Bách Luyện Thành Thần

Chương 622 : Chạy trốn

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Tuy linh trí của đám quái điểu này không cao, nhưng dựa vào bản năng thì chúng nó cũng hiểu được phía trước có một con ma vật mạnh mẽ, vì vậy sớm một bước, chặn đường đám nhân loại này.



Tất cả quái điểu lấy tư thế bay quanh, mạnh mẽ lao xuống phía dưới, bầy chim đông nghịt này dường như tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ!



“Ứng chiến…”



Nhìn bầy chim đông nghìn nghịt này, giọng nói của Triệu Phần Cầm ỉu xìu, hắn ý thức được lần này thật sự xong rồi!



Sắc mặt rất nhiều Chiến Tôn2cấp cao lại càng kinh khủng, ngoại trừ một vài người có thể giữ được vẻ ngoài bình tĩnh, thì trong mắt phần lớn Chiến Tôn cấp cao đều đầy vẻ tuyệt vọng, trong tình huống thế này có muốn liều mạng cũng không liều nổi, tất cả chống cự đều chỉ là phí công!



Loại suy nghĩ này vừa nhảy ra trong đầu, thì đám nhân loại này cũng dễ dàng từ bỏ việc chống cự.



“Xong đời, vô dụng thôi, xem ra chúng ta phải bỏ mạng trong động Huyền Minh rồi!”



“Ài, học nghệ không tinh, thật ra nên về5tháp Tội Ác từ sớm!”



“Lần này không nên đi mới đúng, hàng năm động Huyền Minh đều mở, vì sao phải đi ngay năm nay cơ chứ?”



Advertisement / Quảng cáo



Thậm chí mọi người bắt đầu oán trách, trên mặt không ít người đều toát ra vẻ hối hận.



Sắc mặt La Chinh cũng trầm xuống, đúng là phiền thật đấy, cho dù là hắn cũng khó mà chạy được từ trong đám quái điểu đông đúc như vậy!



Có điều La Chinh, đến giờ vẫn chưa từng từ bỏ, cho dù đối mặt với hiểm cảnh hẳn phải chết, nhưng hắn vẫn sẽ không từ6bỏ như trước.



Nhưng bây giờ chiến ý của đám Chiến Tôn cấp cao này đã tán loạn hết cả rồi, nhìn dáng vẻ bọn họ, vậy mà đều từ bỏ chống cự hết cả.



La Chinh bỗng nhiên quát lớn: “Chỉ là một đám quái điểu thôi mà, uổng cho các ngươi còn là Chiến Tôn cấp cao, không ngờ lại vô dụng như thế!”



“Chết thì có sao? Dốc hết sức lực mà chết hay hèn nhát mà chết, các ngươi chọn cái nào?”



“Dù sao cũng là sắp chết, sao lại không liều mạng một lần?”



La Chinh gào lên với bọn5họ vài câu, đồng thời trên thân thể bắt đầu loé ra lốm đốm ánh sao, lập tức khai thông với Sát Lục Kiếm Sơn thả sát khí cuộn trào mãnh liệt ra!



Lập tức đánh một quyền về phía “lốc xoáy” đang cuốn tới kia!




“Đây là Mãng Cổ Cự Thiềm!”



Thân thể con Mãng Cổ Cự Thiềm kia giống như một ngọn núi lớn vậy, có điều phần lớn thân thể đều núp trong làn nước của hồ sâu, chỉ lộ ra một đôi mắt lớn như căn nhà, tản ra hào quang màu đỏ sậm!



Sau khi cuốn đầu lưỡi về, cái miệng rộng của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia nhấm nuốt một chút, hình như vẫn chưa thoả mãn, lại kêu lên một tiếng lần nữa.



“Grừ grừ!”



Tiếng gầm kịch liệt lập tức khiến hồ sâu kia nhấc lên một con sóng lớn, đồng thời lan rộng về phía bên này của La Chinh. La Chinh lù lù bất động, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm phía đó như trước. Hắn nhìn thấy con Mãng Cổ Cự Thiềm này vậy mà duỗi hai chi trước thô to của mình ra chuẩn bị rời khỏi hồ sâu.



“Nó sắp qua rồi…” Trong lòng La Chinh căng thẳng.



Phần lớn Chiến Tôn cấp cao lúc này vẫn còn đang đắm chìm trong vui sướng khi sống sót sau nguy hiểm, không ngờ rằng tới khi bọn họ tuyệt vọng đến thế, lại được một cái lưỡi vừa thô vừa to cứu giúp. Mặc dù dịch nhờn trên đầu lưỡi kia đã ăn mòn một vị Chiến Tôn cấp cao, nhưng ít ra phần lớn mọi người vẫn còn sống sót!



Nhưng mà La Chinh vẫn không nhúc nhích, giống như bị định thân pháp vậy, cứ nhìn chằm chằm về phía trước.



Advertisement / Quảng cáo



“Được rồi, mọi người nhanh chóng rời khỏi đây, tuy rằng chúng ta còn chưa tiến vào lãnh địa của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia, có điều cũng cách vô cùng gần, nếu như nó…” Triệu Phần Cầm vẫn nói vô cùng cẩn thận.



Đúng vào lúc này, La Chinh hét lớn một tiếng, “Mọi người đi mau! Tản ra, tản ra!”



Sau khi La Chinh nói xong, lực lượng vảy rồng trong cơ thể lập tức bộc phát, ngay sau đó hai chân dùng sức dồn xuống, rồi cả người bắn thẳng lên bầu trời!



Nghe thấy lời nhắc nhở của La Chinh, lại nhìn thấy tốc độ chạy trốn của La Chinh, trong lòng mọi người cũng dâng lên cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ, đám Chiến Tôn cấp cao vốn đang đứng tụ lại một chỗ, lúc này lại liên tục phân tán ra!



Mọi người ở đây mới vừa phân tán ra, đã nhìn thấy cái lưỡi khổng lồ kia quật về phía mọi người vừa mới đứng!



“Bùm!”



Đầu lưỡi khổng lồ kia, trực tiếp đánh thành một cái hố đường kính rộng chừng bảy tám trượng! Mà dịch nhờn bài tiết ra từ trong đầu lưỡi kia thì lại liên tục ăn mòn mặt đất trước mặt, phát ra tiếng xèo xèo.



Trên mặt mọi người loé ra vẻ khiếp đảm.



Nhưng khi bọn họ vừa mới cảm thấy mình an toàn, thì đầu lưỡi kia lại bắt đầu cuốn lại, hơn nữa vậy mà còn bắn lên từ trên mặt đất, cuốn về phía La Chinh đang đứng giữa không trung!