Bách Luyện Thành Thần

Chương 505 : Thái độ của các trưởng lão

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Dưới áp lực chưa từng có, đúng là Vân Điện hoàn toàn không còn tâm trạng để tranh giành thứ hạng ở đại hội võ đạo nữa.



Trên võ đài, Tiểu Giới đang giao đấu với một võ giả độc lập. Nhưng dù võ giả độc này là Thần Đan Cảnh trung2kỳ thì vẫn bị Tiểu Giới đùa giỡn, hoàn toàn không phải là đối thủ của thiên tài cấp Thần như Tiểu Giới.



Đợi đến lúc Tiểu Giới cảm thấy đủ thì thuận tay đánh bại võ giả độc lập kia, sau đó rời khỏi võ đài bắt đầu rút thẻ. Lúc5Tiểu Giới cẩn thận từng li từng tí nhìn thấy hai từ “khiêu chiến” trên tấm thẻ gỗ trong tay, hai mắt hắn bỗng nhiên sáng rực lên.



Sau đó hắn vung chiếc thẻ khiêu chiến, ánh mắt nhìn về phía đài cao của Vân Điện, tấm thẻ khiêu chiến đầu tiên,6hắn muốn khiêu chiến với La Chinh!



Thế nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy Điện chủ Vân Điện nhẹ nhàng nói: “Vân rút khỏi đại hội võ đạo lần này!”



“A…” Tiểu Giới vốn đang vô cùng hứng khởi như một đứa trẻ thì vẻ mặt bỗng đông cứng5lại. Rất nhanh trên mặt hắn đã lộ ra vẻ uất ức: “Sao lại, sao lại như vậy được!”



Ninh Vũ Điệp nói thêm: “Xin lỗi. Các vị, trong Vân Điện ta còn có chút chuyện quan trọng cần phải xử lý, đành phải cáo lui trước ở đại hội võ đạo…”



Mấy3vị đệ tử tinh anh ở Vân Điện cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Cuộc đối thoại vừa rồi giữa La Chinh với Ninh Vũ Điệp và Ngọc bà bà, bọn họ không nghe thấy, vậy nên đột nhiên nghe thấy Điện chủ nói như vậy, nhất thời bọn họ không chịu đựng nổi. Rõ ràng Vân Điện đang có tư cách để tranh giành Thăng Long Đài, vì sao lúc này lại rời khỏi chứ?



Trên khán đài cũng bắt đầu bàn tán, tiếng bàn tán xôn xao lập tức dâng lên tận trời.



“Sao lại như vậy, Vân Điện nói rời là rời được sao?”



“Ta còn muốn xem trận đấu giữa La Chinh và Tiểu Giới mà, sao lại rời đi được!”



“Hơi quá đáng. Bọn họ định từ bỏ Thăng Long Đài à?”




“Vì một thằng nhóc Chiếu Thần Cảnh mà đắc tội Thôi Tà! Điện chủ lấy mấy trăm vạn võ giả Vân Điện chúng ta ra làm trò đùa đấy à? Muốn kéo Vân Điện chúng ta vào cảnh muôn kiếp bất phục ư?”



“Ta đã nói rồi mà, một con nhóc thì sao có thể gánh nổi vị trí Điện chủ được chứ? Thiên phú hơn người thì đã sao? Lúc trước không nên nâng đỡ nàng lên làm gì!”



Vẻ mặt của Trác đại tiên sinh giăng đầy mây đen, sau khi suy đi nghĩ lại, mới chậm rãi nói: “Theo lời của Đại Mộng chân nhân, mọi chuyện đều vì La Chinh mà ra, tên Thôi Tà kia đến đây cũng vì La Chinh. Nếu đã như thế, ngược lại có một cách đơn giản có thể giải quyết được việc này!”



“Cách gì?” Có trưởng lão hỏi.



“Giao La Chinh ra!” Trác đại tiên sinh cắn răng nói.



Sau khi Đại Mộng chân nhân nghe nói xong, thì cười khổ một tiếng, nhưng lại không mở miệng. Có lẽ cách xử lý mà Trác đại tiên sinh nói có thể giúp Vân Điện vượt qua mối nguy lần này, giao La Chinh ra, mới có thể dập tắt lửa giận của Thôi Tà.



Thế nhưng Ninh Vũ Điệp sẽ đồng ý à?



Nếu như Ninh Vũ Điệp đồng ý, vậy thì nàng đã không đứng chắn trước mặt La Chinh làm gì.



Đừng thấy Ninh Vũ Điệp chỉ là một cô bé mà coi thường, một khi nàng đã quyết thì đừng nói là đám trưởng lão, đến ngay cả Điện chủ tiền nhiệm là Ngọc bà bà cũng không cách nào lôi lại được!



Có điều Đại Mộng chân nhân cũng không lên tiếng. Từ đáy lòng mà nói, hắn đứng về phía Ninh Vũ Điệp. Hắn có linh cảm, La Chinh đáng để Vân Điện bỏ ra cái giá như vậy.



Về phần đám trưởng lão này muốn ồn ào thế nào, Đại Mộng chân nhân cũng đành chịu, chỉ có thể nhìn xem Điện chủ ứng phó thế nào mà thôi.