Bách Luyện Thành Thần

Chương 372 : Dị thảo

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Bởi vì bên ngoài Thử Luyện Giả Chi Lộ chỉ có một hòn Tín Khuê, cho nên hình ảnh Tín Khuê không ngừng được cắt lần lượt từ trên người này

đến người khác.



Trong đó bóng dáng hai người có thời gian dừng lại lâu nhất trên Tín Khuê là La Chinh và Trác Bất Phàm.



Thế nhưng trước đây không lâu, sau khi đám người Trác Bất Phàm tiến vào

đường chết thì Tín Khuê không thể theo dõi hình ảnh được cắt trên đoàn

người bọn họ nữa, vì vậy Long bà bà - tông chủ Thải Vân Tông vô cùng lo lắng.



Làm tông chủ Thải Vân Tông, nàng sao lại không biết “đường chết” này hung hiểm tới mức nào? Từng ấy năm trôi qua, chưa có võ giả

nào tiến vào mà lại đi qua được.



“Trác Bất Phàm này là muốn đẩy Xảo Ngưng vào trong hố lửa!” Long bà bà không ngừng kêu ầm lên.



Nếu như trên Tín Khuê có thể thấy hình ảnh bọn họ thì tâm tình Long bà bà còn đỡ, thế nhưng hiện tại trên Tín khuê không thể theo dõi được,

ngay cả hình ảnh cũng không thấy, khó trách Long bà bà lại lo lắng an

nguy của Kim Xảo Ngưng.



Thế nhưng tiếp đó La Chinh, Hoa Thiên

Mệnh và Bách Lý Hồng Phong đều tiến vào đường chết. Lúc này đây, trên

Tín Khuê lại không mất đi hình ảnh của bọn họ!



Cho nên thông qua La Chinh, Phí Hàm và mấy vị tông chủ cũng thấy được hành tung của ba người họ.



Sau khi La Chinh chạm mặt với đoàn Trác Bất Phàm, trái tim treo lơ lửng

của Long bà bà mới rơi xuống đất. Trác Bất Phàm và Kim Xảo Ngưng đều

bình an vô sự.



Khi thấy Trác Bất Phàm quá mạnh mẽ, giết chết được Phi Thiên Dạ Xoa, tâm tình Long bà bà chợt khá hơn, bắt đầu không

ngừng khích lệ thực lực Trác Bất Phàm.



Nhưng ngay giây phút cuối cùng, vị đệ tử Vân Điện bỗng nhiên nhìn về phía Tín Khuê, đồng

thời lộ ra một nụ cười quỷ dị, cảnh này khiến mấy vị tông chủ và Phí Hàm đều đơ cả ra.



Vì sao tên đệ tử Vân Điện này có thể phát hiện phương hướng quan sát của Tín Khuê?



Sau khi hắn ta nhẹ nhàng bóp bóp bàn tay, hình ảnh trên Tín Khuê liền

biến mất. Người này có thể phá được hình ảnh trên Tín Khuê?



Rốt cuộc là làm sao hắn có thể làm được?



Mấy vị tông chủ và Phí Hàm trưởng lão quay sang nhìn nhau, trên mặt đều toát ra vẻ nghi hoặc cực độ.



“Đệ tử Vân Điện này ta chưa từng thấy bao giờ!” Mặt Phí Hàm đổi sắc.



Thử Luyện Giả Chi Lộ lần này là do Phí Hàm dẫn đường, đệ tử Vân Điện

tham gia Thử Luyện Giả Chi Lộ hắn đều từng điểm danh qua một lượt, với

trí nhớ của lão, chỉ cần nhìn một lần là có thể nhớ kỹ, thế nhưng lão


“Lạnh quá...”



La Chinh sau khi đi ra khỏi vòng xoáy liền cảm thấy từng đợt gió lạnh đập vào mặt.



“Vù vù vù...”



Không gian bị cắt đứt bên trong tiểu thế giới này cũng không lớn cho nên rất

khó tạo ra gió, nhưng trong tiểu thế giới này lại cứ vù vù thổi tới

từng đợt gió lạnh.



Bách Lý Hồng Phong vừa đi ra khỏi vòng xoáy

thì bắt đầu run run, vẻ mặt đau khổ nói: “Ta thấy hay chúng ta chọn một

con đường khác đi thôi, nơi này dọa người quá!”



“Muốn đi cũng không ai cản ngươi.” Trác Bất Phàm thản nhiên nói.



Bách Lý Hồng Phong lập tức cứng họng. Đương nhiên hắn không dám đi một mình, cơ hội để hắn một mình xông ra khỏi con đường chết này quá xa vời.



“Nơi này đầy gió lạnh, có lẽ có tà vật gì tồn tại.” Bùi Thiên Diệu sắc mặt ngưng trọng nói.



“Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi. Tiếp tục.” Trác Bất Phàm bắt đầu bước đi.



Xem xét từ một góc độ nào đó thì Trác Bất Phàm quả thực rất có phong

phạm thủ lĩnh, thực tế dưới hoàn cảnh này hắn cũng cảm thấy sợ, nhưng rõ ràng hắn không thể toát ra chút sợ hãi nào, nếu không sẽ là một đả

kích với những người đi theo hắn.



Khi mọi người ở đây đi tiếp về phía trước, ánh mắt Chu Thành cứ hết ngó Đông lại ngó Tây, bỗng nhiên

ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng.



Cách hắn không xa có một gốc cây màu đen tự nhiên đón gió.



Bụi cây nhỏ kia tỏa ra một luồng ánh sáng u ám, bởi vì toàn thân màu đen nên rất khó phát hiện trong góc đó.



Chẳng qua lúc trước Chu Thành đã có một gốc Hàn Âm Thảo ngon ngọt nên mới

đặc biệt lưu ý, không ngờ lại phát hiện được một cây thảo dược quý nữa.



Tuy rằng hắn không biết cây thảo dược này là cây gì, nhưng trên đường chết thì cái gì cũng quý giá, một gốc thảo dược này tuyệt đối có thể bán

được một cái giá tốt.



Nhân dịp những người khác không chú ý, Chu Thành rón rén lại gần đó, trong lòng lòng tràn đầy vui mừng, cảm thấy

thật may mắn! Loại nhân vật như Trác Bất Phàm cực nhọc lâu như vậy

cũng chỉ có được một viên yêu đan của Phi Thiên Dạ Xoa, vậy mà hắn lại

lặng lẽ thu được hai cây dị thảo! Nếu như có thể ra khỏi đường chết, hắn chính là người thắng lớn nhất!



Ngay khi Chu Thành tiến về phía bụi dị thảo đen thùi lùi này, vươn tay ra hết sức thì dị biến nổi lên!