Bách Luyện Thành Thần

Chương 478 : Hỏa diễm pháp tắc

Ngày đăng: 13:01 30/04/20


Hoá Hồn Ngưng Huyết là bí thuật chỉ có Huyết Mộc Nhai mới có, có thể thiêu đốt sinh mệnh của võ giả trong thời gian ngắn, cũng ép tiềm năng của võ giả đến mức cực hạn trong thời gian ngắn.



Trừ khi phải đối đầu với cường địch tới mức sống chết thì chẳng ai muốn dùng thứ này lên người mình làm gì.



Thế nhưng đối mặt với Tông chủ, Bộ Cừu không có lựa chọn thứ hai. Bây giờ trước mặt hắn chỉ còn một con đường duy nhất là giết chết La Chinh mà thôi. Hy vọng phần thưởng của tông chủ có thể giúp hắn bổ sung lại những thứ đã mất đi.



Sau khi gieo huyết phù xuống, Bộ Cừu trở nên vô cùng kích động, đôi mắt của hắn đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào La Chinh. Đợi đến khi màn sáng vừa biến mất thì trong tay hắn đã bốc lên một đoá hoa lửa màu đỏ tươi, sắc đỏ của ngọn lửa kia không bình thường chút nào!



“Ta đã lĩnh ngộ được một phần ba lực quy tắc hệ Hoả. Nếu ngươi thông minh thì nên ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, để ta dùng huyết diễm đốt ngươi thành tro…” Bộ Cừu vừa dứt lời, huyết diễm trong tay hắn đã bùng lên ngay lập tức.



“Quy tắc hệ Hoả! Bộ Cừu cũng nắm giữ quy tắc hệ Hoả… Đại hội võ dạo lần này sao thế! Bây giờ lực quy tắc không đáng giá thế à? Võ giả Thần Đan Cảnh nào cũng có là sao?”



“Dù sao thì Bộ Cừu cũng là đệ tử đứng đầu của Huyết Mộc Nhai, nắm giữ quy tắc hệ Hoả cũng có gì đáng ngạc nhiên đâu? Có điều ta nhớ rõ trong đại hội võ đạo trước kia cũng không có nhiều người lĩnh ngộ được lực quy tắc như thế. Trong ấn tượng của ta, trong đại hội võ đạo lần trước cũng chỉ có ba người đứng đầu mới lĩnh ngộ được một phần lực quy tắc mà thôi…”



“Cái gì gọi là không cần ngạc nhiên? Trước kia lực quy tắc đều là những lão quái vật Hư Kiếp Cảnh mới có khả năng lĩnh ngộ được đấy! Không biết bây giờ là đầu năm nào nữa, bỗng dưng thiên tài cứ xuất hiện ùn ùn!”



“Huyết diễm? Đốt chết ta?” Nhìn ngọn lửa màu đỏ tươi kia, La Chinh mỉm cười. Bỗng nhiên hắn nhẹ nhàng vung tay lên, một ngọn lửa tinh thuần nở rộ trong tay hắn. Sau đó hắn nhẹ nhàng vươn tay kéo một chút, khiến ngọn lửa khó nhìn thấy này kéo dài ra, tạo thành một vòng lửa hình tròn: “Muốn chơi lửa à, ta cũng có!”



“Ồ? Không phải tên La Chinh này sử dụng thuật luyện thể à? Sao hắn cũng chơi lửa thế? Mà hình như uy lực ngọn lửa này của hắn không lớn mấy… nhưng vì sao lại có loại cảm giác khiến lòng người kinh hãi thế nhỉ?”



“Lực quy tắc hoàn chỉnh! Lực quy tắc hệ Hoả hoàn chỉnh!” Bỗng nhiên có người kêu lên.



“Đúng vậy! Sao hắn lĩnh ngộ được như thế? Vậy mà lại lĩnh ngộ hoàn toàn quy tắc hệ Hoả!”



Đám võ giả trên khán đài ào ào lên, sôi trào.



Một trong ba đại Minh chủ của Thiên Hạ Thương Minh, vị Yên Duyệt Sơn mặt đầy vẻ hung ác bỗng nhiên bật cơ thể mập mạp của mình lên từ trên ghế, một đôi mắt nhỏ nhưng thật hung ác nhìn chằm chằm vào đốm lửa thuần khiết trong tay La Chinh!



