Bách Luyện Thành Thần

Chương 349 : Xem trò vui

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Nếu La Chinh có thể tiêu diệt con Xích Hỏa Xà này thì đương nhiên bọn

chúng cũng rất vui, dù sao cũng không cần tốn sức ứng phó với quái vật

khổng lồ này. Nhưng theo chúng nghĩ, khả năng này khá nhỏ, còn khả năng

lớn nhất chính là La Chinh bị Xích Hỏa Xà nuốt trọn.



La Chinh

đang chạy như bay nên tất nhiên cũng đã để ý đến Xích Hỏa Xà. Con Xích

Hỏa Xà này thân thể cao lớn như thế, rõ ràng là khó chơi hơn mấy con hỏa tinh kia nhiều.



Cũng bởi thân hình khổng lồ nên cử động tự nhiên chậm chạp. Nó từ từ ló đầu ra khỏi dung nham, rướn cổ lên, sau đó mới

chầm chậm nâng đầu.



Nhìn động tác chậm chạp của Xích Hỏa Xà, La

Chinh cắn răng, năng lượng của tinh thạch Phượng Tường trong cánh tay

phải được triển khai toàn bộ. Tốc độ lập tức nhanh hơn gấp đôi, người

hắn như mũi tên rời cung tạo thành từng đường tàn ảnh trên mỏm đá.



“Hả? Tên nhóc kia muốn băng qua?” Tên đệ tử họ Bàng cười lạnh.



“Có khi nào hắn vượt trước không? Ta thấy tốc độ của hắn cũng không chậm đâu.” Một đệ tử Lam Vân Tông khác nhíu mày nói.



“Mơ đi! Thoạt nhìn thì động tác của Xích Hỏa Xà rất chậm, nhưng thực tế

tuyệt đối không chậm đâu.” Khi tên đệ tử họ Bàng kia tiến vào Thử Luyện

Giả Chi Lộ chắc hẳn đã học đủ bài.



Đúng như hắn nói, sau khi Xích Hỏa Xà nhô đầu và thân lên khỏi dung nham, nó bỗng mở rộng miệng, lao

về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh.



Mắt thấy đầu rắn của Xích

Hỏa Xà đang xông về phía mình, sức mạnh La Chinh cũng đột nhiên tăng

lên, mỗi bước lại tăng lên ba phần sức mạnh.



“Tiến lên!”



“Tốc độ của hắn vậy mà còn tăng lên được?” Nam đệ tử Lam Vân Tông lên tiếng.



Tên đệ tử họ Bàng không chút hoang mang cười nói: “Ha ha! Chắc là đã kích

hoạt bí pháp nào đó. Nhưng vậy chưa đủ đâu, tốc độ này vẫn chưa đủ. Hơn

nữa tên này không còn đường về rồi. Nếu không qua được, chắc chắn hắn

phải chết!”



Khoảng cách giữa Xích Hỏa Xà và La Chinh càng lúc

càng gần, La Chinh cảm thấy có một luồng nhiệt lượng rất khủng khiếp tỏa ra. Trong mắt hắn, cái đầu rắn kia cũng hiện lên càng lúc càng to hơn,

thậm chí hắn còn có thể thấy hai chiếc răng rắn đang bùng cháy.



“Hay là tốc độ chưa đủ? Cứ thế xông lên, có khi cuối cùng lại xông thẳng vào mồm Xích Hỏa Xà.”


Thấy

La Chinh mới Tiên Thiên Tam Trọng đã có thể thông qua đoạn đường này,

trên mặt mấy người kia đều lộ vẻ bất ngờ, một trong số đó kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi có thể qua được con quái vật ba đầu Xích Hỏa Xà?”



“Ba đầu? Ta mới chỉ thấy có một đầu.” La Chinh kinh hãi. Thì ra con quái vật kia không phải chỉ có một đầu.



“À!” Võ giả kia gật gù: “Xem ra hai cái đầu khác của nó bị chặt rồi, nhưng

ngươi mới chỉ là Tiên thiên Tam Trọng đã xông ra được tới đây thật khiến người khác bất ngờ đấy.” Đệ tử kia nhìn từ trên xuống dưới đánh giá La

Chinh rồi lại nhắm mắt dưỡng thương. Vết thương do hỏa thiêu tạo ra cho

võ giả vẫn rất phiền phức, huống chi thời gian trong Thử Luyện Giả Chi

Lộ có hạn, bọn họ phải dưỡng thương nhanh chóng rồi còn tiếp tục lên

đường.



La Chinh không bị thương nên đứng ở mép đài quay đầu nhìn

về phía sau. Thủy triều của biển lửa Phần Thiên đã dâng lên gần đến đây, không biết hai tên đệ tử Lam Vân Tông và hai nữ đệ tử Thải Vân Tông giờ sao rồi?



Đang nhìn thì đột nhiên thấy có một tiếng nổ cực mạnh

từ xa vọng lại, sau đó là một loạt những ngọn lửa bùng lên, nổ như pháo

hoa, tan thành những vệt sáng đẹp mắt.



Sau đó liền thấy bốn điểm nhỏ đang điên cuồng nhảy lên các mỏm đá.



La Chinh mỉm cười. Xem ra bốn người này đấu với Xích Hỏa Xà cũng tốn không ít thời gian.



Nếu bốn người này chịu liên thủ với mình, thì muốn nhanh chóng tiêu diệt

Xích Hỏa Xà có lẽ cũng không khó. Thật ra một mình La Chinh cũng có thể

giết chết Xích Hỏa Xà, nhưng muốn hắn đi mở đường còn bốn kẻ kia lại ở

phía sau hưởng lợi, thì sao hắn có thể cho bọn chúng toại nguyện được?

Nghĩ mình dễ bắt nạt sao?



Kết quả lại thành mình qua được Xích

Hỏa Xà trước, còn bốn kẻ đó lại phải đối mặt với một con Xích Hỏa Xà

đang phẫn nộ, như vậy cũng đủ khiến họ mệt rồi.



Quan trọng là bọn họ đã lãng phí quá nhiều thời gian. Nếu dung nham này thật sự dâng lên thì chắc chắn không còn đường mà chạy.



Nhưng nhìn thì biết, bọn họ đang dùng bí pháp của mình, tốc độ không ngừng tăng lên, nên nhanh chóng chạy tới bên đài cao.



Mà lúc này thủy triều dung nham đang dần nhấn chìm mỏm đá. Mấy mỏm đá này

cao có khoảng ba tấc, nếu thủy triều lên thêm ba tấc nữa thì chắc chắn

sẽ nhấn chìm mỏm đá, bọn họ sẽ không còn chỗ đặt chân nữa.



La

Chinh cũng không phải là người lương thiện, bọn họ gieo gió ắt gặp bão,

nên tự nhiên hắn cũng vui vẻ đứng bên mép đài mà xem trò vui.