Bạch Nhật Sự Cố
Chương 2 :
Ngày đăng: 10:10 18/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Đường Thành muốn học hết chương trình tiến sĩ trong năm đầu tiên nên học kỳ này y đăng kí rất nhiều lớp. Thông thường cứ cách mỗi tuần y sẽ về nhà một lần, mà lần này trở về lại có hơn một tháng không thể không an phận ở lại trong trường học. Mãi đến khi gần tới ngày sinh nhật của Hứa Đường Hề, y mới tranh thủ xin nghỉ một buổi để về nhà. Y mua bánh gato, còn cố ý tới tiệm bánh gato gần Nhất Trung mua cây nến mà Hứa Đường Hề thích.
Y đi dọc theo đường nhỏ hướng về tiệm bánh gato, Hứa Đường Thành chợt thấy nam sinh mặc đồng phục lúc này vừa nhảy xuống từ tường rào. Nam sinh cong gối rơi xuống đất, lắc người một chút rồi đứng lên phủi hết bụi đất dính trên người.
Do vội vàng không có chuẩn bị tâm lý, nam sinh vừa ngẩng đầu lên đã chạm mặt Hứa Đường Thành.
Đồng phục lớp mười hai, còn có khuôn mặt quen thuộc kia.
Hứa Đường Thành bỏ điếu thuốc trong miệng ra, cười như không cười nhìn hắn, lại nhìn lên quan sát tường rào.
“Em…” Dịch Triệt úp úp mở mở, nhìn thấy thần sắc của Hứa Đường Thành, hắn ảo não hít vào một hơi nói: “Em đau bụng nên đi mua chút thuốc.”
Vừa dứt lời lập tức có cái túi xách bay ra, không hề cho chút mặt mũi nào mà đập thẳng vào vai Dịch Triệt.
“Ôi đờ mờ…”
Hứa Đường Thành cười “xùy” một tiếng, tay cầm điếu thuốc có hơi run rẩy.
Dịch Triệt cắn môi cúi đầu xuống, trong mắt Hứa Đường Thành mình đúng là ngốc nghếch hết thuốc chữa, trong lòng chỉ nghĩ duy nhất một việc, hắn phải mau chóng rời khỏi đây.
“Vậy Đường Thành ca, em đi trước nha.”
Hắn để lại một câu như vậy rồi cầm túi xách lên, bước qua dây bảo hộ rồi đi tới bên đường đón một chiếc taxi, chạy trối chết.
Hứa Đường Thành nhìn bóng lưng vội vàng của hắn, chỉ lắc đầu cười khẽ.
Chạy cái gì chứ? Y đã nói gì đâu.