Bách Luyện Thành Thần

Chương 359 : Chán nản

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Ở trong huyệt động này lại phun ra một hoả cầu cực lớn!



Hoả cầu

hình tròn này cao cỡ một người, giống như thiên thạch từ trên trời rơi

xuống, hoặc giống như đạn pháo được bắn ra từ khẩu đại bác, bắn nhanh về phía Bách Lý Hồng Phong đang ở ngoài động.



Cho dù Bách Lý Hồng

Phong cảm thấy vô cùng tiếc nuối, chỉ còn một khoảng cách nhỏ như vậy là có thể mở rương báu màu xanh ra rồi, thế mà lại bị hoả cầu này ép phải

lùi lại!



Hắn không thể không lui! Nếu không chỉ sợ, hắn phải bỏ mạng ở nơi này.



Bách Lý Hồng Phong tránh được hoả cầu, nhưng lại rớt từ trên đài cao xuống...



“Ôi, đáng tiếc! Chỉ còn thiếu chút nữa!” Ở cổng vòm, lão già áo trắng của Tường Vân Tông vỗ đùi, ảo não nói.



Phí Hàm cũng lắc đầu: “Đúng là rất đáng tiếc, chỉ cần tiến về phía trước

thêm một chút nữa, hoặc là tay hắn dài thêm một chút nữa thì cái rương

báu màu xanh này cũng bị Bách Lý Hồng Phong lấy được.”



Còn những vị tông chủ khác, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người thì cảm thấy khá đáng tiếc...



“Chuẩn bị cho tốt để xử lý tên nhóc này!” Có đệ tử Vân Điện đã chuẩn bị xong.



“Xử lý em gái nhà ngươi thì có! Còn không lo chạy nhanh đi!” Bên cạnh có

người kéo hắn ra. Hơn mười đệ tử Vân Điện chạy tản ra khắp nơi, hoá ra

hoả cầu lớn kia chính là một khối đá lớn bị nung đỏ, khỏi nói cũng biết

nhiệt độ cao thế nào. Cứ nện xuống như vậy, nhìn giống như một khối

thiên thạch từ trên trời rơi xuống.



Đám đệ tử Vân Điện đứng bên

dưới vốn đã tính toán lợi dụng trận Thập Nhị Địa để đối phó với tên mặc

áo choàng kia xong hết cả rồi, nhưng không ngờ kế hoạch lại bị khối hoả

cầu kia đập cho nát bấy. Để tránh hoả cầu, không thể không giải tán trận Thập Nhị Địa.



Triệu Tiểu Hoa không đoán được tình huống này,

nhưng cuối cùng gã cũng không thể làm gì khác, dù không cam lòng thì gã

cũng không có ý định dựa vào trận Thập Nhị Địa nữa, thực lực bản thân gã chính là cao nhất trong đám đệ tử bình thường của Vân Điện! Vì vậy gã

muốn tự mình đối phó với tên mặc áo choàng kia.



Nhưng nháy mắt

khi tên mặc áo choàng từ trên vách đá kia ngã xuống, hắn lại bất ngờ

giẫm một cái giữa không trung, cái áo choàng kia mở rộng giống như một
Cũng có thể nói, dã tâm của La Chinh rất lớn, đã vào Thử Luyện Giả Chi Lộ

này một chuyến thì tất nhiên là phải nắm chặt từng cơ duyên!





ràng trong rương màu đỏ có chứa thứ gì đó giúp cường hoá linh hồn, vậy

nên có thể tưởng tượng được thứ trong rương màu xanh chắc chắn sẽ càng

quý giá hơn. Vậy thì trong rương màu bạc thì sao? Rương màu vàng thì

sao? Còn rương màu đen nữa chứ!



La Chinh không rõ bản thân có thể leo lên được đến tầng nào, nhưng mà hắn chỉ có thể cố gắng hết sức để leo lên thôi!



Sáu Thiên Ma Mị Ảnh hung hăng nghênh đón những trận đao gió kia, tên mặc áo choàng dùng cơ thể quỷ dị để tránh né những trận đao gió này, còn La

Chinh thì trực tiếp hơn, cứng rắn chống lại chúng!



“Đùng đùng đùng đùng...”



Hai Thiên Ma Mị Ảnh cản ở phía trước, không ngừng bị đao gió cắt chém, cho

dù Thiên Ma Mị Ảnh có cứng cáp chắc chắn thì những trận đao gió kia cũng có thể tạo thành từng dấu ấn trên mặt của nó.



Sau khi những dấu vết kia tích luỹ đến một số lượng nhất định, hai Thiên Ma Mị Ảnh ầm ầm vỡ tan.



Sau khi hai Thiên Ma Mị Ảnh phía trước bị nghiền nát thì lại có hai Thiên

Ma Mị Ảnh khác tiến lên. La Chinh có đến sáu Thiên Ma Mị Ảnh, hơn nữa

hai cái đã bị nghiền nát kia còn có thể ngưng kết lại một lần nữa, tiếp

tục xếp hàng đằng sau...



Trong rừng, Bách Lý Hồng Phong đã tháo

áo choàng của mình xuống, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn. Hắn có một mái

tóc màu đỏ như lửa, giữa khuôn mặt còn có một chút tà khí, chính vì chút tà khí này nên Bách Lý Hồng Phong mới có thể trở thành kẻ vạn người mê ở Tường Vân Tông của hắn!



Đối mặt với Triệu Tiểu Hoa đang nổi

giận, hắn không thèm chạy trốn mà chọn ở lại đây xem trò vui. Không thể

không nói, kẻ tài cao thì gan cũng lớn.



Nhìn là thấy tâm tính của Bách Lý Hồng Phong không tệ, hắn cũng không phải kiểu người vì thất bại trong gang tấc, không thể lấy được rương báu màu xanh mà uể oải.



“Tên nhóc này thật thú vị, dùng loại phương pháp này để cản đao gió, hơn nữa sáu hình nộm hắn triệu ra cũng rất quỷ dị, sau khi vỡ lại có thể ngưng

kết một lần nữa. Nếu như ta đoán không lầm thì công pháp tên tiểu tử này tu luyện ít nhất cũng là thánh giai... Ta cứ cho rằng trong Thử Luyện

Giả Chi Lộ này khó có thể gặp được đối thủ, cứ cho là có thì cũng là

Triệu Tiểu Hoa và Trác Bất Phàm, không ngờ lại xuất hiện thêm tên Tiên

Thiên Tam Trọng này. Đúng là không thể xem nhẹ người trong thiên hạ được mà.” Bách Lý Hồng Phong cảm thán một câu.