Bách Luyện Thành Thần

Chương 504 : Hộ tông đại trận

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Thôi Tà đã rút lui khỏi trận đấu, từ bỏ cuộc chiến giành Thăng Long Đài.



Nhưng mà ở đây vẫn còn rất nhiều tông môn và võ giả độc lập, bọn họ vẫn chưa từ bỏ chuyện tranh giành Thăng Long Đài.



Thạch Khắc Phàm mỉm cười: “Hai người Thôi Tà mang đến đều bị loại hết cả rồi,2những trận đấu còn lại thì cứ tiến hành như đã định. Có điều, trước mắt võ đài đã bị phá hỏng hết rồi…” Thạch Khắc Phàm nói rồi gật đầu với Yên Duyệt Sơn.



Yên Duyệt Sơn rời khỏi đấu trường của đại hội võ đạo, chỉ một lát sau đã quay về. Mọi người chợt nghe thấy5tiếng bước chân bình tĩnh vang lên.



“Bộp, bộp…”



Mọi người nhìn về phía âm thanh phát ra, nhìn thấy Yên Duyệt Sơn dùng thân mình mập mạp của hắn, cố gắng khiêng một võ đài cực lớn đi về phía bên này.



Chiều rộng của võ đài này khoảng chừng hai mươi trượng, vì để chịu nổi sức mạnh của6cường giả Thần Đan Cảnh nên được chế tạo từ công nghệ phức tạp, một số nguyên liệu trong đó còn nặng hơn kim loại rất nhiều. Toàn bộ trọng lượng của võ đài là một con số kinh người, vậy mà Yên Duyệt Sơn cứ thế dùng bả vai mang tới đây một cách vững vàng.



“Ầm ầm!”



Một5tiếng nổ mạnh động trời vang lên, Yên Duyệt Sơn đã đặt mạnh võ đài xuống.



Mấy vị tông chủ thấy cảnh này thì không có phản ứng gì, phần lớn cường giả Hư Kiếp Cảnh ở đây đều có thể làm được. Ngược lại, cả đám võ giả trên khán đài thì hô to gọi nhỏ, tán thưởng3không thôi.



Đám tông chủ này ai nấy đều có suy nghĩ riêng, quay về đài cao của mình.


“Ta muốn vẽ cho Vân Điện một đại trận hộ tông.” La Chinh chậm rãi nói.



Mặc dù Thăng Long Đài quan trọng với La Chinh, nhưng chỉ cần hắn nắm giữ bí mật của Thăng Long Đài là được. Nói khó nghe thì người tiến vào Thăng Long Đài chẳng khác nào đi vào chỗ chết, không chỉ không có lợi ích gì mà còn trực tiếp bị giam giữ một nghìn năm. Đây không phải là chuyện đùa. Đối với phần lớn người mà nói, giam một nghìn năm chẳng khác gì với phán án tử hình cả.



“Đại trận hộ tông…” Trên mặt Ngọc bà bà xuất hiện vẻ suy tư.



Vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy được uy lực từ kết giới do La Chinh bố trí. Đó mới chỉ là uy lực được kích phát từ hơn một trăm bức phù văn mà thôi, nếu như Vân Điện thật sự có thể bố trí ra một đại trận hộ tông với mấy nghìn bức thì có thể coi đây là màn chắn chống lại Thôi Tà thật!



“Ngươi chắc chắn có thể bố trí ra đại trận hộ tông ngăn cản được Thôi Tà?” Ngọc bà bà hỏi.



“Nắm chắc tám phần.” La Chinh gật đầu.



Thật ra La Chinh chắc chắn đến mười phần, thế nhưng hắn cũng sẽ không nói chắc nịch như vậy. Chẳng nói gì những thứ khác, chỉ riêng chuyện Thanh Long đã cắn nuốt tà linh kiêu thú thôi thì lực linh hồn trong bản thể của nó đã khôi phục không ít rồi. Dù cho La Chinh gặp phải một chút phiền toái, thì cũng có thể để Thanh Long ra tay.



Thanh Long có thể bố trí ra loại kỳ trận có thể huỷ thiên diệt địa như trận pháp Đại Thiên Trân Lung, thì chỉ một đại trận hộ tông cho tông môn tứ phẩm dùng để chống lại cường giả Sinh Tử Cảnh, có lẽ không làm khó được nó.



Người già thì thành tinh, Ngọc bà bà sống nhiều năm như vậy, còn chuyện gì nhìn không thấu được nữa?



Bà hơi gật đầu: “Đã như vậy thì đừng do dự gì nữa. Nếu ngươi đã muốn bố trí đại trận hộ tông, vậy tất cả nguyên liệu và phí tổn đều do Vân Điện ta chi!”



Nghe thấy lời Ngọc bà bà nói, trong lòng La Chinh nói thầm, đây không phải là nói nhảm à? Ta đã bố trí đại trận hộ tông giúp bà rồi, không phải bà là người nên chi nguyên liệu hay sao? Bà già này nói chuyện đúng thật là… Đương nhiên, lời này hắn sẽ không dám nói ra miệng.