Bần Hàn Tức Phụ

Chương 30 :

Ngày đăng: 23:40 21/04/20


Editor: Đô Đô



Ngày Triệu Từ trở về, chính là thời khắc cả thôn đuổi theo ngày mùa.



Trong thôn nam nữ già trẻ người người đều ở trong ruộng đồng hăng hái làm

việc, mấy hài tử cùng lão nhân thì cầm thùng gỗ đi đựng cá, toàn bộ

Triệu gia thôn vô cùng náo nhiệt, hiện ra cảnh tượng bừng bừng sức sống

của mùa thu hoạch.



Giống như thường lệ, mọi người giúp nhà

La Tố thu lúa trước. Trong sân đập lúa, chất cao một đống thóc, đã được

trục lăn lúa cán qua.



Triệu mẫu ở sân đập lúa thấy nhi tử mình, lập tức kích động không thôi chạy ra nghênh đón: “Từ nhi trở về, Từ nhi đã về.”



Triệu Từ cười đứng im cho Triệu mẫu quan sát từ trên xuống dưới, lúc này mới nói: “Nương vất vả.”



”Không khổ cực, không khổ cực “ Triệu mẫu liên tục khoát tay: “Ngược lại tẩu

tử ngươi, mấy ngày nay vì điền lý thu hoạch, chắc là đã mệt muốn chết.”



Triệu Từ đã dùng khóe mắt tìm kiếm bóng dáng của La Tố, nhưng không

thấy, đến khi nhìn theo phương hướng ngón tay Triệu mẫu chỉ, thì thấy

một nữ tử đội mũ rơm ngồi cạnh đống thóc đang vốc một nắm thóc lên kiểm

tra, bộ dáng kia hết sức chuyên chú.



”Nàng nói muốn xem số

thóc kia có thể giữ làm thóc giống được không, năm nay mọi người đều

được mùa, nhà nào cũng thu được mấy ngàn cân thóc, có mình nhà chúng ta, có hơn vạn cân thóc. Tẩu tử ngươi nói, sẽ đem một nửa bán đi, còn một

nửa thì đào hầm tồn trữ. Còn có cá, năm nay nhà chúng ta cũng có năm

nghìn cân. Đây cũng có thể đổi được một khoản tiền lớn.”



Triệu mẫu nói đến chuyện xảy ra trong nhà, mặt mày hồng hào.



Hiện giờ đi lại trong thôn, phàm là gặp người, bọn họ đều nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.



Bà sống nửa đời người đây lần đầu tiên có được thể diện như vậy.



La Tố phát hiện Triệu Từ đã về, vui vẻ chạy đến: “Sao nhị đệ trở về sớm

như vậy, sao không thừa dịp nghỉ ngơi họp mặt cùng hảo hữu cùng trường.

Bình thường đi học, sẽ không có dịp nhàn rỗi như vậy.” Như bọn họ trước

kia, thi xong ai không điên cuồng một phen. Thời đại này học sinh cũng

quá ngoan ngoãn đi, thi xong liền đàng hoàng về nhà.



Có điều nàng không biết, Triệu Từ là đi suốt đêm về nhà, còn những học sinh

khác vẫn ở trong phủ thành bên kia ngâm thi đối tác, học đòi văn vẻ tham gia các loại yến hội đâu.


trưởng Triệu Thâm (bản convert ghi là Triệu đầy chiếm giữ, editor không

có bản raw nên không hiểu xin mạn phép viết như trên).



”Khách nhân là từ nơi nào đến, trông lạ mặt, không biết tới tìm ai vậy?”



Tạ Thành Nam nói: “Đồng hương, gần đây chúng ta nghe nói Triệu gia thôn nuôi cá, đặc biệt đến nhìn xem một chút.”



Nghe được là tới xem nuôi cá, Triệu Thâm cười mắt híp lại thành một đường

thẳng, khoát tay nói: “Đến muộn đến muộn, thời điểm chúng ta bận việc

các ngươi không thể nhìn thấy rồi, hôm nay là ngày thu hoạch vài mẫu đất đai cuối cùng, mọi người đều kéo lúa đến sân đập lúa rồi. Cá cũng đã

mang về nhà, có vài gia đình còn chở đi bán rồi.”



Nghe Triệu Thâm nói vậy, đôi mắt Tạ Thành Nam hơi híp: “Nói như vậy, đây là sự

thật? Thật sự có thể nuôi cá trong ruộng lúa, kia mỗi mẫu đất có thể

sinh nhiều thạch lúa?”



”Cái này đương nhiên là thật, mấy

ngày trước thôn lân cận đã đến đây xem chúng ta thu hoạch đấy, nói ngày

sau cũng muốn bắt chước. Nếu khách nhân muốn học, thì vào trong thôn tìm một người bất kỳ mà học, Triệu Thành tức phụ nói, chuyện này đều phải

giáo, không thể giấu giếm, ngươi muốn học thì cứ đi đi, không lo không

được dạy.” Triệu Thâm cười nói.



”Thúc, lại bắt được một con

cá lớn, mau đến xem a.” Một tiểu tử tuổi còn trẻ nói vọng lại. Triệu

Thâm vội vàng cáo biệt hai người khách lạ rồi chạy tới. Hôm nay là mấy

mẫu đất đai cuối cùng của nhà hắn.Vài ngày trước phải đi giúp đỡ các

thôn dân khác, cứ thế trì hoãn đến hôm nay. Nhóm này cá vẫn chờ đi đổi

bạc đâu.



Tạ Thành Nam cũng vội vàng đi theo, chỉ thấy bên

kia bờ ruộng có rất nhiều thùng gỗ, bên trong có không ít cá, đều dài

bằng chiếc đũa.



Nuôi cá...



Tạ Thành Nam đột

nhiên nhớ tới, mấy tháng trước, lúc hắn vừa tới Bì Lăng huyện, đã gặp

vài phụ nhân bán cá ở chợ. Đám cá kia cũng lớn như vậy. Chủ tiểu quán đó còn nói qua, đám cá kia đều do nhà bọn họ nuôi.



Trong lòng

không hiểu sao xao động, hỏi một thôn dân đứng bên cạnh: “Nơi này của

các ngươi, lúc trước có phải từng có người nuôi cá hay không? Ngày trước ta ở trong chợ nhìn thấy có người bán loại cá này, không biết có phải

là người trong thôn các ngươi hay không.”



Người kia nói: “A, người ngươi nói chắc là Triệu Thành tức phụ, nhà bọn họ là hộ nuôi cá đầu tiên, cũng chỉ có nhà bọn họ.”