Yên Duyệt Sơn là võ giả chủ tu công pháp hệ Hoả, hắn đã tu luyện tầng thứ nhất “Liệt Hoả” của quy tắc hệ Hoả đến chín phần chín, cũng luyện được ba phần của quy tắc hệ Hoả tầng thứ hai “Nhiên Khôi”! Nhưng có lẽ là vì trong Trung Vực cũng không có lực quy tắc hệ Hoả tầng thứ nhất hoàn chỉnh, vì vậy lực quy tắc hệ Hoả tầng thứ nhất “Liệt Hoả” của hắn vẫn luôn không viên mãn được!



Vào lúc này, Yên Duyệt Sơn bỗng nhiên nhìn thấy ngọn lửa trong tay La Chinh gần như đạt tới dáng vẻ hoàn chỉnh nhất, hắn cũng biết rằng, La Chinh đã lĩnh ngộ hoàn toàn tầng thứ nhất “Liệt Hoả” của lực quy tắc hệ Hoả rồi!



Thằng nhóc này lĩnh ngộ được ở đâu vậy?



Yên Duyệt Sơn bỗng nhiên nhìn về phía Thạch Khắc Phàm: “Không phải ngươi nói hắn là một vị phù văn sư à? Sao lĩnh ngộ của hắn đối với quy tắc hệ Hoả lại đến trình độ này được?”



Thạch Khắc Phàm cũng đang nghẹn họng nhìn trân trối, sững sờ nhìn ngọn lửa trong tay La Chinh…



Trên đài cao của Hư Linh Tông, Tiểu Giới nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trong tay La Chinh, bĩu môi nói: “Đại sư ca, hắn còn mạnh hơn huynh nữa kìa! Đây chính là lực quy tắc hệ Hoả hoàn chỉnh nhất đấy!”



Trên mặt đại sư ca của Hư Linh Tông toát ra một chút xấu hổ, có điều lại nói: “Cho dù có được lực quy tắc hệ Hoả hoàn chỉnh thì sao chứ? Tiểu Giới ngươi tu luyện chính là quy tắc không gian, so ra thì quy tắc không gian lại càng khó khống chế hơn, hơn nữa cũng lợi hại hơn so với quy tắc hệ Hoả, đúng không?”



Thời gian là vương, không gian là tôn, hai loại lực quy tắc gốc này đúng là hai loại mạnh nhất trong phần lớn các loại quy tắc, vì vậy điều đại sư ca nói là hoàn toàn chính xác chứ không hề sai. Có điều đánh giá lúc trước của hắn dành cho La Chinh nhất định là sai. Dù sao lực quy tắc hệ Hoả hoàn chỉnh cũng không phải tuỳ tiện con mèo con chó nào cũng có.



“Quy tắc hệ Hỏa hoàn chỉnh, thiếu niên này có chút thú vị… Hơn nữa, ta thấy hình như hắn hơi quen mắt thì phải.” Lúc mới bắt đầu Thôi Tà cũng không chú ý đến La Chinh, lấy thân phận là người đứng đầu Trung Vực của hắn, tất nhiên không phải ai hắn cũng chú ý.



Tư Diệu Linh nháy mắt một cái, cũng không nói gì. Con trai Thôi Tà lại nói: “Những năm này cha rất ít khi vào Trung Vực, sao lại thấy một thằng nhóc tuổi xương cốt mới có mười mấy quen mắt được chứ?”




Nhìn thấy sau khi Thôi Duẫn kia nhảy xuống đài cao lại trôi nổi giữa không trung, nói với lão Tiêu: “Vị trưởng lão của Thiên Hạ Thương Minh này, xin đợi một chút.”



Lão Tiêu gật đầu, chút thời gian này hắn vẫn có thể châm chước được.



Chỉ thấy Thôi Duẫn đã bay đến đài cao của Vân Điện, ánh mắt rất nhiều đệ tử Vân Điện đã rơi vào người Ninh Vũ Điệp.



Trên mặt Hiên Viên Hiểu và một đám đệ tử Vân Điện đều toát ra vẻ nghi hoặc, nhưng lại không biết Thôi Duẫn muốn làm gì.



Ninh Vũ Điệp cũng kỳ quái nhìn Thôi Duẫn, sau đó hỏi: “Ngươi thi đấu với đệ tử trong tông của ta, vậy mà lại chạy đến đài cao của Vân Điện ta, đây là có ý gì?”



Ai ngờ Thôi Duẫn lại cười nhạt một tiếng với Ninh Vũ Điệp, vỗ tay: “Bốp bốp bốp!”



