Bách Luyện Thành Thần

Chương 379 : Khó khăn

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Hỏa tinh cũng chia thành rất nhiều loại, hỏa tinh được nuôi dưỡng trong

biển lửa Phần Thiên là loại yếu nhất, còn hỏa tinh trong lò là loại mạnh hơn rất nhiều!



Kích cỡ của Ly Hồn Hỏa Long Tinh chỉ vẻn vẹn bằng cánh tay, là thể ngưng tụ cao độ của lửa. Khi nó bổ tới, chỉ sức nóng

tỏa ra thôi cũng khiến người ta khó mà chịu đựng được. Cũng may uy lực

của phượng hoàng băng mà Tiểu Điệp gọi ra từ trong bảo ngọc của nàng

cũng không kém.



Hỏa long băng phượng cứ như vậy quấn lấy mà đấu,

khắc chế, triệt tiêu lẫn nhau, tuy băng đủ khắc chế lửa, nhưng lửa cũng

có thể hòa tan băng.



Mỗi lần con băng phượng bổ tới đều có thể

khiến con Ly Hồn Hỏa Long Tinh nhạt đi một phần, nhưng mỗi lần vừa nhạt

đi thì lại có một ngọn lửa được bắn ra từ trong cái lò ở phía. Sau khi

ngọn lửa đó nhập vào con hỏa long thì lập tức lại khiến thế lửa của nó

cuồn cuộn mãnh liệt, sáng bừng lên, phát ra tính hung ác vô tận.



Hỏa long lúc này có thể chiếm thế thượng phong, mỗi một lần tấn công đều có thể hòa tan một phần băng phượng do băng tuyết ngưng kết thành. Con

băng phượng đó không ngừng bị hòa tan nên dần nhỏ hơn theo tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.



Sau khi con băng phượng bị hòa tan đến

một mức độ nhất định, Tiểu Điệp cũng không hoảng loạn, hai ngón tay ngọc chạm vào nhau, khẽ kéo bảo ngọc một cái, liền có một luồng khí băng

lạnh phóng ra. Luồng băng lạnh này tiến vào trong cơ thể con băng phượng cũng đủ để thân hình nó tăng vọt lên.



Con băng phượng và hỏa

long này chỉ có thể liên tục tiêu hao lẫn nhau như vậy, không làm gì

được nhau. Tuy băng phượng có Tiểu Điệp bổ sung khí băng lạnh, nhưng con hỏa long kia cũng như vậy, chỉ cần lửa trong lò không tắt thì nó sẽ bất tử bất diệt!



“Ta sẽ cầm cự con Ly Hồn Hỏa Long Tinh này, bây giờ ngươi có thể thử phá kết giới.” Tiểu Điệp quay đầu nói.



“Kết giới sao?”



Xung quanh lò xuất hiện một lớp màn ánh sáng màu tím nhàn nhạt. Cái lò này

nằm ở vị trí sâu nhất trong cơ thể con rối Giao Long, vậy mà vẫn còn mấy tầng phòng ngự. Đối với Tiểu Điệp, La Chinh cũng tin tưởng phần nhiều.

Nếu không phải viên tinh thạch đó vô cùng quan trọng thì sao có thể lắp

đặt nhiều lớp bảo vệ như vậy?



Đối mặt với kết giới đó, La Chinh đột nhiên đánh một quyền lên trên nó.



“Toong!”



Quyền này của La Chinh đã dùng mười phần sức mạnh, đến cả sức mạnh của vảy

rồng cũng cùng thúc đẩy cả rồi. Thế nhưng La Chinh chỉ nghe một tiếng

giòn vang, kết giới này lại không hề có một chút động tĩnh gì.



“Chỉ dựa vào sức mạnh của ngươi thì còn lâu mới đủ.” Tiểu Điệp phân tâm, nói với La Chinh: “Kết giới này vô cùng đặc biệt, được tạo thành từ lực
ngẫm nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ do dự.



Nhưng La Chinh lại lắc đầu

nói: “Ta không quan tâm nàng là ai, dù là ai thì nàng đều có lý do để

giết ta. Thế nên dù nói thế nào thì cũng không đảm bảo, trừ phi nàng lấy tâm võ đạo ra thề!”



Không ai muốn lấy tâm võ đạo của bản thân ra thề loạn, trừ khi là kẻ thù sống chết, hoặc là chuyện bản thân bắt buộc phải làm.



Dùng tâm võ đạo để thề với ông trời càng có hiệu quả hơn, gì mà ngũ lôi

trừng phạt, gì mà tro cốt tan tành, ông trời không rảnh để quản mấy loại chuyện vớ vẩn này!



Nhưng sau khi lấy tâm võ đạo ra thề thì sẽ

hình thành một luồng tâm ma trong lòng, nếu bản thân vi phạm lời thề,

không chừng một lúc nào đó tâm ma này sẽ bộc phát, cắn ngược lại bản

thân. Cho dù là bản thân có chặn tâm ma này lại nhưng sau này muốn phát

triển trên con đường võ đạo thì khó càng thêm khó!



Cho nên võ giả rất kiêng kị việc lấy tâm võ đạo ra thề, giống như khi thề với tâm võ

đạo thì sự ràng buộc với bản thân cũng lớn mạnh hơn.



“Ngươi cảm

thấy ngươi có tư cách để ta lấy tâm võ đạo ra thề sao?” Trên mặt Tiểu

Điệp nở nụ cười lạnh, nhìn chằm chằm La Chinh. Nàng không ngờ vào lúc

quan trọng mà hắn lại ra chiêu này.



“Nếu đã như vậy, có phải là kết giới này ta không cần phá nữa không?” La Chinh thở dài nói.



“Ngươi dám!” Tiểu Điệp tức giận.



La Chinh nhún vai: “Có gì mà không dám…”



Biết rõ kết cấu của con Giao Long này rồi, La Chinh cũng biết, chỉ cần mình

không làm loạn trong cơ thể nó thì có lẽ sẽ không có gì nguy hiểm tới

tính mạng, chỉ cần tìm cách ra ngoài là được, hoàn toàn không cần phải

hao tổn công phu ở đây với nàng ấy.



Nhìn thấy tư thế muốn rời đi

của La Chinh, Tiểu Điệp bên này còn đang bận đối phó với con Ly Hồn Hỏa

Long Tinh kia, nhất thời hơi bận rộn chân tay. Làm sao nàng biết được

trong lúc mấu chốt lại xuất hiện sự chuyển ngoặt này?



La Chinh

vừa đi được mấy bước thì Tiểu Điệp nghiến răng, lạnh lùng nói: “Được

lắm! Ngươi là La Chinh đúng không? Ta nhớ kĩ ngươi rồi, ngươi nhất định

sẽ hối hận! Bây giờ ta đồng ý với ngươi!”