Bách Luyện Thành Thần

Chương 389 : Không biết

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Bên dưới cổng vòm, mấy vị tông chủ và trưởng lão Phí Hàm đã đứng ở đó chờ từ lâu.



Trong năm vị tông chủ, sắc mặt khó coi nhất là Thạch Kinh Thiên.



Ba đệ tử của Thanh Vân Tông đều đi vào đường chết, đến bây giờ vẫn không có chút tin tức nào, không biết sống chết ra sao, mà khả năng lớn nhất chính là toàn quân bị diệt.



Tường Vân Tông, Thải Vân Tông và Vân Điện chỉ có một đệ tử đi vào, mặc dù toàn là tinh anh, nhưng ít ra tình hình vẫn tốt hơn Thanh Vân Tông rất nhiều, ít nhất tông môn bọn họ không có chuyện toàn quân bị diệt.



Thạch Kinh Thiên vốn đã gửi gắm rất nhiều hy vọng!



Ba vị đệ tử lần này của Thanh Vân Tông, cho dù túm ai ra thì e là đều có thể xếp hàng thứ nhất, thứ hai trong những tông môn khác.



Lần Thử Luyện Giả Chi Lộ này vốn hẳn là danh tiếng của Thanh Vân Tông sẽ được đề cao, cũng là lúc Thạch Kinh Thiên hắn sẽ nổi danh hơn.



Kết quả lại bởi vì một con “đường chết”, tổn thất thảm trọng!



Sắc mặt Thạch Kinh Thiên không tốt nên mấy vị tông chủ khác và Phí Hàm cũng rất yên lặng.



Mặc dù Trác Bất Phàm chết thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến địa vị trưởng lão của Phí Hàm, nhưng mà chỗ Trác đại tiên sinh thì cuối cùng vẫn cần Phí Hàm lão phải tự mình đi nói rõ.



Ở nơi này đang yên lặng như tờ thì tinh thạch trên cổng vòm bỗng nhiên sáng lên, tốc độ xoay tròn của vòng xoáy kia cũng tăng nhanh.



“Ồ?” Trên mặt trưởng lão Phí Hàm lộ ra vẻ quái dị: “Xảy ra chuyện gì vậy? Có người ra rồi sao?”



“Sao có thể chứ? Không lý nào lại nhanh như vậy được!” Trên mặt Thạch Kinh Thiên cũng đầy vẻ kinh ngạc.



Có điều đám tông chủ này đều là người vô cùng thông minh, sao suy nghĩ trong đầu lại không chuyển nhanh cho được? Thông qua Tín Khuê, bọn họ biết rõ phần lớn đệ tử vẫn còn đang cố gắng ở cuối tầng thứ tư, vẫn còn cách một tầng thứ năm của Thử Luyện Giả Chi Lộ nữa mới tới cửa ra, ít nhất phải mất hơn mấy canh giờ nữa mới có thể ra ngoài.
Phí Hàm nghiêng đầu đi, thật ra trên mặt cũng mang theo nét vui vẻ, nhưng lại nhanh chóng nghiêm mặt nói với La Chinh: “La Chinh, ta biết rõ lúc đi vào đường chết, không phải nhóm người các ngươi có tám người hay sao? Sao lại không thấy đám người Trác Bất Phàm đâu?”



Lúc này La Chinh mới lên tiếng: “Trong đường chết chúng ta gặp phải chút phiền toái, cuối cùng ta rơi xuống một cái vực sâu, còn lúc đám Trác Bất Phàm ra khỏi đường chết cũng không ai bỏ mạng, vì vậy ta đoán có lẽ bây giờ bọn hắn vẫn còn đang ở Thử Luyện Giả Chi Lộ, chắc sẽ ra ngoài nhanh thôi.”



Phía trên vực sâu kia chính là lối vào của đường chết, với thực lực đứng đầu của đám người Trác Bất Phàm kia, đến đường chết còn đi qua được thì con đường thử luyện tiếp theo cũng chẳng phải khó khăn gì lắm.



Nghe La Chinh nói bọn họ đã ra khỏi đường chết, lúc này Phí Hàm mới thở phào một hơi, sắc mặt Long bà bà cũng thoáng bình tĩnh hơn một chút. Tuy rằng trong Thử Luyện Giả Chi Lộ tràn ngập nguy hiểm, nhưng bình thường đệ tử bỏ mạng trong đó cũng không quá nhiều.



“Ngươi nói ngươi rơi xuống vực sâu, vậy tại sao lại thông qua Thử Luyện Giả Chi Lộ nhanh như thế?” Phí Hàm lại hỏi.



Phí Hàm cùng mấy vị tông chủ vẫn không thể giải thích được, tốc độ của La Chinh đã vượt khỏi lẽ thường, chẳng lẽ La Chinh tìm được đường tắt nào trong vực sâu đó ư?



“Cái này có thể không nói được không?” La Chinh hỏi.



“A! Nếu như ngươi cảm thấy không tiện thì cũng không sao.” Phí Hàm cười nói.



Thật ra mấy vị tông chủ đều muốn biết đường tắt này là gì. Dù sao Thử Luyện Giả Chi Lộ không chỉ mở một lần, nếu như bọn họ biết phải đi đường tắt này thế nào thì Thử Luyện Giả Chi Lộ đợt tiếp theo vào ba năm sau có thể truyền thụ cho nhóm đệ tử kế tiếp.



Đáng tiếc là La Chinh không nói, bọn họ cũng không thể tiếp tục truy vấn được, nhưng trong lòng cũng tính toán sau này sẽ tìm La Chinh để hỏi thăm. Dù sao cũng xác định chắc chắn rằng hắn sẽ trở thành đệ tử tinh anh của Vân Điện, bọn họ là chấp sự của Vân Điện thì vẫn còn có cơ hội.



La Chinh không đứng ở cửa chờ cùng mấy vị tông chủ mà đi đến một chỗ khác, tìm một nơi đất trống khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục tĩnh tọa tu luyện.



Chưa tới một canh giờ sau, vòng xoáy dưới cổng vòm bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, sau đó Hoa Thiên Mệnh bất ngờ lao từ bên trong ra!



Trong nháy mắt Hoa Thiên Mệnh lao ra ngoài, người đầu tiên hắn thấy không phải là Phí Hàm, cũng không phải mấy vị tông chủ, ánh mắt của hắn lại rơi trên người La Chinh đang ngồi tĩnh tọa cách đó không xa, lập tức ngây ngẩn cả người.