Bần Hàn Tức Phụ

Chương 31 :

Ngày đăng: 23:40 21/04/20


Editor: Đô Đô



Hai người Tạ Thành Nam cùng nhau đi tới, phát hiện ra một điều người ở đây luôn miệng nhắc tới một người - - Triệu Thành tức phụ.



Nghe tới tựa hồ là phụ nhân.



Bất quá kỳ quái là, vì sao không thấy nói đến phu quân Triệu Thành của nàng ta, lại hết lần này tới lần khác nói về một vị phụ nhân.



Hỏi thăm một phen mới biết được, này Triệu Thành tức phụ La thị mới vừa vào cửa liền thủ tiết, trong nhà lão ấu như rắn mất đầu, nhờ có phụ nhân La thị này cắn răng chống đỡ, lại nghe nói nàng ta được một vị lang trung tha phương ban cho đại ân, học được một vài hảo biện pháp chăm sóc hoa mầu, nàng ta còn thập phần hào phóng đem những chỗ tốt này đều truyền dạy cho các người dân trong thôn. Hiện giờ tất cả thôn nhân đều đi theo nàng cùng nhau loại lúa nuôi cá, loại nấm mèo. Nghe nói năm sau bọn họ còn muốn loại cây mía, loại ngô. Hiện giờ ba mươi mẫu đất trong ngọn núi kia đã loại cây mía rồi đấy, cây mía non kia càng lớn càng chắc nịch, mọi người đều nguyện ý tin tưởng, cây mía trưởng thành chắc chắn  thập phần tốt đẹp.



Bất chấp những người kia hăng say ca ngợi nàng thế nào, một khi chưa được tận mắt nhìn thấy Tạ Thành Nam vẫn sẽ không tin.



Thóc chất đầy sân đập lúa, mọi nhà cười nói thảo luận về mùa màng, bàn chuyện mua thêm vài mẫu đất đai, hoặc là đòi phòng tức phụ, rồi thì dự định tu sửa phòng ở trong nhà.



Những cảnh tượng này vốn dĩ nằm trong giấc mộng của Tạ Thành Nam, hiện giờ xuất hiện ngay trước mắt, khiến hắn có cảm giác như vẫn còn say trong giấc mộng, nửa ngày chưa hồi phục lại tinh thần.



"Không nghĩ tới a, bổn quan thế nhưng thực sự thấy được ngày này." Tạ Thành Nam đầy mặt kích động, gần như mất đi khả năng tổ hợp ngôn ngữ.



Sắc mặt Triệu hải cũng đỏ bừng: "Đại nhân, thật sự là thượng thiên phù hộ a, nếu triều đình biết được, nhường dân chúng khắp thiên hạ đều sống như vậy, thì đúng là chuyện ích quốc lợi dân trăm sự tốt."



Tạ Thành Nam gật đầu: "Đúng là như thế, trở về bổn quan liền viết sổ con trình lên, đem chuyện nơi đây nói cho triều đình."



Tạ Thành Nam cùng Tạ Hải không tiết lộ thân phận cho thôn dân nơi này biết, sau khi dạo một vòng, thì tự nhiên đi về.



Người khác cũng không mấy chú ý.



Những ngày này có rất nhiều người ở các thôn khác đến đây học hỏi, đã thấy nhưng không thể trách.



*****************



Sau khi thu hoạch vụ thu, chuyện người Triệu gia thôn trông ngóng nhất chính là chuyện của Triệu Từ.



Triệu Từ lại hết lần này tới lần khác giống như người chưa từng trải qua kỳ thi, vẫn ăn uống như cũ, thường ngày còn đi xuống ruộng làm việc. Loại thời điểm mấu chốt này, Triệu mẫu không dám khiến hắn thấy không thoải mái, cho nên để hắn tùy ý, thích làm gì thì làm nấy, còn bà nơi nào cũng không đi, ngồi ở nhà phòng thủ, chuẩn bị chờ quan sai báo tin mừng đến và chuẩn bị hỉ ngân khen thưởng.




