Bần Hàn Tức Phụ
Chương 11 :
Ngày đăng: 23:40 21/04/20
“Đổi ruộng cạn lấy ruộng lúa?”
Triệu mẫu thôi cười, bà há to miệng, sắc mặt kinh ngạc. Bà dùng ánh mắt khó
hiểu nhìn La Tố: “Đại nha, trước kia ngươi chưa từng làm ruộng nên không biết, ruộng lúa chỉ có thể loại lúa nước, hơn nữa còn không thu được
nhiều, không đủ cho chúng ta ăn. Ngày trước cha ngươi thấy bán gạo được
nhiều tiền nên nhà ta mới giữ lại vài mẫu, bằng không ta đã đem chúng
chuyển thành ruộng cạn.”
Triệu Từ như có điều suy nghĩ, hắn nhìn vào mắt La Tố, thấy sắc mặt nàng kiên định, cất tiếng nói: “Nương,
trước hết người để cho đại tẩu nói ra hết ý tưởng, rồi chúng ta tiếp tục thương lượng.”
”Vậy được, đại nha ngươi nói trước đi.” Đối với kiến nghị của nhi tử, Triệu mẫu rất là coi trọng.
La Tố biết rõ ý định của nàng sẽ rất khó được chấp nhận. Dù sao mọi người
đều coi trọng ruộng cạn hơn ruộng lúa, suy nghĩ này đã ăn sâu vào tâm
trí của họ.
Bất quá nàng sớm đã có cách, không tin không lay động được mẫu tử Triệu gia.
”Nương, trước kia ta gặp được một lang trung tha phương, hắn chính là người dạy ta loại nấm mèo, hắn nói hắn đã đi qua một nơi, ở đó một năm loại hai
vụ lúa nước, có khi còn loại tận ba vụ. Sản lượng rất cao, một mẫu có
thể thu được ba thạch lúa. Hơn nữa họ không chỉ loại lúa nước đơn thuần, mà còn nuôi cá trong ruộng nữa. Chúng ta cũng đi cải tạo lại đồng
ruộng, vừa trồng lúa vừa nuôi cá. Sang năm lúc nhà chúng ta thu lúa, sẽ
có vô số con cá béo mập ăn mãi không hết.”
Để an toàn, La Tố
không nói ra chuyện một mẫu có thể thu được bảy tám thạch lúa, mà chỉ
nói ra một con số chắc chắn nhất. Đối với hiện tại một mẫu ruộng thu
được một thạch lúa mà nói, nàng có thể thu được ba thạch đã là vô cùng
nhiều. Chớ nói chi một năm còn có thể loại hai vụ.
Trên mặt Triệu mẫu và Triệu Từ tràn đầy khiếp sợ.
Đặc biệt là Triệu mẫu, bà không tin nói: “Không thể nào, một năm sao có thể loại được hai vụ lúa, hơn nữa còn thu hoạch được sản lượng cao như
thế?”
”Nương, đấy là lời lão lang trung kia nói. Ban đầu ta cũng không tin, nhưng người thấy đấy nấm mèo không phải đã được ta loại ra
sao? Cho nên ta muốn làm thử xem. Người nghĩ a, nếu chuyện đó là thật,
nhà chúng ta còn lo không có tiền? Lui một vạn bước mà nói, cứ coi như
chúng ta không thành công, đến lúc đó lại chuyển ruộng lúa thành ruộng
cạn, chuyện này không phải đơn giản sao? Còn muốn đổi ruộng cạn lấy
ruộng lúa thì rất khó. Chờ nhà chúng ta làm được, nhà người ta nhất định sẽ loại theo. Đến lúc đó chúng ta mới muốn đổi thì đã muộn rồi.”
Triệu mẫu nghe xong có chút dao động.
Nếu là lúc trước, bà nhất định sẽ không đồng ý. Đây là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
Nhưng bây giờ không giống, bà tận mắt nhìn thấy tức phụ mình bận rộn một
trận, loại ra nấm mèo. Nhờ có chúng nó mà nhà bà kiếm được bộn tiền.
Điều này chứng tỏ tức phụ bà nói có thể làm là chuyện có thể thành.
Nếu mọi chuyện là thật, nhà mình chắc chắn cơm no áo ấm. Nghĩ đi nghĩ lại bà vẫn thấy động tâm.
Đúng là không thể nào tưởng tượng nổi.
Do dự mãi vẫn không biết làm sao, bà nhìn về phía nhi tử mình: “Từ nhi?”
Triệu Từ không đáp lại bà, hắn rũ mắt xuống suy tư, một lát sau mới nói:“Đại tẩu, nhà chúng ta đổi hết thành ruộng lúa, có thể loại hết sao? Dù
sao trong nhà chỉ có mấy người chúng ta có thể làm việc.”
