Bách Luyện Thành Thần

Chương 385 : Đột phá

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Cự kiếm khổng lồ cứ như vậy cắm thẳng vào mặt đất, thân kiếm cắm sâu tới hơn một nửa!



Thanh cự kiếm này cao tới một trượng, chiều rộng khoảng ba thước, toàn thân màu đen sẫm, trên thân còn có một vài đường vân màu máu tỉ mỉ.



Chỉ là cắm trên mặt đất thôi nhưng nó lại tản ra một loại khí thế mạnh liệt, tựa như một con mãnh thú hung hãn đang đứng sừng sững ở đây.



Chỉ lộ nửa thân kiếm ra bên ngoài đã cao xấp xỉ bằng La Chinh, một thanh cự kiếm lớn như vậy, e là không phải để con người dùng?



“Đây là bội kiếm của Huyết Ma Đại Đế.” Tiểu Điệp thản nhiên liếc nhìn thanh cự kiếm. Trong mắt Tiểu Điệp mặc dù thanh cự kiếm này quý giá nhưng lại không thích hợp để nàng sử dụng, vì vậy cũng không hứng thú bằng cây Thiên Tuyệt Đạo.



Trên thực tế, đây không phải là lần đầu tiên Tiểu Điệp nhìn thấy thanh cự kiếm của Huyết Ma Đại Đế này. Bởi vì thanh cự kiếm này được cắm ở lối ra của Thử Luyện Giả Chi Lộ, chỉ cần là đệ tử thông qua được khảo hạch của Thử Luyện Giả Chi Lộ thì cuối cùng cũng có thể nhìn thấy nó.



Tất nhiên cũng có không ít người từng đi thử rút thanh cự kiếm này, rất nhiều đệ tử Vân Điện đã thử qua, nhưng kể cả một vài đệ tử có thần lực trời sinh thì cũng không thể rút thanh cự kiếm này ra nổi.



Chuyện thanh cự kiếm này quá nặng mới chỉ là một nguyên nhân, nhưng dù nó có nặng hơn nữa thì đệ tử Chiếu Thần Cảnh cũng có thể miễn cưỡng rút ra được. Có điều thanh cự kiếm này bị một kết giới cố định trên mặt đất, không phá được kết giới này thì không thể rút nó ra, vì vậy cho đến bây giờ vẫn chưa có ai có thể mang thanh cự kiếm này đi.



Hiện tại thanh kiếm này cắm trên quảng trường, còn kết giới trói buộc cự kiếm cũng đã biến mất.



“Huyết Ma Đại Đế chắc cũng là con người, thanh cự kiếm khổng lồ như thế này, sao hắn có thể dùng được nhỉ?” La Chinh nhìn chằm chằm vào thanh cự kiếm này hỏi.



Mặc dù với thực lực của Huyết Ma Đại Đế, nếu muốn vung thanh cự kiếm này thì có lẽ cũng không khó, nhưng lấy chiều cao của loài người để sử dụng thanh cự kiếm này thì chắc chắn rất bất tiện, vì vậy La Chinh có chút không hiểu.



Tiểu Điệp phồng miệng nói: “Mặc dù thanh cự kiếm này là của Huyết Ma Đại Đế, nhưng có ai nói là cứ phải là bản thân Huyết Ma Đại Đế dùng đâu? Chẳng lẽ Huyết Ma Đại Đế không có kiếm linh à? Ví dụ như kiếm linh của hắn là một thứ khổng lồ có thể di chuyển cự kiếm này, vậy thì thanh cự kiếm này có thể trở thành một trợ lực lớn của Huyết Ma Đại Đế...”



“Kiếm linh?” Nghe lời Tiểu Điệp nói, trong lòng La Chinh hơi động.
“Cũng chưa nói không cho ngươi!” Tiểu Điệp trừng hắn. Thật ra ngay cả nàng cũng hiểu thanh cự kiếm này vô cùng thích hợp với La Chinh. Nếu như kiếm linh của hắn được trang bị thanh cự kiếm này thì có thể khiến thực lực của hắn tiến lên thêm một cấp.



Đúng vào lúc này, các tia sáng trên bầu trời càng ngày càng ít đi, các loại đồ vật cứ không ngừng rơi xuống.



Ví dụ như Xích Lôi Tử Huyền Thiết, Tinh Thần Vẫn Thiết dùng để luyện khí,... cũng rơi xuống từng đống từng đống, cuối cùng là một vườn thuốc được tia sáng kia hút về. Sau khi vườn thuốc đã ổn định ở một góc, đôi mày thanh tú của Tiểu Điệp bỗng nhiên nhướng lên, nhanh chóng dời bước đi sang.



Điều được chú ý nhất ở linh dược là tuổi thuốc. Huyết Đại Ma Đế rời đi đã nhiều năm như vậy, linh dược trong vườn thuốc kia không có ai xử lý, chỉ sợ đã tồn tại trên mấy vạn năm, số linh thảo quý hiếm nhiều năm như thế, nếu như còn có thể sống sót, có lẽ cũng bán được với giá trên trời!



“Vườn thuốc này...” La Chinh vừa dứt lời thì thấy Tiểu Điệp đã bất ngờ quay lại túm lấy La Chinh, hai tay dùng sức quăng một phát: “Vườn thuốc không liên quan gì đến ngươi, ngươi cứ ở trong đó ngâm cho tốt đi là được!”



Sau đó thân thể La Chinh bay lên không trung, vẽ ra một đường vòng cung rồi nặng nề rơi xuống giữa ao máu Giao Long. Vừa mới rơi vào trong đó, La Chinh lập tức cảm nhận được một cảm giác nóng hổi từ làn da truyền đến!



Không ngờ máu Giao Long lại nóng như vậy!



Từ sau khi La Chinh có được thân thể linh khí, hắn có thể chịu đựng độ nóng của ngọn lửa bình thường, còn máu Giao Long này không phải là lửa mà lại có thể khiến La Chinh cảm thấy nóng bỏng, đúng là vô cùng kỳ lạ.



Có điều loại cảm giác nóng bỏng này chỉ kéo dài một lát rồi hắn cũng dần dần thích ứng được, không chỉ không cảm thấy khó chịu mà ngược lại còn cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu, giống như đang ngâm ở suối nước nóng vậy.



Ngâm nhiều máu Giao Long như thế, lỗ chân lông khắp người La Chinh nở ra, bắt đầu hấp thu các chất dinh dưỡng trong máu Giao Long, hắn từ từ nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.



Nhìn thấy La Chinh tập trung tu luyện, Tiểu Điệp bĩu môi, bắt đầu tập trung sắp xếp lại linh thảo linh dược trong vườn thuốc. Lần này nàng muốn khôi phục thực lực nên vẫn còn thiếu vài loại dược liệu mấu chốt, hy vọng có thể tìm thấy được trong vườn thuốc này.



Chưa tới nửa giờ sau, La Chinh bỗng nhiên mở to mắt, đan điền của hắn hơi rung động, chân nguyên trong đó liên tục tràn ra, từng sợi chân nguyên di chuyển thuận theo kinh mạch toàn thân. Không ngờ hắn lại đột phá trong lúc ngâm máu Giao Long.