Bách Luyện Thành Thần

Chương 362 : Con rối sát lục

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Ở ngoài cổng vòm chỉ có một hòn Tín Khuê, cứ mỗi khi hình ảnh Trác

Bất Phàm và đồ đệ Kim Xảo Ngưng của Long bà bà xuất hiện trên đó thì

gương mặt bà liền nở nụ cười tươi như hoa, miệng không ngừng khen ngợi.



Cứ như Trác Bất Phàm là con ruột của bà còn tất cả các đệ tử khác tham

gia Thử Luyện Giả Chi Lộ đều là một lũ cứt chó, chỉ có Kim Xảo Ngưng nhà bà mới có tư cách đứng cạnh Trác Bất Phàm mà thôi.



Còn Phí Hàm

thân là trưởng lão Vân Điện, ngày thường đương nhiên cũng khá hiểu biết

về đệ tử Vân Điện rồi. Thân thế, thực lực của Trác Bất Phàm và Triệu

Tiểu Hoa lão đều đã hiểu rõ, cho nên đương nhiên lão trọng điểm chú ý

tới những đệ tử khác như La Chinh, Bách Lý Hồng Phong, Hoa Thiên Mệnh,

Bùi Thiên Diệu và mấy vị đệ tử có biểu hiện ưu tú của các tông môn khác.



Thế nhưng mỗi khi hình ảnh trên Tín Khuê xuất hiện La Chinh, Long bà bà không khỏi lắm miệng trắng trợn hạ thấp La Chinh.



Một hai lần thì thôi không tính, dù sao cũng là đàn bà con gái, không chỉ

tính tình khó chơi mà thực lực cũng không thể coi thường được. Kết quả

được đằng chân lại lân đằng đầu, làm sao Thạch Kinh Thiên nhịn được?



Thấy Thạch Kinh Thiên bùng nổ, trong lòng mấy vị tông chủ khác cũng thầm vui vẻ.



Long bà bà ác mồm ác miệng, không đơn giản chỉ nhằm vào một mình La Chinh,

tuy lực nhằm vào những người khác có ít hơn một chút nhưng lúc nào Long

bà bà cũng nói vài câu xui xẻo hạ thấp bọn họ. Mấy vị tông chủ khác đã

khó chịu từ lâu, nhưng đều nín nhịn giống Thạch Kinh Thiên lúc trước.



“Thế nào? Động tới tên nhóc trong cái góc Đông Vực nhỏ bé đó mà cũng biến

thành nhiều chuyện? Hừ! Đông Vực, Đông Vực các ngươi mà cũng dám phong

là một cái vực! Đúng là trò cười nhất thiên hạ. Ta cứ muốn nói đấy,

thì sao? La Chinh chọc vào Triệu Tiểu Hoa, chính là chọc tới Nam Vương

Triệu gia, tiền đồ sau này liệu có được bao nhiêu? Không hiểu tình

thế gì hết! Ta thấy Bách Lý Hồng Phong cũng thông minh hơn La Chinh một chút, chí ít thì khi cướp rương báu còn biết che mặt lại...” Long bà bà sờ sờ quải trượng trong tay cười lạnh nói.



Thạch Kinh Thiên cũng mặc kệ luôn. Hắn vốn có khí tức hoang dã, rất thưởng thức dũng khí dám đối nghịch với Triệu Tiểu Hoa của La Chinh nên lúc này cười lớn một

tiếng, hào phóng nói: “Nam Vương Triệu gia thì đã sao? Đắc tội rồi thì

hắn khỏi cần tu luyện, dứt khoát phải tìm một chỗ tự sát? Nam Vương

Triệu gia là gia tộc tam phẩm, thế lực đúng là không tồi, thế nhưng Long bà bà đừng quên, Vân Điện chúng ta là thuộc diện tứ phẩm, chỉ một tên

đệ tử của Nam Vương Triệu gia mà có thể áp chế tinh anh Vân Điện ta trở

mình? Bà cũng quá đề cao Nam Vương Triệu gia rồi! Đẩy mạnh chí khí của
thành. Trong đầu La Chinh khó có thể tìm được vật để so sánh với thứ

này, nó có thể tự hoạt động, thế nhưng lại không cảm nhận được bất kỳ

khí tức mạng sống nào trên người nó, cho nên La Chinh cũng chỉ có thể

gọi nó là con rối.



Nhưng tay chân con rối này đều là những

khúc trụ kim loại sáng bóng, phía cuối trụ kim loại đó không phải bàn

tay bàn chân mà là một lưỡi dao sắc bén toát ra vẻ lạnh lẽo. Rõ

ràng lưỡi dao sắc bén này có phẩm cấp không thấp, không chỉ tay chân

mà đầu, vai cùng rất nhiều nơi khác đều có không ít lưỡi dao.



Loại con rối này, rõ ràng được sinh ra để giết chóc, đây là một con rối Sát Lục!



Sau khi con rối đi ra khỏi huyệt động, nó ngay lập tức xông về phía La Chinh.



Hai chân nó cũng là hai lưỡi dao sắc bén, mỗi bước đi ra đều như đinh cắm thật sâu vào đài đá.



Trong quá trình nhanh chóng tiếp cận La Chinh, nó lại thể hiện ra sự tinh vi của mình, khúc kim loại làm trụ thân chợt xoay tròn khiến thân người nó cũng xoay tròn theo. Như vậy, hai tay nó giống như cỗ máy xay gió lớn, xoay tròn tiến về phía La Chinh với tốc độ cực cao.



“Thứ này ứng phó như thế nào đây?”



Con rối không phải người, chúng không có nhược điểm nhất định. Theo La

Chinh đoán, con rối này chắc chắn phải có bộ phận trung tâm cung cấp

năng lượng, chỉ cần đánh nát bộ phận trung tâm đó là được rồi.



Vấn đề là La Chinh cũng không có quá nhiều thời gian quan sát, hắn đứng ở

sát mép đài đá nên nếu không đỡ được đợt tiến công đầu tiên của con

rối thì sẽ bị ngã xuống, tương đương với bị loại.



“Phần eo!”



Ánh mắt La Chinh lóe lên rồi chợt hạ phần eo xuống, giống như mãnh hổ nằm rạp trên mặt đất, chuẩn bị công kích kẻ địch! Trong các chiêu thức,

loại tư thế vận sức chờ phát động công kích được gọi là phục hổ thức.

Đợi đến khi con rối kia xông tới, hai chân La Chinh cũng dùng sức mà

đạp ngay lập tức, cả người liền giống như một lão hổ tấn công, cùng lúc

đó Lưu Quang Kiếm được chém ngang ra.



Phần eo con rối này được

một thanh sắt hình trụ dài nhỏ chống đỡ, nếu đã như vậy thì chỉ cần chặt đứt nó đi là được!