Bách Luyện Thành Thần

Chương 361 : Huyết phách cửu đầu long

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Dưới vách đá, cả đám đệ tử Vân Điện đã trợn tròn mắt.



Bọn họ

từng nghĩ tới rất nhiều khả năng và phương pháp để chống lại ngọn lửa

này, nhưng không ai dám, hay nên nói là không ai có thể cứng rắn xông vào ngọn lửa như vậy!



“Người này dường như miễn dịch với lửa,

trên thế giới lại có loại thân thể đặc thù này ư?” Một đệ tử Vân Điện

nhịn không được mà cảm thán nói.



Triệu Tiểu Hoa tìm một tảng đá

để đứng lên, nhìn chằm chằm La Chinh không nói được một lời. Trên mặt gã đã không có bất kỳ biểu lộ gì nữa mà đã chết lặng rồi...



Thân là đệ tử Vân Điện, gã biết rõ mỗi một cái rương báu này có ý nghĩa

như thế nào. Ở trong Vân Điện, thế nhưng gã từng nghe nói tới không ít

truyền thuyết. Điện chủ Vân Điện hiện tại cũng chỉ lấy được rương màu

bạc, La Chinh này lại dễ dàng lấy được rương màu xanh như vậy ư?



Cứ theo đà này, La Chinh không những lấy được rương màu xanh mà còn có khả năng có được rương màu bạc ở tầng thứ ba...



Hơn nữa người này mới là Tiên Thiên Tam Trọng? Tiềm lực của hắn còn mạnh hơn mình?



Triệu Tiểu Hoa cũng tự cho là mình kém hơn Trác Bất Phàm, thế nhưng hiện tại

hắn lại không thể không thừa nhận, bản thân hình như còn kém cái

thằng oắt đến từ chính tông môn nhị phẩm này!



Không cam lòng,

không phục, không muốn đối mặt loại sự thật này. Trong lúc nhất thời, các loại cảm xúc loạn xạ kéo vào trong lòng Triệu Tiểu Hoa.



Ngọn lửa này được phun ra mãnh liệt từ một cơ quan, thế nhưng dù ngọn lửa có cuộn trào mãnh liệt hơn nữa thì cũng bị phù văn màu vàng trên

thân thể La Chinh chặn lại.



Hiện tại thứ La Chinh cần phòng bị chính là đợt công kích thứ hai trong sơn động này, cũng chính là khối hỏa cầu lớn kia!



Mới vừa rồi tên mặc áo choàng cũng thành công chịu đựng qua tầng công

kích đầu tiên của ngọn lửa, nhưng lại bị khối hỏa cầu lớn kia đuổi

xuống dưới, La Chinh đương nhiên không muốn giẫm lên vết xe đổ.



“Vụt...”



La Chinh đi tới, ngọn lửa rốt cục cũng từ từ tắt lụi, sau đó La Chinh liền phải đối mặt với tầng công kích thứ hai!



La Chinh không học theo hành động muốn nhanh chóng tiếp cận rồi mở rương màu xanh, làm ngưng lại cơ quan bên trong sơn động của tên áo choàng

kia.




Bách Lý Hồng Phong liếm liếm môi, hơi bất đắc dĩ lắc đầu mắng: “Mẹ nó! Sớm biết thứ trong rương màu xanh tốt như vậy thì vừa nãy nên liều mạng.

Với thực lực của mình, không phải không có sức giành lấy.”



Bách Lý Hồng Phong vô cùng hối hận, thử luyện trên Thử Luyện Giả Chi Lộ

cũng không chỉ có mỗi chỗ này, cho nên vừa rồi hắn mới nương tay, còn lo giữ mạng, dù sao mục tiêu lớn nhất của hắn vẫn là vượt qua Thử Luyện

Giả Chi Lộ, không ngờ thứ bên trong rương màu xanh này lại có thể cường

hóa khí huyết của võ giả lên mạnh mẽ như vậy. Vừa rồi hắn nhìn rất rõ,

sau khi con rắn chín đầu màu máu kia tiến vào trái tim La Chinh, dường

như đã cho La Chinh một trái tim cường đại!



Dưới cổng vòm,

Phí Hàm lắc đầu: “Huyết Phách Cửu Đầu Long! Đây là Huyết Phách Cửu

Đầu Long đã thành niên! Các vị, có nhớ tới chuyện gì không?”



“Trưởng lão Cửu Giới đã từng bị kẻ thù truy sát, rơi vào nguy hiểm, bị

người ta chặt đứt hai tay. Lúc đó chỉ dựa vào hai chân mà chạy như điên suốt nghìn dặm. Sau ba ngày ba đêm, một đôi tay đã mọc lại hoàn chỉnh.

Tuy hai cánh tay mới này không bằng trước kia, nhưng chỉ dựa vào năng

lực này, trưởng lão Cửu Giới đã bất ngờ đuổi giết ngược lại kẻ thù

của lão!” Thạch Kinh Thiên hầu như không suy nghĩ gì nhiều mà thẳng một mạch nói ra chuyện cũ này. Năm đó ông và Cửu Giới trưởng lão có quan

hệ tốt nhất, cho nên cũng nhớ rõ ràng nhất.



“Chúng ta đều biết

trưởng lão Cửu Giới có khí huyết vô cùng lớn, nhưng không biết gì về

khí huyết của lão. Chắc hẳn là bắt nguồn từ cái rương màu xanh này, sau khi Huyết Phách Cửu Đầu Long chui vào cơ thể, có thể tăng mạnh khí

huyết của võ giả... La Chinh, vận số thật là tốt.” Tông chủ Tường

Vân Tông thở dài. Ông ta đang thấy thật đáng tiếc, nếu Bách Lý Hồng

Phong đạt được phần huyết phách này thì tốt rồi.



Phí Hàm cười hắc hắc nói: “Lại nhìn tiếp đi. Ta đoán tên nhóc này đạt được đồ trong rương màu xanh rồi nhưng vẫn không thỏa mãn, mục tiêu kế tiếp chính là

rương màu bạc. Trước nay chỉ có Điện chủ Vân Điện mới lấy đi được một

cái rương màu bạc, không biết La Chinh có thể lấy hay không...”



“Nằm mơ!” Long bà bà cười lạnh nói: “Mở được rương màu xanh chẳng qua là

cũng gặp may thôi, còn muốn mở rương màu bạc? Kiếp sau đi!”



“Bà

lão chết tiệt này, La Chinh của Thanh Vân Tông ta không trêu chọc bà,

hơn nữa cũng không nhằm vào vị hôn phu Trác Bất Phàm của đồ đệ bà? Bà

ngồi đấy nói nhảm cái gì? Bà nghĩ là Thạch Kinh Thiên ta đứng đây cũng

chỉ là đồ trang trí đấy à?” Nhịn Long bà bà này đã lâu lắm rồi, Thạch

Kinh Thiên vốn là một người cực kỳ nóng tính, rốt cuộc cũng không

nhịn được nữa.