Bách Luyện Thành Thần

Chương 371 : Hình ảnh biến mất

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Nghe lời Trác Bất Phàm nói, La Chinh chỉ cười nhạt.



Mặt Hoa Thiên Mệnh lộ vẻ phẫn nộ: “Người này cũng quá kiêu ngạo!”



“Bất Phàm bảo các ngươi vướng víu thì chính là vướng víu, muốn giữ được mạng ở đường chết thì phải biết nghe lời!” Kim Xảo Ngưng nghe Hoa Thiên Mệnh nói, lạnh lùng khuyên bảo.



Hoa Thiên Mệnh mấp máy miệng, còn

muốn cãi lại thì bị La Chinh ngăn cản: “Quên đi. Thiên Mệnh huynh, người ta đã nắm chắc việc này, chúng ta cũng vui vẻ thoải mái.”



La

Chinh và Hoa Thiên Mệnh đều là Tiên Thiên Cảnh, nếu như không ra tay,

chỉ nhìn từ bên ngoài thì thấy thực lực cũng rất bình thường, thậm chí

còn không bằng đám đệ tử bình thường của Vân Điện.



Có điều bị

người ta xem thường nhiều khi cũng không phải là chuyện xấu, nhất là ở

nơi nguy hiểm như “đường chết” này. Nếu Trác Bất Phàm nguyện ý xung

phong, lấy sức một người ngăn cản Phi Thiên Dạ Xoa màu vàng kia thì bọn

họ cũng được nhàn rỗi, đây không phải là chuyện tốt sao?



Bách Lý

Hồng Phong ở bên cạnh không nói gì. Tuy thực lực của hắn không yếu,

nhưng gan cũng không lớn, nếu không thì cũng không dễ dàng bỏ qua rương

báu ở tầng thứ hai như vậy.



“Chúng ta đi xem Bùi Thiên Diệu thế

nào. Vừa nãy hắn bị Phi Thiên Dạ Xoa kia đánh ba cái, mặc dù có Thân Thể Kim Cương thì cũng chỉ sợ hắn đã hết sức rồi.” Nói xong La Chinh liền

đi vòng qua sát mép hố to.



Lúc bọn La Chinh và Hoa Thiên Mệnh đi

tới, Bùi Thiên Diệu đã bò từ trong hố ra. Ánh sáng màu vàng trên người

hắn đang dần nhạt đi, tuy trông có vẻ bị thương không nghiêm trọng,

nhưng dáng vẻ lại vô cùng chật vật, cả người dính đầy bùn đất, hơi thở

cũng yếu hơn.



“Thiên Diệu huynh, huynh không sao chứ?” La Chinh hỏi.



“La Chinh! Hoa Thiên Mệnh! Các huynh tới rồi!” Thấy hai người bọn họ, sắc

mặt Bùi Thiên Diệu thoáng vui mừng. Khác với Trác Bất Phàm, Bùi Thiên

Diệu đương nhiên biết rõ thực lực của Hoa Thiên Mệnh và La Chinh. Chuyện La Chinh mạnh hơn hắn đã là sự thật được khẳng định thông qua thi đấu,

cho dù là Hoa Thiên Mệnh thì cũng chỉ yếu hơn hắn một chút.



Bẫy rập trong đường chết tầng tầng lớp lớp, có hai người này tham gia, chắc chắn là trợ giúp lớn!



Vết thương của Bùi Thiên Diệu cũng không nghiêm trọng, nhưng vấn đề là vừa

nãy đối phó với Phi Thiên Dạ Xoa hắn đã sử dụng năng lực Bất Động Minh

Vương, sợ là trong vòng mấy ngày tới không thể sử dụng được nữa. Mất đi
Tên đệ tử Vân Điện kia im lặng một hồi, mới lên tiếng: “Ta chỉ ăn ngay nói thật.”



Đúng lúc này, đám người La Chinh cũng đi tới, Bùi Thiên Diệu giới thiệu:

“Bất Phàm huynh, đây là đệ tử của Thanh Vân Tông chúng ta, chúng ta cùng lưu lạc vào đường chết, có bọn họ giúp đỡ...”



Còn không đợi Bùi

Thiên Diệu nói xong, Trác Bất Phàm đã gật đầu: “Ta biết rồi, đi theo sau ta, không được lộn xộn, ta sẽ che chở cho bọn hắn!”



Nghe thấy

lời Trác Bất Phàm nói, Bùi Thiên Diệu khẽ cau mày, vẻ mặt mấy người Hoa

Thiên Mệnh, La Chinh cũng khó coi. Mặc dù tên này không phải người xấu,

thực lực cũng mạnh mẽ, nhưng hắn lại quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức

khiến người ta cảm thấy chán ghét.



Hoa Thiên Mệnh vừa định nói

chuyện thì La Chinh đã mỉm cười ngăn lại một lần nữa. Trong con đường

chết nguy cơ trùng trùng này, La Chinh muốn nhìn xem tên Trác Bất Phàm

này có thể kiên cường chống đỡ đến khi nào. Còn đám người La Chinh, sớm

muộn cũng có cơ hội chứng minh thực lực của bản thân thôi.



Trác

Bất Phàm vẫn không để ý đến sắc mặt của đám người Hoa Thiên Mệnh, hắn

nhấc trường thương lên, bỏ thi thể của Phi Thiên Dạ Xoa trên mặt đất,

dùng thương rạch một vết trước ngực Phi Thiên Dạ Xoa. Sau khi xẻ xong

thì một viên yêu đan từ ngực Phi Thiên Dạ Xoa rơi ra ngoài.



Yêu

đan của mãnh thú này có giá trị xa xỉ, tất nhiên Trác Bất Phàm sẽ giữ

kỹ. Sau khi xử lý xong thi thể của Phi Thiên Dạ Xoa, Trác Bất Phàm lại

tiếp tục xuất phát, Kim Xảo Ngưng và Chu Thành cũng đi theo.



Dựa

theo tính cách kiêu ngạo của Hoa Thiên Mệnh, hắn vốn muốn tách ra khỏi

tên Trác Bất Phàm này, mỗi người đi một ngả, đường chết cũng không chỉ

mỗi Trác Bất Phàm mới có thể vượt qua. Có điều La Chinh cũng nói là nhịn một chút, vậy nên hắn cũng chỉ có thể đi cùng trước rồi xem xét lại

tình huống sau.



Còn về phía Bách Lý Hồng Phong, tính cách vốn không mạnh mẽ nên cũng không suy nghĩ gì nhiều.



Đợi sau khi mọi người xuất phát, tên đệ tử Vân Điện đang đứng nguyên tại

chỗ kia lại bất ngờ ngẩng đầu, quay về một hướng khác nở cười quỷ dị,

đưa ngón tay ra lắc lắc rồi đưa tay lên trời nắm lại, giống như muốn bóp nát thứ gì, sau đó mới vỗ tay đi theo.



Cũng bởi vì tên đệ tử Vân Điện này bóp một cái như thế, hình ảnh trên hòn Tín Khuê ở trước cửa

vào Thử Luyện Giả Chi Lộ bỗng nhiên biến mất!