Bách Luyện Thành Thần

Chương 51 : Thu hoạch nho nhỏ, kẻ lỗ mãng?

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Đông đông đông đông đông đông!



Sáng sớm, La Chinh đã bị một hồi trống trận kịch liệt đánh thức.



Mở cửa ra xem, lập tức bị bầu không khí trước mắt làm cho rung động.



Đế Quân cứ một trăm người làm thành một tiểu đội, theo tiếng trống trận, từng nhóm lần lượt đi ra khỏi thành.



Sau đó, Lục Kiêu đã tìm được La Chinh, sắp xếp lại đội ngũ rồi nhận nhiệm vụ ra khỏi thành diệt Đao Trùng.



Phạm vi hơn trăm dặm chính diện Long Thành chính là nơi giao chiến giữa nhân loại và Đao Trùng.



Đi qua đoạn đường này, tùy ý cũng có thể thấy được thi thể Đao Trùng ở khắp mọi nơi. Nằm rải rác trên mặt đất, chất đống ở hai bên đường, tạo thành những ngọn núi nhỏ bằng xác Đao Trùng.



La Chinh để ý thấy xung quanh có không ít người đang cúi đầu loay hoay tìm kiếm cái gì, thỉnh thoảng còn chọc chọc vào thi thể Đao Trùng.



Những người này, đa số đều là người bình thường, chưa hề luyện thể qua.



Bọn họ xuất hiện ở nơi nguy hiểm như vậy, một con Đao Trùng bình thường cũng có thể tùy ý lấy đi mạng sống của bọn họ.



Thấy vậy, La Chinh nghi ngờ hỏi:



- Những người kia không hề có năng lực gì, vậy mà lại mạo hiểm tính mạng, đi du đãng bên ngoài Long Thành. Chẳng lẽ bọn họ không sợ chết sao?



Lục Kiêu nghe La Chinh hỏi, lập tức cười nói:



- Chết? Đương nhiên bọn họ không sợ chết rồi. Những người như này, mỗi năm bị Đao Trùng giết không ít. Hai ngày trước, có vài con lọt lưới xông đến, giết hơn mười thường dân.



- Thế nhưng bọn họ mạo hiểm mạng sống đi ra khỏi thành là vì cái gì?



La Chinh không hiểu hỏi.



Lục Kiêu cười đáp:



- Về vấn đề này, chính là do Thanh Vân Tông các ngươi gây ra.



Thấy La Chinh nghi hoặc khó hiểu, Mạnh Thường Quân mới giải thích:



- Thanh Vân Tông chúng ta thống kê số Đao Trùng giết được, chính là dựa vào số lượng tinh hạch. Tinh hạch có trong đống thi thể Đao Trùng trước mắt này đã bị lấy đi, tuy nhiên vẫn có thể còn vài con sót lại. Những thường dân này chính là đi tìm vận may, hi vọng có thể tìm được một viên tinh hạch. Ở Long Thành, có không ít người chịu bỏ ra đại giới thu mua.


Nhưng lần này lại có điểm khác biệt.



Bên trong làn sóng Đao Trùng này, xen lẫn thêm vài chục con Đao Trùng màu tím.



- Thủ lĩnh Đao Trùng!



Nhìn thấy thủ lĩnh Đao Trùng, ánh mắt La Chinh như biết cười.



Thủ lĩnh Đao Trùng đáng giá hơn rất nhiều. Một thủ lĩnh Đao Trùng có thể đổi được một điểm tích lũy, tương đương với việc giết hai mươi con Đao Trùng thông thường.



Nhưng xét tương đối mà nói, độ khó khi giết thủ lĩnh Đao Trùng khó hơn giết Đao Trùng thông thường rất nhiều.



- Chư vị cẩn thận! Trên người thủ lĩnh Đao Trùng có kịch độc, không được để cho độc châm đâm trúng!



Lục Kiêu nhịn không được lên tiếng nhắc nhở. Kỳ thật, ngoại trừ La Chinh ra, những người khác đều biết rõ điểm này. Lời này chẳng khác nào nói cho La Chinh nghe.



Mỗi một thủ lĩnh Đao Trùng đều là yêu thú Tứ cấp, thực lực tương với tu luyện giả Bán Bộ Tiên Thiên. Hơn nữa, toàn thân đều có kịch độc, trên người đầy gai nhọn hoắt, cực kỳ khó ứng phó.



Nghe được lời nhắc nhở của Lục Kiêu, trên mặt La Chinh không hề hiện lên chút sợ hãi nào, trái lại còn *nhất mã đương tiên xông tới.



*Nhất Mã Đương Tiên: Một ngựa đi trước. Chỉ sự đi trước.



Đám Thủ lĩnh Đao Trùng nhận thấy La Chinh phóng đến, liền phát ra tiếng "xèo… xèo" giữa không trung. Chúng đang giao tiếp với nhau!



Điểm khác biệt lớn nhất giữa thủ lĩnh Đao Trùng và Đao Trùng thông thường, đó chính là chúng đều có trí lực, hơn nữa còn có thể giao tiếp.



Thấy La Chinh một mình xông đến, sáu, bảy con thủ lĩnh Đao Trùng sau khi trao đổi với nhau xong, liền thống nhất xếp thành một đội hình hình quạt vây quanh La Chinh.



- Ai nha, La Chinh huynh lỗ mãng rồi, lại để cho thủ lĩnh Đao Trùng bao vây!



Lục Kiêu kêu lên.



- Chúng ta nhanh đi cứu huynh ấy.



Nói xong, Dương Thái cùng Triệu Húc Dũng liền cùng nhau tiến lên. Trải qua chiến đấu, mọi người trong lúc giúp đỡ lẫn nhau cũng hiểu rõ nhau nhiều hơn. Là đồng đội cùng nhau kề vai chiến đấu, dù chỉ là tạm thời, thế nhưng bọn hắn cũng không muốn La Chinh bị đám thủ lĩnh Đao Trùng liên thủ giết chết.



Chỉ có Mạnh Thường Quân là đứng im bất động, dõi mắt đánh giá La Chinh. Theo hắn thấy, La Chinh không phải là kẻ lỗ mãng như vậy. Một khi đã thực sự làm chuyện lỗ mãng, hẳn La Chinh ắt phải có thực lực ứng phó.



Cho nên hắn đứng yên tại chỗ, hắn muốn xem La Chinh làm thế nào để ứng phó với sáu thủ lĩnh Đao Trùng đang cùng lúc vây công.