Bách Luyện Thành Thần

Chương 393 : Rốt cuộc là nói gì đó?

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Địa vị của Trác đại tiên sinh ở trong Vân Điện đã rất cao.



Giống như trưởng lão Phí Hàm, tuy rằng cũng là trưởng lão nhưng bởi tuổi tác đã hơi cao, tiềm lực cũng không tiến thêm được bước nào cho nên được xếp vào hạng giữa trong đám trưởng lão.



Còn Trác đại tiên sinh thì khác, ông ta đang ở trong giai đoạn sung mãn nhất, thực lực cũng là trạng thái đỉnh cao, được coi là một trong mấy vị trưởng lão lợi hại nhất Vân Điện.



Vừa rồi, thời gian truyền âm cũng không lâu, có lẽ chỉ nói đúng một câu, vẻn vẹn chỉ một câu nói đã có thể làm cho Trác đại tiên sinh rút, trong Vân Điện cũng không có mấy người.



Thế nhưng rốt cuộc là ai?



Đây là lần đầu tiên La Chinh tiến vào Thử Luyện Giả Chi Lộ, trước đây thậm chí hắn còn chưa từng vào Trung Vực, không thể quen biết nhân vật nào ở trên đỉnh Vân Điện được, vậy thì ai lại có thể nói giúp La Chinh vào lúc mấu chốt thế này?



Mấy vị tông chủ dù nghĩ thế nào cũng không thể giải thích được!



Sắc mặt Thạch Kinh Thiên phức tạp nhìn La Chinh, trong lúc này, vị đệ tử xuất thân từ tông môn của chính mình lại khiến Thạch Kinh Thiên cảm thấy thật xa lạ.



Thạch Kinh Thiên cảm thấy mình rất hiểu La Chinh, cũng biết rõ hầu hết lá bài tẩy của La Chinh, nhưng đến giờ khắc này, hắn lại phát hiện, hình như mình hoàn toàn chẳng biết gì về La Chinh cả.



Một người ở Tiên Thiên Cảnh có thể làm được đến mức ấy trước mặt Thạch Kinh Thiên, khiến hắn cũng không biết làm sao để hình dung La Chinh...



Chẳng qua việc Trác đại tiên sinh gây áp lực tạm thời đã được hóa giải, trong lòng Thạch Kinh Thiên vẫn còn sợ hãi mà lắc đầu nói: “Vừa rồi ngươi quá xúc động.”



“Đúng vậy. La Chinh, tuy ta không biết ngươi dựa vào cái gì, nhưng với thực lực của ngươi bây giờ mà trở mặt với Trác đại tiên sinh thì thực sự không phải là hành động sáng suốt. Hôm nay ông ta có thể rút đi, nhưng cuối cùng ngươi cũng là đệ tử Vân Điện, sau này vào Vân Điện rồi, nếu đi đâu ông ta cũng nhằm vào ngươi, thì sẽ thật phiền phức.” Phí Hàm cũng tán thành lời của Thạch Kinh Thiên.




La Chinh liền lần theo số đệ tử Vân Điện, ánh mắt liền tập trung trên người một đệ tử Vân Điện có dáng dấp bình thường, đúng lúc, đệ tử Vân Điện kia cũng ngẩng đầu nhìn.



Ánh mắt Tiểu Điệp chỉ xẹt qua trên người La Chinh, khi nàng phát hiện La Chinh đang nhìn mình chằm chằm, nàng còn cố ý giả vờ không biết, căn bản nàng không nghĩ rằng La Chinh có thể nhận ra mình.



Nhưng điều khiến Tiểu Điệp thấy lạ là ánh mắt La Chinh hết lần này tới lần khác cứ một mực tập trung trên người mình. Lẽ nào, hắn thật sự phát hiện ra rồi? Làm sao có thể! Tiểu Điệp rất tự tin vào thuật dịch dung của mình, đừng nói La Chinh, cho dù là đám cường giả Thần Đan Cảnh kia cũng đừng mơ nhìn thấu được!



Thế nhưng thuật dịch dung của Tiểu Điệp có giỏi hơn nữa thì làm sao giấu giếm được Thanh Long. Thanh Long cũng chẳng nhìn vào bề ngoài để tìm ra nàng, nó chỉ cảm nhận khí tức linh hồn là có thể phân biệt vô cùng chuẩn xác.



Cho dù La Chinh cứ một mực nhìn mình chằm chằm thì Tiểu Điệp vẫn giả bộ tùy ý tự nhiên, chẳng qua rất nhanh sau đó nàng liền không giả bộ được nữa... Bởi vì trên mặt La Chinh toát ra một nụ cười thản nhiên, phảng phất như cười nhạo nàng rằng, lộ ra hết rồi còn giả bộ?



Cái tên đáng chết này! Vậy mà phát hiện ra thật! Tiểu Điệp bĩu môi, hung hăng trợn mắt một cái về phía La Chinh, miệng khẽ mấy máy, chân nguyên truyền âm đến tai La Chinh: “Còn nhìn! Nhìn nữa ta liền móc mắt ngươi ra!”



Nghe thấy tiếng nói từ chân nguyên truyền âm của Tiểu Điệp, La Chinh càng cười tươi hơn. Dù sao qua thăm dò vừa rồi hắn cũng biết địa vị của Tiểu Điệp chắc chắn còn cao hơn Trác đại tiên sinh nhiều. Tiểu Điệp mới truyền âm một tiếng đã khiến Trác đại tiên sinh quay đầu đi mất, nghĩ cũng hiểu địa vị của Tiểu Điệp trong Vân Điện cao thế nào!



Ít ra thì dù Phí Hàm có phát hiện ra thân phận của Tiểu Điệp, chỉ sợ cũng không dám nhiều lời nửa câu.



“Này! Vừa nãy rốt cuộc ngươi đã truyền âm nói gì với Trác đại tiên sinh vậy?” La Chinh cũng dùng chân nguyên truyền âm cho Tiểu Điệp.



Tiểu Điệp mỉm cười, trả lời: “Ta nói với hắn, chuyện này hắn không nên dây vào, lập tức cút ngay cho ta!”



Nghe thấy lời Tiểu Điệp đáp lại, La Chinh cũng hết chỗ nói. Mặc dù biết địa vị của Tiểu Điệp rất cao, nhưng không ngờ lại có thể lớn tiếng quát Trác đại tiên sinh, trực tiếp bảo ông ta cút. Cũng khó trách tại sao lúc đó sắc mặt Trác đại tiên sinh lại khó coi như vậy, không nói hai lời, trực tiếp quay đầu liền đi...