Bách Luyện Thành Thần

Chương 587 : Đả kích

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Cảm giác Nguyệt Thủ mang đến cho người khác lúc này giống như một con thú thời thái cổ to lớn!



Võ giả có thể vào được tầng mười của tháp Tội Ác thì ít nhất cũng là Chiến Tướng cấp mười, thế mà dưới khí thế kia, trái tim của không ít Chiến Tướng lại đập bùm bụp.



“Nguyệt2Thủ thực sự rất mạnh! Cho dù là Chiến Tôn ở tầng 11 thì có lẽ cũng không có được loại khí thế này.”



“Phí lời, Nguyệt Thủ được xưng là sự tồn tại vô địch trong các Chiến Tướng, thực lực sao có thể yếu?”



“Theo ta thấy thì La Chinh vẫn là yêu nghiệt nhất. Mặc dù chỉ5là Chiến Giả cấp mười, thế mà lại có thể đánh ép Nguyệt Thủ. Võ giả mới vào Chiến Tôn không phải là đối thủ của Nguyệt Thủ, vậy thì há chẳng phải La Chinh dựa vào tu vi Chiến Giả, đã có thể đánh bại một bộ phận Chiến Tôn rồi sao?”



Sau khi khí thế của Nguyệt6Thủ đột nhiên phóng ra thì cương nguyên trong cơ thể bộc phát theo, hai chân đạp một cái, trên sàn đấu in hằn hai dấu chân lõm hẳn xuống!



“Tốc độ nhanh quá!” Ánh mắt La Chinh sáng lên, trường kiếm trong tay khẽ lay động, gần như theo bản năng chắn ở phía trước người.



Thanh trường kiếm5thánh khí của La Chinh chỉ to khoảng ba ngón tay, mà thanh đao trảm mã của Nguyệt Thủ lại vô cùng lớn!



Nhìn thấy La Chinh định dùng một thanh kiếm để chặn đao của mình, trên mặt Nguyệt Thủ cũng lộ ra vẻ hung ác. Nguyệt Thủ vừa lao về phía La Chinh, vừa vung mạnh đao3trảm mã lên, mang theo khí thế sấm rền chớp giật, chém xuống đầu La Chinh!



“Lôi Đình Trảm!”



Đừng nói thứ La Chinh cầm chỉ là một thanh kiếm, cho dù có khiêng cả một ngọn núi thì Nguyệt Thủ cũng có thể dùng một đao chém cho nát vụn!



Cương nguyên mãnh liệt tuôn ra từ trong cơ thể Nguyệt Thủ, trên phần lưng của đao trảm mã xuất hiện vô số tia chớp màu đỏ, đó là đao ý mà Nguyệt Thủ lĩnh ngộ được, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa lực sấm sét đặc biệt!



Đao ý đó lại có rất nhiều điểm tương đồng với kiếm ý Cực Lôi của Hoa Thiên Mệnh.




Mà La Chinh không lấy đi tính mạng của Nguyệt Thủ cũng chính là vì Nguyệt Thủ cũng coi như là người Ma tộc duy nhất tán thưởng La Chinh!



Huống hồ cho dù La Chinh có lấy đi tính mạng của Nguyệt Thủ thì cũng chẳng có ý nghĩa gì quá lớn.



“Xì!”



Một luồng ánh sáng tạo hóa mãnh liệt phóng ra từ lồng ngực của Nguyệt Thủ, chui vào trong Minh bài ở lồng ngực La Chinh.



Giống như những gì La Chinh dự đoán, ánh sáng tạo hóa nhận được ở tầng mười vô cùng hậu hĩnh, đây cũng là lý do vì sao La Chinh muốn nhanh chóng lên tầng mười tới vậy. Ở đây, tốc độ tích lũy ánh sáng tạo hóa càng nhanh hơn



Nguyệt Thủ siết chặt thanh đao của mình, nhanh chóng rời khỏi sàn đấu, người giống như một cái xác không hồn, bước đi cũng lắc la lắc lư.



Cho dù tâm võ đạo của Nguyệt Thủ có cứng cỏi tới mức nào, thì bị đả kích nghiêm trọng như vậy cũng đã bị phá hủy tương đối, tiếp sau đây cần phải dựa vào bản thân Nguyệt Thủ lĩnh ngộ. Nếu gã có thể ngộ ra thì thực lực chắc chắn có thể tiến bộ lớn, đến lúc đó e là gã còn đáng sợ hơn hiện giờ. Nhưng nếu gã không ngộ được, thì cả đời này cũng sẽ chẳng thể tạo được thành tựu gì đáng nói trên con đường võ đạo nữa cả.



“La Chinh, nếu chiến tướng của Ma tộc ta đã không thể đánh bại được ngươi, vậy thì để ta đích thân xuất mã! Thế nào?” Mông Xung nhảy khỏi khán đài, có vẻ muốn đi lên sàn đấu.



Lời của Mông Xung lập tức khiến sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi!



Quy tắc của tháp Tội Ác là võ giả tầng trên có thể xuống tầng dưới, nhưng lại không được vào sàn đấu tầng dưới.



Quy tắc cũng là để giữ cân bằng trong tháp. Nếu ở tầng của mình không đánh được người khác thì há chẳng phải người người đều chạy xuống tầng dưới thách đấu, đồng thời tích lũy ánh sáng tạo hóa hay sao?



Mông Xung thân là người nắm giữ chỗ ngồi, không thể không biết quy tắc này, nhưng gã vẫn chọn đi ra thì chỉ có thể nói, gã đã chuẩn bị bắt đầu vứt hết mặt mũi rồi.