Bách Luyện Thành Thần
Chương 378 : Chìa khóa truyền thừa
Ngày đăng: 13:00 30/04/20
“Ngươi nói cô gái tên là ‘Điệp’ kia? Thực ra sau khi ngươi bước vào
đường chết ta đã phát hiện ra nàng ta. So với ngươi, thực lực của cô gái này rất mạnh… Có điều, nếu nàng ta đã kéo ngươi cùng xuống đây thì chắc chắn là cần ngươi giúp đỡ.” Thanh Long lại nói.
“Ta muốn hỏi sao nàng ấy lại mạnh như vậy?” Đây là thắc mắc lớn nhất trong lòng La
Chinh. Nàng ấy rõ ràng chỉ có cảnh giới Chiếu Thần Nhất Trọng, làm sao
có thể có thực lực như vậy?
Thanh Long ngừng một lúc rồi tiếp tục nói: “Nếu ta không nhìn nhầm thì cô gái này hơn phân nửa là tu luyện
công pháp kiểu Cửu Chuyển Hồi Hồn Công hoặc Thập Nhị Kiếp Khổ Tu Đại
Pháp, nàng ta căn bản không phải người mới vào Chiếu Thần Cảnh.”
“Không phải mới vào Chiếu Thần Cảnh? Nếu đã như vậy, sao nàng ấy có thể vào
Thử Luyện Giả Chi Lộ?” Lông mày La Chinh dựng lên, hắn vẫn không hiểu
lắm.
Thanh Long cười khà khà rồi nói: “Loại công pháp này của
nàng ta quá nghịch thiên, thế nên tu luyện đến một trình độ nào đó buộc
phải tán công trùng tu. Ví dụ như Cửu Chuyển Hồi Hồn Công buộc phải tán
công chín lần, mỗi lần đều phải tu luyện lại từ đầu, sau chín lần mới
đột phá triệt để! Có lẽ sau khi tán công tu luyện thì nàng ta lại quay
về Chiếu Thần Nhất Trọng, vì vậy thực lực thật sự của nàng ta có khả
năng là Thần Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí là cao hơn…”
Nghe được lời của Thanh Long, sắc mặt La Chinh hiện lên vẻ kinh ngạc. Thần Đan Cảnh
hậu kỳ? Thậm chí còn có thể ở cảnh giới cao hơn? Thực lực vốn có của cô
gái này khủng bố cỡ nào?
“Thông thường loại công pháp này khi bắt đầu tu luyện đã vô cùng nghịch thiên, một khi sau khi hoàn toàn ‘Cửu
Chuyển’ hoặc ‘Thập Nhị Kiếp’ thì thực lực sẽ vượt xa người cùng giai,
dời sông lấp bể không gì là không thể… Có điều, mỗi loại công pháp đều
yêu cầu điều kiện tán công khác nhau, vì vậy ta cũng không nhìn ra cảnh
giới ban đầu của nàng. Tuy cảnh giới của nàng đã hạ xuống Chiếu Thần
Nhất Trọng nhưng dù là kinh nghiệm, ánh mắt hay là thực lực bộc phát ra, đều vĩnh viễn không phải là thứ đám tiểu bối các ngươi có thể so sánh.
Cho nên trong nháy mắt nàng đã nhìn thấu kiếm pháp cơ bản của ngươi và
dùng tay không phá giải thì cũng không có gì kì lạ cả.” Thanh Long nhàn
nhạt nói.
Nghe lời Thanh Long nói, La Chinh nhìn bóng lưng uyển
chuyển của Tiểu Điệp, trên mặt cũng lộ vẻ kính sợ. Thần Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí còn có thể là cảnh giới cao hơn, có vẻ còn mạnh hơn vị trưởng
chọn ngươi có lẽ sẽ ổn thỏa hơn chút.”
La Chinh nghe Tiểu Điệp
nói vậy thì cơ bản cũng đã hiểu, trong trường hợp một mình nàng không
cách nào lấy được chìa khóa tinh thạch kia thì nhất định phải tìm kiếm
một trợ thủ đủ mạnh.
Lúc đầu Trác Bất Phàm là lựa chọn tốt nhất.
Trong đám đệ tử Vân Điện thì thực lực của hắn là mạnh nhất, hơn nữa vũ
khí chính của hắn là thương, lực xuyên thủng của loại vũ khí này là mạnh nhất, lợi dụng thương của hắn có thể phá vỡ kết giới. Kết quả cuối cùng lại bởi sự xuất hiện của hắn, Tiểu Điệp cho rằng hắn có khả năng phá vỡ được kết giới lớn hơn, cho nên mới kéo hắn vào miệng Giao Long. Nếu La
Chinh không xuất hiện, có lẽ người ở đây lúc này chính là Trác Bất Phàm.
Thực ra La Chinh cũng hơi tò mò, với thực lực khủng bố của Tiểu Điệp, lẽ nào không thể một mình phá giải kết giới? Có điều La Chinh biết câu này của mình có hỏi cũng bằng thừa nên trực tiếp yên lặng theo dõi diễn biến.
“Không nói nhiều nữa, bây giờ ngươi nghe sự chỉ huy của ta, đoạt lấy viên tinh thạch kia!” Sau khi Tiểu Điệp nói xong liền ngồi trên mặt đất, đôi tay
ngọc đặt ở đan điền, chân nguyên thuần khiết bắt đầu ngưng kết ra một
chưởng đánh về phía cái lò.
Luồng gió từ chưởng của Tiểu Điệp vừa quét qua liền nhìn thấy ánh lửa trong lò lập tức bùng lên, một lát sau
có một ngọn lửa bay ra khỏi lò, ngọn lửa đó có hình dáng một con rồng!
“Ngươi tránh đi một lát, đây là Ly Hồn Hỏa Long Tinh! Là một loại hỏa tinh vô
cùng lợi hại!” Lần này trên mặt Tiểu Điệp rốt cuộc cũng lộ vẻ thận
trọng, cẩn thận từng chút đối phó với con Ly Hồn Hỏa Long Tinh này. Chỉ
nhìn thấy nàng giơ tay lật chuyển, từ trong tay nàng lại xuất hiện một
khối bảo ngọc màu xanh da trời tỏa ra từng luồng khí lạnh, làm nhiệt độ
xung quanh lập tức hạ thấp mấy phần.
Tiểu Điệp vươn tay khẽ đập,
giơ ra ngón tay ngọc của mình, đầu ngón tay không ngừng chuyển động tròn chỉ về phía bảo ngọc, có vẻ đang dẫn dụ thứ gì đó ở trong bảo ngọc ra.
Sau khi ngón tay nàng quét mấy vòng nhỏ thì khẽ kéo nhẹ, nhẹ giọng nói:
“Đi!”
Một con phượng hoàng băng nhỏ đột nhiên xuất hiện từ trong
bảo ngọc của nàng. Sau khi con phượng hoàng băng nhỏ đó xuất hiện thì
phát ra một tiếng ngâm cao vút rồi liền bổ về phía con Ly Hồn Hỏa Long
Tinh kia!