Bạch Nhật Sự Cố

Chương 21 :

Ngày đăng: 10:11 18/04/20


Điều hòa trong xe mở với mức tối đa, nhiệt độ cũng dần hạ xuống, ngược lại bầu không khí bên ngoài vẫn oi bức như cũ. Rõ ràng mùa nóng đã qua lâu rồi nhưng hơi nóng vẫn không tiêu tán, hơn nữa còn có dấu hiệu hồi sinh lại.



Hứa Đường Thành nhìn đồng hồ, đoán chừng người cũng sắp xuống tới, y lại chỉnh điều hòa xuống thấp thêm mức nữa.



Vừa mới xoay nút vặn xong thì cửa hành lang mở ra. Ánh sáng bị cắt ngang bởi một bóng người cao lớn.



“Em để ba lô ở sau xe đi.”



Không giống với đa phần sinh viên, Dịch Triệt không có mang vali theo, chỉ mang theo cái ba lô y mua cho đeo ở trên lưng. Cả người thoạt nhìn vô cùng đơn giản, một chút cũng không có dáng vẻ của sinh viên sắp tựu trường. Hứa Đường Thành suy nghĩ một chút, không sao, đợi tới trường rồi đi mua cũng được.



Xe hơi chạy trên đại lộ, tốc độ cũng nhanh hơn. Hứa Đường Thành sợ Dịch Triệt nhàm chán nên mở máy hát đĩa trong xe lên.



“Bên đó có cái túi đựng CD, em xem muốn nghe cái nào.”



Dịch Triệt theo lời Hứa Đường Thành tìm được cái túi, nhìn một đống CD bên trong mà không biết bắt đầu hạ thủ từ đâu.



“Bình thường em cũng không nghe mấy cái này, anh muốn nghe gì cứ chọn đi.”



“Không nghe?” Hứa Đường Thành ngạc nhiên. “Anh thấy lúc chạy xe em hay đeo tai nghe lắm mà.”



Dịch Triệt đưa tay lên sờ sờ mũi, “Bình thường em không có nghe mấy loại nhạc trẻ này, có hơi…”



“Khô khan.” Suy nghĩ một hồi, hắn nói ra một chữ như thế.



“À.” Hứa Đường Thành cười, “Vậy em cứ chọn đại một cái thôi, mấy cái này anh cũng nghe nhiều lắm rồi.”



Advertisement / Quảng cáo



Y bảo chọn đại nhưng Dịch Triệt lại chọn rất chi là nghiêm túc. Chỉ là mấy tên ca sĩ trên đĩa đối với hắn đều rất xa lạ, cuối cùng đành phải dựa theo sở thích, chọn một cái bìa nhìn thuận mắt nhất.



Dưới vòm trời xanh biết, có một người phụ nữ nằm đó đánh đàn.



Đĩa cho vào máy, âm nhạc từ từ phát ra.



Toàn bộ quá trình, Hứa Đường Thành chưa bao giờ cúi đầu nhìn tới, nhưng nhạc mới phát được mấy giây y đã chớp mi nói: “Chọn cái đĩa này à?”



“Vâng,” Dịch Triệt nghiêng đầu hỏi y, “Sao ạ?”



“Không có gì, đây là ca sĩ anh rất thích, cái đĩa này là album đầu tiên của cô ấy, kể lên câu chuyện của các lữ khách.”



Dịch Triệt rất thích được trải nghiệm những thứ y thích, nên thấy y giới thiệu cũng phá lệ mà nghiêm túc nghe.



Phía trước có không ít xe cộ, lúc gần tới trạm kiểm soát xe cũng dần giảm tốc độ lại. Nhìn một hàng xe trước mặt, Hứa Đường Thành trong tiếng nhạc trầm bổng nghiêng đầu nói, “Tự nhiên nghĩ tới, trong album này có một ca khúc, rất hợp với tình cảnh bây giờ.”
“Triệu Vị Phàm?” Dịch Triệt lập tức nói, “Không có liên quan gì tới cậu ta.”