Triệu mẫu vội vàng nói: "Trong nhà cũngcó, cần gì mang tới."



La Lão Căn nói: "Các ngươi có là của các ngươi, đó cũng là một mảnh tâm ý của ta. Hơn nữa, đến chúc mừng cử nhân lão gia, ta đây cũng không thể đến tay không."



Đối với việc nhà chồng khuê nữ xuất hiện cử nhân lão gia, có thể nói La Lão Căn cảm thấy bội phần hãnh diện. Lúc đi ra ngoài người ta nghe tin, đều nhìn ông nhiều thểm vài lần. Cho nên lần này trong nhà vừa hết bận, liền vội vàng đến xem thử dáng vẻ của cử nhân lão gia là như thế nào.



Thấy nhà La Tố đang bẻ ngô, ông vội vàng xắn tay áo, cầm lưỡi hái xuống ruộng phụ giúp thu ngô.



Mấy hài tử đã không còn hứng thú làm việc, trốn ở một bên gặm bắp ngô non ngọt.



La Tố cười nói: "Cái này không được tính là ngọt, đợi cây mía nhà ta dài hơn, đó mới ngọt đâu. Giống như mật đường ấy." Khiến mấy hài tử chảy nước miếng ròng ròng.



Lần này La Lão Căn lại nói về chuyện nhà Lâm tài chủ bên La gia thôn.



Nguyên lai sau khi Lâm gia lục tục thu hồi đất đai trở về, liền dùng hết tất cả để loại nấm mèo. Ông đi qua xem, thì thấy phương pháp gieo trồng của bọn họ với nhà mình giống nhau như đúc. Cảm thấy hơi kỳ quặc, cho nên đi đến hỏi khuê nữ nhà mình.



La Tố vừa nghe dùng cùng một phương pháp, lập tức kinh hãi.



Phương pháp này là nàng học trong sở nghiên cứu ở thời đại kia, đến đây thì ứng dụng phương châm bình cũ rượu mới, không thể nào tồn tại ở thời đại này. Chỉ có hai khả năng, một là có một người cũng biết loại nấm mèo xuyên việt đến, hai là phương pháp pháp này bị người khác truyền ra ngoài.



Xác suất xuyên việt có thể so với việc nhìn thấy bảy sắc cầu vống, cơ hồ là không thể xảy ra. Như vậy chính là phương pháp này đã bị tiết lộ.



Nàng đã sớm dự liệu tới ngày này, dù sao có nhiều người biết như vậy, cả thôn nhân, mỗi nhà mỗi hộ đều có thân thích, ắt sẽ có một ngày bị lộ ra.



Cho nên nàng mới đem kỹ thuật mấu chốt nắm chặt trong tay, không nói cho bất kỳ người nào biết. Hiện giờ trong đất nhà lão Lâm kia, chắc chỉ là bán thành phẩm mà thôi. Nói cách khác, mấy trăm mẫu đất loại nấm mèo của nhà bọn họ năm nay, sẽ thu hoạch hết sức u ám. Hơn nữa đám nấm mèo đó trên cơ bản sẽ không thành thục.



Bất quá nàng cũng không định quản chuyện này, người ta đánh cắp phương pháp của nàng, nàng quản bọn họ làm chi? Còn người tiết lộ phương pháp này, khiến nàng thấy hơi tò mò đấy.



Bình thường những người đó hễ gặp nàng là niềm nở chào hỏi, cả ngày la hét đoàn kết một lòng. Đến cùng là người nào truyền đi.



Đôi lời editor: Triệu Từ là đi thi Hội chứ không phải là thi Hương các nàng nha, mấy chương trước ta cứ giữ nguyên bản convert, bây giờ mới nhớ ra, đỗ thi Hương là tú tài, đỗ thi Hội thì là cử nhân. Bất quá ta lười sửa lại các chương trước, mong các nàng thông cảm nha.