”Tất
nhiên là loại hết, nhưng chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì không thể,
đến lúc đó chúng ta bỏ tiền mướn người làm.” La Tố quyết đoán nói.
Làm ruộng mà chỉ dựa vào người trong nhà, chắc chắn sẽ làm trễ nải thời vụ.
Triệu mẫu vội vàng nói: “Mướn người làm? Chúng ta không phải là địa chủ, cần gì phải thuê người làm.”
Lý chính thấy vậy, không còn cách nào, đành đáp ứng giúp đỡ đổi khế đất.
Lần này đổi được năm mẫu ruộng lúa, cộng với ba mẫu ruộng lúa ban đầu, tổng cộng nhà nàng có tám mẫu ruộng lúa.
Hơn nữa vừa rồi được lý chính nhắc nhở, mấy nhà đổi đất đai với nhà nàng
cũng ít nhiều lưu lại một mẫu đất cho La Tố trồng rau. Cho nên hiện tại
nhà nàng còn có sáu mẫu ruộng cạn.
Giờ là đầu mùa xuân, La Tố vội vàng đi ra ruộng.
Ngày hôm sau, nàng cầm cái cuốc đi điền lý, định san bằng bờ ruộng.
Triệu mẫu thấy nàng đi làm việc, cũng cầm lấy cái cuốc theo nàng xuất môn.
Bây giờ bà càng ngày càng không có chủ kiến, hầu như cái gì cũng đều
nghe đại tức phụ.
Hai người mới vừa đẩy xuống một bờ ruộng thì thấy một người gầy gò đi đến.
”Nhị đệ, sao đệ lại tới đây?” La Tố xoa xoa mồ hôi trên trán, kinh ngạc nhìn Triệu Từ.
Lần này Triệu Từ không có mặc trường bào của người đọc sách, mà xuyên một
bộ quần áo rộng rãi sờn cũ, hắn đem vạt dưới buộc ở bên hông, ống quần
cũng kéo lên tận bắp chân.
”Đệ đến giúp hai người. Hiện tại thân thể đệ đã tốt hơn, ra được nhiều mồ hôi thì càng tốt. Ở nhà sẽ nín hỏng.”
Tiếng nói Triệu Từ rất ôn hòa, mềm mại, khiến người nghe cảm thấy hết sức thoải mái.
La Tố phát hiện, thời điểm làm việc mệt mỏi, nghe được tiếng nói dễ nghe, quả nhiên toàn thân thư thái.
Triệu mẫu không quan tâm giọng nhi tử có dễ nghe hay không, trực tiếp nổi
giận: “Không được, ngươi nhanh đi về học bài đi.” Nhi tử sinh ra là để
đọc sách, sao có thể xuống đất làm việc được. Làm gì có hài tử đọc sách
nhà nào đi ra ruộng làm việc.
Triệu Từ im lặng đi đến chỗ trống
bên cạnh, lội xuống nước bùn lạnh buốt: “Nương, trên sách nói, tay chân
mà không chăm chỉ thì ngũ cốc không thể phân biệt được. Ta cũng không
phải thường xuyên làm, vài ngày này giúp đỡ một chút, sau khi xong việc
sẽ không ra khỏi cửa, chuyên tâm học bài. Nếu không ta ở trong nhà học
bài cũng không yên lòng.”
Nói xong hắn nhấc cái cuốc lên bắt đầu làm việc.
La Tố cho rằng hắn không có nhiều khí lực, không nghĩ tới làm sống rất
nghiêm túc. Động tác nhanh hơn so với nàng và Triệu mẫu.
Triệu
mẫu thấy Triệu Từ không nghe lời, tức đỏ mặt, lại chỉ có thể trừng mắt.
Nhìn một chốc, thấy nhi tử mình không có chỗ nào không thoải mái, lúc
này mới thở dài, nhận mệnh bắt đầu làm việc.
La Tố làm việc ở
bên cạnh nhìn trộm Triệu Từ đang làm việc khí thế ngất trời một cái,
thấy hắn bắt đầu chảy mồ hôi, vẻ mặt vẫn chuyên chú, không có dáng vẻ
muốn lùi bước chút nào, trong lòng cũng tin tưởng hơn vài phần.
Nếu Triệu Từ chỉ là một con mọt sách, mặc kệ sống chết của người nhà, nàng
coi như muốn ôm bắp đùi hắn, trong lòng sẽ không tránh khỏi việc xem
thường hắn.
Bây giờ nhìn lại, Triệu Từ không chỉ biết đọc sách,
còn là người có lương tâm, có thể chịu được cực khổ. Người như vậy về
sau làm quan, sẽ là một vị quan tốt vì dân vì chúng.