Bách Luyện Thành Thần

Chương 370 : Phi thiên dạ xoa

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Trong nháy mắt lửa địa ngục dâng lên, chiếu sáng nửa bầu trời.



Ba người La Chinh không ngừng chạy nhanh về chỗ Nghiệp Hoả đang bốc cháy.

Trên đoạn đường này, cây cối bụi rậm cản đường đều bị chặt thẳng, cho dù là một vài thân cây cổ thụ nghìn năm cũng bị kiếm ý viên mãn cắt thành

mảnh vụn trong nháy mắt.



Nhìn thấy cách xông lên phía trước của

La Chinh, Bách Lý Hồng Phong ở đằng sau co rút khoé miệng. Hai người này cũng quá biến thái đi, đến kiếm ý viên mãn cũng có được, đây thật sự là người từ tông môn nhị phẩm đi ra sao?



Mặc dù Bách Lý Hồng Phong

nói nhiều nhưng vẫn rất tự tin vào thực lực bản thân, thế nhưng suốt một đoạn đường đi đến đây, hắn cảm thấy mình không có chút ưu thế nào đáng

nói trước mặt Hoa Thiên Mệnh và La Chinh.



Cũng may Bách Lý Hồng

Phong cũng có sự kiêu ngạo của chính mình: “Nếu như thực lực của ta hoàn toàn bộc phát, có lẽ vẫn có sức theo chân bọn họ đánh một trận...” Hắn

âm thầm nghĩ.



Chạy ra khỏi mảnh rừng này, một cảnh xảy ra phía trước khiến ba người La Chinh rung động sâu sắc.



Bên ngoài rừng cây xuất hiện một cái hố to có chu vi khoảng trăm trượng,

hình như do chiến đấu kịch liệt mà thành. Ở giữa cái hố to đấy chính là

Thanh Liên Nghiệp Hoả vô cùng yêu dã đang hừng hực bốc cháy, cả người

Bùi Thiên Diệu đều bị bao phủ trong một màn ánh sáng màu vàng, đang giao thủ cùng một con mãnh thú!



Sau lưng con mãnh thú kia có hai cái

cánh, hai chân đứng thẳng, trên đầu có sừng nhọn, mặt gấu, toàn thân bị

bao phủ trong một lớp ánh sáng màu trắng.



Mọi người đều biết rõ

uy lực Nghiệp Hoả của Bùi Thiên Diệu, cho dù là La Chinh cũng phải dựa

vào thân thể linh khí đặc biệt của mình mới có thể chiến đấu với Bùi

Thiên Diệu trong Nghiệp Hoả. Hơn nữa La Chinh cũng không phải là mạnh mẽ đối kháng với uy lực của Nghiệp Hoả, chẳng qua là hắn miễn dịch với lửa mà thôi.



Nhưng mà con hung thú này lại có thể mạnh mẽ đối kháng

lại với sự thiêu đốt từ Nghiệp Hoả của Bùi Thiên Diệu, chiến đấu trong

lửa cùng với Bùi Thiên Diệu!



“Bùm!”



“Bùm!”



“Bùm!”



Chỉ thấy con mãnh thú kia cất bước tiến lên, duỗi cánh tay cường tráng như

trâu ra, đối chiến cùng với Bùi Thiên Diệu đã thi triển Thân Thể Kim

Cương.



Chỉ qua ba lượt đã quất Bùi Thiên Diệu ra khỏi Nghiệp Hoả, quăng mạnh xuống đất, lún sâu ba thước.



“Sức mạnh kinh khủng thật!” Đồng tử La Chinh co lại, chỉ sợ phần sức mạnh

này còn hơn cả sức mạnh sau khi mình sử dụng toàn bộ vảy rồng!



Sau khi đánh lui Bùi Thiên Diệu, con mãnh thú kia mở rộng đôi cánh bằng

thịt sau lưng rồi xông lên, rõ ràng là muốn đánh chết hắn.
Quả nhiên giống như lời tên này đã nói, lúc

mọi người đi đến ụ đá cuối cùng của đường cụt, lập tức xuất hiện mấy

luồng vòng xoáy.



Cho dù là sau khi vào vòng xoáy rồi, tên đệ tử

Vân Điện này cứ như cưỡi ngựa xem hoa trên con đường quen thuộc, giúp đỡ bọn hắn tránh được rất nhiều hiểm địa. Có điều không lâu trước đó, năm

người bọn hắn vô tình xông vào hang ổ của con Phi Thiên Dạ Xoa này, bị

nó đuổi giết thẳng tới tận bây giờ!



Hơn nữa trước đó bọn hắn cũng không biết con hung thú này tên là Phi Thiên Dạ Xoa! Đây cũng là cái

tên mà tên đệ tử Vân Điện kia nói.



Rốt cuộc tên đệ tử Vân Điện

này là ai? Vì sao phải cùng vào đường chết? Hơn nữa hắn có âm mưu gì?

Những câu hỏi này liên tục vây khốn lấy Trác Bất Phàm.



La Chinh

nào biết trong lòng hai người Trác Bất Phàm và Kim Xảo Ngưng nghĩ nhiều

chuyện như vậy, nhưng khi nhìn thấy Phi Thiên Dạ Xoa đang không ngừng

biến thân ở giữa không trung, sắc mặt cũng ngưng trọng lại.



Trước khi biến thân, con Phi Thiên Dạ Xoa này đã có thực lực như thế, sau khi biến thân thực lực lại tăng mạnh, vậy thì còn ai có thể áp chế nó nổi

chứ?



“Thiên Mệnh huynh, chúng ta cùng tiến lên!” La Chinh rút Huyết Ẩm Kiếm ra.



Hoa Thiên Mệnh cũng rút Thực Huyết Kiếm từ sau lưng ra, ánh mắt giống như

dao nhìn chằm chằm vào Phi Thiên Dạ Xoa màu vàng giữa không trung.



“Không mượn các ngươi ra tay, các ngươi ra tay chỉ thêm vướng víu thôi!” Trác

Bất Phàm vung trường thương trong tay một cái. Rõ ràng, Trác Bất Phàm

không hề cảm thấy sự xuất hiện của ba người La Chinh, Hoa Thiên Mệnh và

Bách Lý Hồng Phong là trợ lực đối với hắn. Trong mắt hắn, ba người này

đi vào đường chết, chính là đến để gây trở ngại!



Một tên Tiên

Thiên Tam Trọng, một tên Tiên Thiên Đại Viên Mãn, thêm một tên Chiếu

Thần Cảnh Nhất Trọng, ba tên không biết sống chết dám đi vào đường chết, tất cả đều là phiền phức.



Trong mắt Trác Bất Phàm, ở đây chỉ có

Kim Xảo Ngưng và Bùi Thiên Diệu có tư cách cùng hắn kề vai chiến đấu. Về phần cái tên Chu Thành gì đó của Lam Vân Tông, nếu không phải được hắn

bảo vệ thì không biết đã chết mấy trăm lần từ lâu rồi.



Trác Bất Phàm rất tự tin, đồng thời cũng rất tự đại, hắn có được thực lực tuyệt đối nên cũng không ngại bảo vệ kẻ khác!



Nếu muốn nhúng tay vào cuộc chiến của Trác Bất Phàm hắn, giúp đỡ Trác Bất

Phàm hắn một chút, vậy thì phải hỏi bản thân xem có thực lực đó hay

không, có tư cách đó hay không trước đã.



Hiển nhiên đám người La

Chinh không có tư cách này. Trác Bất Phàm lựa chọn một mình đối phó với

con Phi Thiên Dạ Xoa sau khi biến hình.