Bách Luyện Thành Thần

Chương 392 : Truyền âm

Ngày đăng: 13:00 30/04/20


Trác đại tiên sinh mà nói một cách bá đạo không chừa lại con đường sống nào cả.



Từ đầu tới cuối, ý là La Chinh không được che giấu dù chỉ một chút.



Trác đại tiên sinh cảm thấy lời mình nói cũng được coi là đã khách khí rồi. Ông ta và Phí Hàm không cùng lập trường. Phí Hàm tuổi tác đã cao, tuy còn đang ở vị trí trưởng lão, nhưng chủ yếu là giúp đỡ Vân Điện mấy việc vặt vãnh như tuyển chọn đệ tử tinh anh. Còn Trác đại tiên sinh thì khác, thực lực của ông ta đang ở thời kì hưng thịnh, chính là trụ cột vững vàng của Vân Điện, căn bản chẳng coi La Chinh ra gì. Nếu La Chinh không phải đệ nhất thì thái độ của ông ta lúc này có lẽ còn tệ hơn.



Về bảo vật trong Thử Luyện Giả Chi Lộ, Trác đại tiên sinh cũng rất hiểu biết. Truyền thừa của một tông môn lục phẩm, cho dù là kẻ nào thì cũng sẽ động lòng.



Vừa rồi Trác Bất Phàm đã nói với ông ta, trong Thử Luyện Giả Chi Lộ không chỉ xuất hiện một con Giao Long, hơn nữa còn đột nhiên xuất hiện vô số tia sáng, giống như thu hết tất cả truyền thừa tập trung về cùng một chỗ.



Trác đại tiên sinh không thể tiến vào trong Thử Luyện Giả Chi Lộ, nhưng con của ông ta vẫn còn cơ hội đi vào.



Cách ba năm Thử Luyện Giả Chi Lộ mới mở một lần, nhưng đó là bởi để mở ra được thì rất tốn. Mấy trăm viên đá chân nguyên cực phẩm cũng không phải là một số lượng nhỏ. Nếu có thể ép La Chinh nói ra một vài tin tức, thì Trác đại tiên sinh lại bỏ ra một khoản để mở Thử Luyện Giả Chi Lộ ra một lần nữa cho Trác Bất Phàm đi vào. cũng không phải là không thể.



Chỉ cần có thể lấy được một phần truyền thừa của tông môn lục phẩm thì cũng coi như là kiếm được lời lớn rồi.



Những lời này của Trác đại tiên sinh vừa nói ra khỏi miệng thì ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người La Chinh.



Trác Bất Phàm mang trên mặt một nét cười lạnh. Lúc trước hỏi ngươi thì ngươi không nói, giờ cha ta tới ép ngươi phải nói đấy. Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!



Sắc mặt Thạch Kinh Thiên và Phí Hàm hơi đen lại, nhưng đều trầm mặc. Bọn họ cũng không tiện ra mặt đắc tội với Trác đại tiên sinh, về phần mấy vị tông chủ khác thì đương nhiên là trưng ra thái độ chuyện không liên quan mình, dù sao La Chinh cũng không phải là đệ tử tông môn bọn họ. Hơn nữa bọn họ cũng hơi ngạc nhiên với những chuyện La Chinh gặp phải trong Thử Luyện Giả Chi Lộ.




Mấy vị tông chủ đều nhận ra được kí hiệu kia. Đó là kí hiệu chân nguyên truyền âm, thích hợp truyền giọng nói ở khoảng cách xa.



Trác đại tiên sinh nghiêng tai giống như đang nghe người nào đó nói, sau đó lông mày liền nhíu lại, sắc mặt lại càng đen hơn, ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn chằm chằm La Chinh.



Sau một lúc lâu, Trác đại tiên sinh hung hăng trừng mắt nhìn La Chinh, cười lạnh một tiếng: “Coi như ngươi gặp may! Bất Phàm, chúng ta đi!” Sau đó phi thân lên không trung, hóa thành một cái bóng xám, nhanh chóng biến mất.



Lời của cha nhất thời khiến Trác Bất Phàm rớt mộng.



Vốn dĩ Trác Bất Phàm muốn im lặng xem trò hay, mở mắt nhìn cha hắn đi sưu hồn, biến La Chinh thành một tên phế vật ngu ngốc thì vui vẻ biết bao!



Trong Thử Luyện Giả Chi Lộ, Trác Bất Phàm cũng đã cảm thấy La Chinh rất mạnh, người này tuyệt đối là đối thủ cạnh tranh có sức uy hiếp và thực lực mạnh mẽ đối với mình trong Vân Điện, nếu như có thể bóp chết La Chinh từ trong trứng nước thì chính là chuyện không thể tốt hơn.



Không ngờ một khắc cuối cùng bỗng nhiên cha lại bỏ qua! Chuyện này là sao? Một đường chân nguyên truyền âm vừa rồi là thế nào? Ai có năng lực lớn như vậy? Có thể làm cho cha mình lập tức đổi ý?



Tuy Trác Bất Phàm nghi hoặc đầy mình, nhưng thấy sắc mặt của cha vẫn đen xì như mực nước thì đến nửa câu hắn cũng không dám nói, oán hận liếc mắt trừng La Chinh một cái rồi đi theo bước cha chạy như bay đi.



Chỉ để lại mấy vị tông chủ và trưởng lão Phí Hàm vẫn ngây người, khó hiểu đứng im tại chỗ.



Bọn họ cũng suy tính một vấn đề giống Trác Bất Phàm, vừa rồi rốt cuộc là ai truyền âm cho Trác đại tiên sinh?