Dịch Triệt chốt một câu chém đinh chặt sắt, khiến Hứa Đường Thành không khỏi bắt đầu hoài nghi, suy đoán lúc trước của mình sai thật à. Vậy lúc điền phiếu nguyện vọng Dịch Triệt rốt cuộc nghĩ cái gì?



Vấn đề này, sau khi biết Dịch Triệt báo danh thi đại học A y đã suy nghĩ rất lâu.



Lý do mà Dịch Triệt nói với y rất đơn giản, hắn chỉ là cảm thấy đại học A không tệ, chuyên ngành này cũng khá tốt, hơn nữa còn có người quen biết. Đứng trong hành lang tối mịt, Hứa Đường Thành không nhịn được hỏi: “Không phải em vẫn muốn đi Thượng Hải sao?”



Hỏi như vậy, là vì y biết ban đầu tại sao Dịch Triệt lại chọn sống cùng mẹ mình, y cũng biết bao nhiêu năm nay Dịch Triệt vẫn luôn nhớ nhung ba và em trai.



Nhưng lúc đó Dịch Triệt chỉ cúi thấp đầu mà nói: “Cũng không hẳn là nghĩ như vậy.”



Advertisement / Quảng cáo



Bởi vì thời gian ra vào ký túc xá có giới hạn nên Hứa Đường Thành tạm thời thay đổi kế hoạch, quyết định dẫn Dịch Triệt vào ký túc xá trước rồi mới ra mua đồ sau. Chăn nệm các loại có thể mua ở gần trường, kiểu dáng thống nhất, từ áo gối đến ga giường mỗi loại mua một bộ, cái nào cần có đều có hết. Dịch Triệt ngại mua nhiều lại phiền, nên cứ nói trước mua một bộ rồi tính tiếp, Hứa Đường Thành lại không đồng ý.



“Ga giường thì sao cũng được, dù sao cũng chỉ đẹp bề ngoài, nhưng mà cái chăn này không ổn, em coi ở trong không có lót bông gì hết.” Hứa Đường Thành vừa đi vừa nói, “Có điều thời tiết này cũng không cần lắm, khi nào trời lạnh đi mua một cái nữa là được.”



Dịch Triệt vác chồng đồ kia trở về, thả trên giường, mắt thấy đã không còn sớm nữa, muốn kéo y đi ăn cơm. Hứa Đường Thành cúi người, lấy chăn ra ngửi ngửi. Sau đó cau mày nói, “Cái này không được rồi, chưa có giặt…”



Phòng ký túc xá ở được bốn người, Hứa Đường Thành quan sát thấy đã có người trải nệm xong, cũng cùng một loại với bọn họ bên này, liền không nói gì nữa.



Theo Dịch Triệt đi ra cửa, y mới nhỏ giọng nói: “Nếu em không ngại lát nữa anh mang qua cho bộ ga trải giường với bộ bao gối của anh, anh mới giặt xong sạch lắm. Bộ này của em mới mua chưa giặt, có mùi khó ngửi.”



Bởi trong hành lang nhiều người qua lại, Hứa Đường Thành muốn nói chuyện với hắn phải kề sát người vào, còn đụng tới cánh tay hắn. Nhìn người kia gần trong gang tấc, đang chờ mình trả lời, Dịch Triệt cảm thấy trong người như có dòng nước ấm chảy qua.



Cảm giác như xung quanh chỉ còn lại hai người, thật sự không tệ.



“Được.” Hắn chỉ nói ra một chữ như vậy, không dám nhiều lời.



“Anh cũng ở đây hả?” Lúc đi xuống lầu Dịch Triệt thuận miệng hỏi.



“Không, chỗ anh cách đây khá xa. Chỗ này của em sát cửa nam, anh là cửa đông, gần phía cửa bắc.”



Dịch Triệt bỗng khựng lại.



“Sao vậy?” Hứa Đường Thành đi ở phía trước, từ bậc thang bên dưới quay đầu nhìn hắn.



Gần, nhưng lại không ở chung.



“Không có gì.”