Bách Luyện Thành Thần

Chương 623 : Mục tiêu

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Nhìn thấy cái lưỡi to này cuốn về phía bản thân, sắc mặt La Chinh thay đổi nhanh!



Chẳng lẽ con cóc khổng lồ này biết rõ ta nhìn thấy nó?



Lúc này đã không còn thời gian để La Chinh suy nghĩ quá nhiều!



Những người khác tránh được cái lưỡi này, nhưng mà hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt cũng lập tức trầm xuống!



Bây giờ La Chinh2chính là nhân vật quan trọng nhất trong tháp Tội Ác, những người khác có thể chết, nhưng La Chinh thì tuyệt đối không thể gặp nguy hiểm gì.



Tuy Triệu Phần Cầm rất không muốn chọc giận con Mãng Cổ Cự Thiềm kia, nhưng lúc này bọn họ cũng không còn lựa chọn nào khác.



“La Chinh, mau lui lại!”



Hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc gần như ra tay cùng một lúc!



Hai người bọn5họ phối hợp vô cùng ăn ý, sức mạnh hai người hợp lực lại, có thể đối đầu với Chiến Thánh sơ cấp!



Advertisement / Quảng cáo



Từ trong tay Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc chia ra hai luồng kiếm mang, chúng xoay quanh cùng một chỗ, đan xen vào nhau rồi bắn xuyên qua đầu lưỡi khổng lồ kia!



Mặc dù tốc độ của đầu lưỡi khổng lồ này rất nhanh, có điều thể tích cũng vô cùng lớn,6mục tiêu lớn như thế, tiến công của hai người có thể nói là tất trúng.



Nhưng mà tuy rằng hai luồng kiếm mang đan xen kia có thể so với công kích của cường giả cấp Chiến Thánh, thế nhưng đánh vào trên cái lưỡi cực to kia lại không có chút phản ứng nào, đòn công kích kia giống như chỉ giúp cái lưỡi này gãi ngứa thôi, hoàn toàn không ngăn cản được một5chút nào!



“Thôi xong!”


“Không rõ lắm, quỷ mới biết thằng nhóc La Chinh này còn có bao nhiêu bí mật!”



“Mà con cóc này cũng ngốc quá, sao lại không rụt đầu lưỡi về chứ?”



“Ngươi cho rằng Mãng Cổ Cự Thiềm ngốc như người à? Hiển nhiên ngọn lửa màu đen kia vẫn còn bên trong đầu lưỡi này, tuy không rõ ngọn lửa màu đen ấy là gì, nhưng nhìn Mãng Cổ Cự Thiềm đau đớn như thế, nếu như ngọn lửa màu đen đó vẫn không chịu đi ra, nó lại cuốn đầu lưỡi trở về, không phải là muốn thiêu cháy trong miệng nó sao?”



Sau khi đầu lưỡi khổng lồ đánh lên mặt đất một lúc lâu, mọi người liền nhìn thấy đoạn đầu cái lưỡi bỗng nhiên bốc lên một ngọn lửa dữ dội. Một đoạn đầu lưỡi dài khoảng chừng một trượng từ đầu lưỡi, vậy mà lại bị thiêu cháy hoàn toàn rồi!



Bỗng nhiên mọi người ngửi thấy một hương vị thịt nướng xen lẫn vào!



Advertisement / Quảng cáo



“Vút!”



Lúc này ngọn lửa màu đen kia mới chui ra từ trong đầu lưỡi!



Mà trong nháy mắt Hắc Hoả chui ra, đầu lưỡi bị thiêu đốt, lúc này mới chọn cuốn ngược trở về, giống như là đang hốt hoảng bỏ chạy khỏi Hắc Hoả. Chiếc lưỡi dài gần hai dặm cuốn trở về, trong nháy mắt đã biến mất trong bóng tối cách đó không xa.



Lúc này, hình như Hắc Hoả thiêu đốt rất vui vẻ, lượn một vòng trên không trung, thậm chí còn phát ra tiếng xì xì, sau đó trực tiếp chui vào trong mi tâm của La Chinh.



La Chinh thậm chí không thèm ngừng lại chút nào, nhìn con cóc đã rời khỏi ao nước ở đằng xa rồi nói: “Đi mau!”



Con cóc giống như một ngọn núi lớn kia, đang nằm rạp trong bóng đêm, chút khoảng cách ấy, đối với con vật khổng lồ thế này cũng chỉ là khoảng cách của một cú bật lên mà thôi, đợi đến khi con Mãng Cổ Cự Thiềm này thật sự nhào tới trước, thì không ai có thể đi được!



Mọi người nhìn theo ánh mắt của La Chinh, không còn nhìn thấy gì nữa, có điều bọn họ cũng không hỏi La Chinh, rất đơn giản, mỗi cái lưỡi của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia thôi đã đáng sợ như thế rồi, cũng không cần nhìn thêm thứ gì đó nữa, bọn họ không thể nào là đối thủ, mà La Chinh vừa mới thiêu rụi một đoạn đầu lưỡi của con cóc kia, lúc này còn không chạy thì tính khi nào mới chạy chứ?



Về phần La Chinh nhìn thấy thứ gì, bọn họ không muốn nhìn, cũng không dám nhìn chút nào!