Bách Luyện Thành Thần

Chương 517 : Thăm dò

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Tám ngọn Tiên Mộ Linh Đăng rơi vào tay những thế lực khác nhau ở Trung Vực. Võ giả Trung Vực có thể xác định là Thôi Tà và Thiên Hạ Thương Minh đều cầm một ngọn Tiên Mộ Linh Đăng, ngoài ra thì hoàn toàn không biết sáu người giữ đèn khác là ai. Có thể là Huyết Mộc Nhai có Tiên Mộ Linh Đăng, có lẽ Huyền Âm2Quán cũng có một ngọn nữa, thậm chí người giữ Tiên Mộ Linh Đăng hoàn toàn không ở Trung Vực!



Có điều, cho dù thế nào thì những người giữ Tiên Mộ Linh Đăng đều hy vọng ngọn đèn cuối cùng sẽ được thắp sáng vào tối nay.



Trên một đài cao ở gần biên giới của Vân Điện nhất, Ninh Vũ Điệp đứng sừng sững nhìn từng ngọn đèn trời nho5nhỏ đang phấp phới bay lên trời, giống như những ngôi sao nhỏ lúc sáng lúc tối.



Các vị trưởng lảo Vân Điện đã nhận được tin tức từ một ngày trước. Hoá ra ngọn Tiên Mộ Linh Đăng cuối cùng đã rơi vào tay Ninh Vũ Điệp.



Chuyện này khiến các trưởng lão chấn động rất lớn. Bọn họ không ngờ đợi đã nhiều năm như vậy, vậy mà ngọn đèn6cuối cùng lại nằm ở Vân Điện!



Mộ Tiên Thiên Miểu đối với võ giả Trung Vực mà nói, chính là một cơ duyên vô cùng lớn!



Trong mộ Tiên Nhân có chứa bảo bối và cơ hội khiến trong lòng rất nhiều võ giả tràn đầy mơ mộng. Bởi vậy nên có nhiều võ giả đi vào Bạo Loạn Tinh Hải, muốn lẻn vào trong mộ Tiên. Có điều, từ trước5đến nay, số võ giả chết trong Bạo Loạn Tinh Hải có đến trăm nghìn vạn, nhưng chưa từng có ai thành công bao giờ.



Như vậy, Tiên Mộ Linh Đăng chính là cách duy nhất để vào trong mộ Tiên.



Đương nhiên, cùng với sự xuất hiện của Tiên Mộ Linh Đăng thì các loại thuyết âm mưu cũng ra đời theo.



Có người cho rằng Tiên Mộ Linh Đăng này nhất3định là một cái bẫy lớn, nếu không thì vì sao, vị Tiên Nhân Thiên Miểu kia lại phải để lại chín ngọn đèn để người ngoài tiến vào?



Trước đây La Chinh cũng từng hoài nghi như vậy.



Có điều đối với võ giả mà nói, cơ hội luôn tồn tại cùng với mạo hiểm. Võ giả sợ đầu sợ đuôi thì hoàn toàn không thể nào tiến bộ được. Mọi vật, mọi chuyện trên thế gian này đều là như thế!




Đối với võ giả Trung Vực mà nói, Bạo Loạn Tinh Hải vốn chính là nơi giống như cấm địa. Nhìn trong Bạo Loạn Tinh Hải rộng lớn này xem, số lượng hung thú cùng với những loại sinh linh khác còn nhiều hơn gấp nghìn lần, vạn lần so với số sinh linh ở Trung Vực.



Ở nơi thật sâu dưới đáy biển, nghe nói còn có vài bộ tộc, căn cứ, thậm chí là quốc gia tồn tại.



“Cũng may, bên ngoài mộ Tiên Thiên Miểu này còn một tầng kết giới.” La Chinh thở dài một tiếng. Cho dù chỉ là một Bạo Loạn Tinh Hải, nhưng đó cũng không phải là thứ mà La Chinh có thể tưởng tượng được.



Vào lúc này, Ngọc bà bà, Trác đại tiên sinh, trưởng lão Phí Hàm, Đại Mộng chân nhân và các vị trưởng lão khác cũng ra khỏi lối đi không gian.



Mọi người phát hiện ra mình đang đứng ngoài rìa của mộ Tiên, mà ngay phía trước bọn họ có một lối đi hẹp dài. Lối đi kia bị kết giới ngăn cách, còn bên ngoài kết giới là nước biển vô tận.



“Chỉ có một lối vào này thôi.” Đại Mộng chân nhân đứng ở cửa vào lối đi đó, vừa nói xong, hắn đã lôi một “người” ra từ nhẫn tu di.



Người này cũng giống như những võ giả bình thường khác, cho dù là làn da hay khuôn mặt thì đều vô cùng tinh xảo. Có điều, trong đôi mắt lại không có bất cứ cảm xúc gì, giống như người chết vậy, không hề có sức sống.



Đợi sau khi Đại Mộng chân nhân thả “người” kia ra, người này lập tức chạy vào trong lối đi kia, tốc độ cũng vô cùng nhanh.



“Đó là một con rối! Đây là thuật con rối của Đại Mộng chân nhân.” Mí mắt La Chinh giật khẽ. Lúc hắn vừa mới tiến vào Vân Điện, đã từng bị Đại Mộng chân nhân điều khiển như con rối trong một thời gian dài.



Để một con rối đi trước dò đường, nhìn thử xem có gì nguy hiểm trong đó không, vào lúc này hình như thuật con rối rất có tác dụng.



Mọi người đứng ở cửa ra vào của lối đi chờ một hồi lâu, sau đó Đại Mộng chân nhân gật đầu nói: “Bên trong lối đi này không có gì nguy hiểm cả, chúng ta có thể tiến vào.”