Bách Luyện Thành Thần

Chương 373 : Tuyệt vọng

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


“Cẩn thận!”



La Chinh là người đầu tiên phát hiện có kẻ khác thường.



Hắn cảm thấy phía sau có gì đó không đúng, quay đầu lại liền thấy Chu Thành đang ngồi chồm hỗm giống như muốn ngắt lấy một gốc cây thảo dược, thế

nhưng sau lưng Châu Thanh có một đám đen thùi lùi hóa thành một cái tay lớn, đã bao vây Chu Thành vào bên trong.



Dưới tiếng quát chói

tai của La Chinh, tất cả mọi người chợt quay đầu lại, còn Chu Thành vừa quay đầu thì lập tức sợ đến mức hồn phi phách tán.



Hắn gần như nhảy dựng lên ngay lập tức, nhưng rõ ràng đã chậm, bàn tay hung hăng kia liền khum vào, hắn bao vây ở bên trong.



Mọi người thấy cảnh một đám đen thùi lùi bao vây lấy Chu Thành, còn Chu

Thành thì không ngừng giãy dụa, toàn thân như ở trong một miếng vải đen xì, dù có giãy giụa thế nào thì cũng không thoát ra được.



Thời

gian giãy giụa cũng chỉ được vài nhịp thở, mức độ giãy càng ngày càng

nhỏ, những thứ màu đen bao vây lấy Chu Thành từ từ thu nhỏ lại. Ngay

sau đó, từng khúc xương trắng rơi ra ngoài...



“Chu... Chu Thành bị cái thứ kia ăn luôn rồi. Mới đó mà chỉ còn lại xương cốt?” Hai hàm

răng của Bách Lý Hồng Phong run lên cầm cập, trong mắt đã vô cùng sợ

hãi.



Vật màu đen này không biết là thứ gì, chỉ trong nháy mắt

đã nuốt hết máu thịt của Chu Thành, chỉ còn lại có những khúc xương

trắng...



“Đó là Hắc Ma Yểm! Mọi người... cẩn thận dưới chân mình!” Vị đệ tử Vân Điện kia chợt hô.



Lúc này mọi người đã không quan tâm đến cái thứ quái quỷ kia tên gì nữa, ai quan tâm nó gọi là Hắc Ma Yểm hay là Bạch Ma Yểm làm gì? Mạng của

mình mới quan trọng. Nghe thấy đệ tử Vân Điện kêu lên như vậy, mọi

người nhao nhao phát hiện ra dưới chân mình dường như có không ít vật

màu đen kia đang lặng lẽ tiến tới!



“Mọi người, chạy!” Sắc mặt Trác Bất Phàm cũng ngưng trọng nhất từ trước tới nay.



Hắc Ma Yểm không có hình thể này còn đáng sợ hơn Phi Thiên Dạ Xoa nhiều.

Mặc dù Phi Thiên Dạ Xoa là mãnh thú, nhưng mãnh thú có thể giết chết,

còn Hắc Ma Yểm thì là cái mẹ gì? Một đám vật chất đặc sệt, đến rốt cuộc nó là vật sống hay chết Trác Bất Phàm cũng không rõ, vậy nên thương của hắn làm sao chống lại?



“A!” Kim Xảo Ngưng thét lên một tiếng chói tai, một chân của nàng đã bị một đoạn Hắc Ma Yểm kéo lại.



Trác Bất Phàm cắn răng một cái, thương trắng rút ra khỏi nhẫn tu di. Trường

thương vừa ra đã đâm đứt đám Hắc Ma Yểm dính trên chân Kim Xảo Ngưng,

lập tức kéo Kim Xảo Ngưng lại, nhanh chóng đi tiếp.
Chỉ thấy Hoa Thiên Mệnh giơ kiếm lên trên không trung, sau đó liền có khí

thế vô cùng lớn trào tới Thực Huyết Kiếm của hắn, cùng lúc đó còn có

một đường sấm sét được dẫn vào trong đó.



“Đây là... kiếm ý viên mãn!”



Tiên Thiên Cảnh biết sử dụng kiếm ý viên mãn? Đến ngay cả Trác Bất Phàm

thì cũng phải tiến vào Chiếu Thần Cảnh rồi mới tu được thương ý viên

mãn, hắn không ngờ tên Tiên Thiên Đại Viên Mãn lúc trước hắn luôn coi

thường lại có được kiếm ý viên mãn!



Hơn nữa tia lôi điện hắn

dẫn động ra cũng không phải là chân nguyên hóa hình mà dường như chính

là sấm sét! Chuyện này hoàn toàn khác với việc dùng chân nguyên để ngưng tụ lôi điện, uy lực giữa hai thứ đó căn bản không thể so sánh nổi! Trác Bất Phàm sợ ngây người!



“Đùng!”



“Kiếm ý Cực Lôi! Thiên Kiếm! Tứ Kiếm Hợp Nhất!”



Mặc dù Hoa Thiên Mệnh cũng biết đám Hắc Ma Yểm này vốn không sợ công kích vật lý, thứ có hiệu quả với chúng thực sự chính là một đường sấm sét

chất chứa trong kiếm ý Cực Lôi của hắn.



Thế nhưng trong khi người người đều sợ hãi thì thường sẽ ra chiêu mạnh nhất, hy vọng có thể giết chết thứ khiến mình sợ hãi.



Đường kiếm ý Cực Lôi chợt đánh trúng hai đám Hắc Ma Yểm. Hai đám Hắc Ma Yểm

như ngọn núi nhỏ phía trước Hoa Thiên Mệnh chỉ trong nháy mắt đã bị

sấm sét bao vây, chỉ thấy trên bề mặt đám Hắc Ma Yểm này lóe lên đường

chớp, sau đó liền nhanh chóng xẹp xuống, giống như bị bốc hơi rồi biến mất không thấy đâu nữa.



“Rất hiệu quả!” Trên mặt Trác Bất Phàm lóe lên một chút hy vọng, giống như chết đuối vớ được cọc vậy.



“Bùi Thiên Diệu, thực lực vị sư đệ đồng tông này của ngươi... thật mạnh!”

Thấy kiếm ý Cực Lôi của Hoa Thiên Mệnh, dường như Trác Bất Phàm có một

loại cảm giác, nếu sau này Hoa Thiên Mệnh bước vào Chiếu Thần Cảnh, tiềm lực sợ rằng không phải nhỏ! Coi như hắn đã nhìn lầm!



Thế nhưng lúc này, Trác Bất Phàm rất vui vì mình đã nhìn lầm.



Ai ngờ Bùi Thiên Diệu cười hắc hắc nói: “Thực lực của Hoa Thiên Mệnh đương nhiên không tồi, thế nhưng tên La Chinh kia còn yêu nghiệt hơn, ngay

cả ta cũng không phải là đối thủ, hắn mới là đệ nhất của Thanh Vân

Tông chúng ta.”



“Cái gì?” Trác Bất Phàm lập tức quên béng chuyện

đang bị đám Hắc Ma Yểm bao vây mà rơi vào khiếp sợ tột độ: “Tên Tiên

Thiên Tam Trọng kia? Còn mạnh hơn ngươi?”