ngàn năm trước, biến thành một di tích. Cuối cùng, Vân Điện đóng kín những cửa vào của di tích, thành lập nên cổng truyền tống rồi biến di tích này

thành của mình.



Thế nhưng, bảo bối và truyền thừa bên trong di

tích đã sớm bị vơ vét hết, còn Thử Luyện Giả Chi Lộ này cũng là của

tông môn thời viễn cổ kia từng dùng để khảo hạch đệ tử trong môn, vì vậy Vân Điện liền lợi dụng để khảo hạch các đệ tử xuất sắc của tông môn

nhị phẩm và đệ tử Vân Điện.



Cứ thông qua được khảo hạch thì có thể được coi là tinh anh trong Vân Điện, đạt được tài nguyên bồi dưỡng tốt nhất của Vân Điện.



“Xuất phát đi! Ta đợi các ngươi ở cuối Thử Luyện Giả Chi Lộ.” Bùi Thiên Diệu mỉm cười, tùy tiện bước lên phía trước.



Trước mặt bọn họ có một con đường lớn, trong đó lại có rất nhiều con đường

nhỏ, xem ra Thử Luyện Giả Chi Lộ thực sự không phải chỉ là một con
“Tiên Thiên Tam Trọng, đệ nhất Thanh Vân Tông?” Đến Phí Hàm cũng thấy hơi

khó tin. Đối mặt với Hoa Thiên Mệnh có kiếm ý viên mãn, chỉ sợ tên nhóc

Tiên Thiên Tam Trọng này còn không có sức đánh trả.



Thực lực của

Phí Hàm vượt xa đám tông chủ Thần Đan Cảnh bọn họ ở đây, thế nhưng cho

dù là với ánh mắt của lão cũng không nghĩ ra La Chinh làm sao có thể

thắng nổi Hoa Thiên Mệnh.



Ai ngờ Thạch Kinh Thiên mỉm cười,

thẳng thắn thành khẩn mà nói: “Kiếm ý viên mãn tuy lợi hại nhưng cũng

không phải cái gì khó lý giải. Hoa Thiên Mệnh lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn,

La Chinh cũng lĩnh ngộ. Hơn nữa, sau khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, hắn

cũng nhận được một phần cơ duyên. Phần cơ duyên này hẳn là còn lớn

hơn cơ duyên đạt được trong Tẩy Kiếm Trì!”



Nghe được lời

Thạch Kinh Thiên nói, Vệ Ngọc Long khục khục ho khan vài tiếng. Dù gì

cũng là võ giả Thần Đan Cảnh, vốn đã có thể khống chế thân thể của mình

đến mức người thường không thể tưởng tượng nổi, vậy mà lúc này ông ta lại không nhịn được mà ho khan. Như vậy có thể tưởng tượng được ông ta

thật sự bị Thạch Kinh Thiên đả kích.



Lời Thạch Kinh Thiên cũng

quá ngạo mạn. Cái gì gọi là “tuy lợi hại”, cái gì gọi là “không khó lý

giải”? Bồi dưỡng được đệ tử có kiếm ý đại thành đã khiến Vệ Ngọc Long

cực kì kiêu ngạo rồi, vậy mà tên Thạch Kinh Thiên này dẫn ra đệ tử

có được kiếm ý viên mãn, hơn nữa còn tận hai người?



Trên mặt mấy vị tông chủ khác không toát ra vẻ kinh hãi thì là biểu lộ vẻ hâm mộ.

Chính Phí Hàm cũng nhướng lông mày lên nói: “Tiên Thiên Tam Trọng mà lại có thể đạt được cơ duyên lớn như thế? Theo sách cổ ghi lại, Tẩy Kiếm

Trì chính là bán thánh địa, ngươi nói cơ duyên của tên nhóc này còn lớn

hơn bán thánh địa, chẳng lẽ hắn tới được thánh địa kiếm đạo?”



Thạch Kinh Thiên gật đầu: “Mặc dù hắn không nói cho ta biết là thánh địa nào, nhưng ta thấy trên người hắn đột nhiên ngưng tụ ra sát khí mà đoán thì hẳn là Sát Lục Kiếm Sơn – một trong trong tam đại thánh địa kiếm đạo.”



Sắc mặt Phí Hàm cuối cùng cũng thay đổi, bởi thánh địa thì cũng có phân

chia tốt xấu, Sát Lục Kiếm Sơn chính là một trong ba thánh địa kiếm đạo

lớn, thuộc về cấp bậc cao cấp nhất. Cơ duyên của tên nhóc Tiên Thiên Tam Trọng này thậm chí còn khiến cho Phí Hàm cũng hâm mộ luôn rồi!