Bởi vì truyền chân nguyên vào, vì vậy ba tiếng vỗ tay này của hắn truyền ra với khoảng cách rất xa. Chỉ một lát sau, đã có bốn người nâng một vật nặng bay tới, trên vật nặng kia có một tầng vải lụa màu đỏ nhạt, nhìn không rõ bên dưới vải lụa là thứ gì.



“Ta có thứ muốn đưa cho Điện chủ Vân Điện.” Thôi Duẫn cười nhạt một tiếng. Vào lúc này bốn người kia đã đi tới cạnh hắn, đặt vật nặng kia xuống đài cao.



Tầng sương băng trên mặt Ninh Vũ Điệp hơi tản đi, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn vô ngần bên trong. Giờ phút này lông mày nàng hơi nhíu lại, cũng không biết Thôi Duẫn giấu bí mật gì, vô duyên vô cớ tặng làm cái gì?



Những người thuộc tông môn khác, kể cả đám Tông chủ cũng tò mò nhìn về hướng bên này.



Thôi Duẫn thuận tay kéo ra, lập tức kéo tấm lụa màu đỏ nhạt kia xuống, bên dưới tấm lụa này lại là một khối băng đang tản ra khí lạnh.



“Huyền Băng Bắc Cực?” Ninh Vũ Điệp nhìn qua khối băng này rồi hỏi.



Khó trách bốn người nâng khối băng này lại cố sức đến thế, Huyền Băng Bắc Cực vô cùng nặng, hơn nữa quanh năm không thay đổi, dùng để tạo ra giường băng. Nếu tu luyện ở trên nó là có thể làm chơi ăn thật! Cho nên đối với Ninh Vũ Điệp thì nó vô cùng có ích.



Có điều Huyền Băng Bắc Cực lại vô cùng quý. Chẳng qua loại huyền băng này là tầng băng được chôn sâu bên dưới Bắc Cực, nhiệt độ ở đó gần như có thể đông tất cả mọi thứ lại. Cho dù là cường giả Hư Kiếp Cảnh đi vào đó thì cũng sẽ lập tức bị đông lại thành khối băng. Vì thế muốn đào Huyền Băng Bắc Cực thì đều phải dùng phương pháp vô cùng đặc biệt.



Nhìn thấy một khối Huyền Băng Bắc Cực to như thế, không ít võ giả tu luyện công pháp hệ Băng cũng nhịn không được chảy nước miếng. Nếu lấy được khối Huyền Băng Bắc Cực này vào tay thì tốc độ tu luyện của bọn hắn có thể tăng nhanh lên gấp đôi.



Nhưng mà Thôi Duẫn lại nói: “Mặc dù trong mắt rất nhiều người, Huyền Băng Bắc Cực vô cùng quý, có điều nếu lấy ra để tặng cho Điện chủ Vân Điện thì cũng không khỏi quá keo kiệt!” Nói xong Thôi Duẫn duỗi một ngón tay ra, trên ngón tay của hắn xuất hiện một vòng xoáy chân nguyên, sau đó ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm vào phía trên khối Huyền Băng Bắc Cực kia.



“Lạch cạch…”



Dưới một ngón tay của Thôi Duẫn, trên bề mặt khối Huyền Băng Bắc Cực này xuất hiện vô số vết nứt rồi không ngừng vỡ vụn ra.



“A! Một khối Huyền Băng Bắc Cực nguyên vẹn như vậy lại bị Thôi Duẫn làm vỡ rồi!”



“Quá lãng phí. Mặc dù cha hắn người đứng đầu Trung Vực đi chăng nữa, thế nhưng cũng không nên phá đến mức này chứ?”



“Đưa ta thì tốt rồi, ta bằng lòng lấy một trăm năm của ta ra để đổi!”



Nhìn thấy khối Huyền Băng Bắc Cực kia trực tiếp bị Thôi Duẫn làm vỡ, trái tim của không ít võ giả đều đau muốn chết.



Có điều Thôi Duẫn lại không hề để bụng, đợi sau khi khối Huyền Băng Bắc Cực kia vỡ đủ, hắn tự tay gạt những mảnh vụn Huyền Băng Bắc Cực kia ra, sau đó bên trong xuất hiện một thứ lấp lánh màu sắc như châu ngọc. Có điều xung quang cũng có không ít mảnh vụn Huyền Băng Bắc Cực che lấp, nên cuối cùng mọi người cũng nhìn không rõ đó là thứ gì.