Bần Hàn Tức Phụ
Chương 46 :
Ngày đăng: 23:40 21/04/20
Triệu Từ sắp trở về, tin tức vừa truyền ra, toàn bộ Triệu gia thôn chấn động đôi chút.
Lão tộc trưởng muốn mở tiệc cơ động, Triệu mẫu lại trực tiếp cự tuyệt.
"Trước mắt lập tức sẽ phải thu lúa, mỗi nhà mỗi hộ đều bận rộn làm việc tay chân, nơi nào có sức làm chuyện này. Hắn cũng không phải là ngoại nhân, không cần khiến người trong thôn phí công phí sức như vậy." Bà đây cũng là nói lời thật lòng. Nhi tử mình mặc dù làm quan, nhưng trong mắt bà, mãi mãi là đứa con trai bé bỏng. Cũng là con cháu Triệu thị.
Lão tộc trưởng nói: "Đến cùng cũng là người làm quan đầu tiên của Triệu gia thôn chúng ta, ta nghĩ vẫn là nên náo nhiệt một chút."
Ông lại nhìn La Tố ngồi bên cạnh bàn: "Triệu Thành tức phụ, ngươi thấy có đúng không?"
La Tố ngẩng đầu, suy nghĩ một lát mới nói: "Ta nghĩ nên làm theo ý nương ta, không nên làm lớn. Trong thư nhị đệ cũng dặn dò, lần này trở về vì muốn thăm thân nhân, không muốn mọi người phải bận lòng.” Đương nhiên, trong chuyện này còn có một lý do nữa. Dù sao Triệu Từ cũng vừa mới làm quan, nếu ở nhà quá phô trương, truyền ra ngoài sẽ không dễ nghe.
Nàng lại không thể nói ra lời này, như vậy sẽ khiến trong lòng mọi người có vướng mắc, chỉ có thể lấy cớ uyển chuyển từ chối.
Lão tộc trưởng hiển nhiên có chút không vừa ý: "Đây chính là đại sự trong tộc chúng ta. Hiện giờ mỗi nhà mỗi hộ cũng không thiếu chút bạc này. Cũng không thiếu người, đến lúc đó tìm vài phụ nhân biết nấu nướng đến làm là được, không làm trễ nãi công việc."
"Chỉ là đến cùng không tốt, ngày mặc dù tốt, cũng phải tiết kiệm một chút." Triệu mẫu cũng tính qua tiệc cơ động này, này nếu làm ra, chính là một khoản bạc đâu. Số bạc đấy, còn không bằng để người trong tộc xây thêm cái trư xá mua chút heo con trở về nuôi, cuối năm còn có thể ăn nhiều một chút thịt heo đâu.
La Tố nhìn ra lão tộc trưởng không nghe được lý do hợp lý sẽ không chết tâm, dứt khoát nói: "Nếu không như vậy đi, ta không làm tiệc cơ động nữa, chờ Nhị đệ trở về, ta xin mời mấy vị trưởng bối đức cao vọng trọng cùng đến ăn bữa cơm, tiện thể nhờ các vị trưởng bối dăn dạy Nhị đệ một phen."
Triệu mẫu vội vàng nói: "Đây cũng là ý kiến hay, liền làm ở nhà ta đi."
Lão tộc trưởng do dự một chút, thấy bà tức hai người đều không buông miệng, đành phải thỏa hiệp: "Được, bất quá này xử lý bàn tiệc gì đó, phải dùng tiền trong tộc. Cũng không thể để cho các ngươi ra. Đều là một mảnh tâm ý của mọi người."
La Tố cười nói: "Chuyện này tự nhiên sẽ không từ chối, đều là người họ Triệu, cũng không nên phân biệt rạch ròi như vậy."
Thương lượng xong xuôi, lão tộc trưởng nhanh chóng đi về tìm nhi tử nhà mình thương lượng chuyện này. Dầu gì cũng phải để sau khi Triệu đại nhân trở lại, cảm nhận được một chút cảm tình của người trong tộc. Sau này cũng không quên gốc quên nguồn.
Triệu mẫu vội vàng lau lau nước mắt: "Đúng, ta đây phải thật cao hứng. Nhi tử ta trở về, những ngày này vi nương hảo hảo bồi bổ cho người." Đang định dắt Triệu Từ đi vào nhà, thì thấy hai hậu sinh trẻ tuổi đứng phía sau Triệu Từ. Mặc dù có vẻ giống thiếu gia bên trong thị trấn, nhưng khí chất lại vô cùng xuất chúng. Triệu mẫu tự nhiên không biết khí chất là cái thứ gì, chỉ cảm thấy trông thập phần tuấn tú, so với bất luận người nào bà gặp qua đều đẹp mắt hơn. Đương nhiên, so với nhi tử bà thì còn kém một phần.
Bà còn chưa hỏi ra miệng, Triệu Từ liền giới thiệu: "Hai vị này là bằng hữu của nhi tử ở Bắc Đô Thành, lần này nghe nói nhi tử muốn về quê, tiện đường đến thăm hỏi."
Lý Triết cùng Giang Lâu khẽ chắp tay: "Vãn bối gặp qua lão phu nhân."
Triệu mẫu nào dám nhận, vội vàng xua tay: "Không được. Nguyên lai là khách, mau đi vào nhà nghỉ ngơi, uống chút trà lạnh giảm bớt cảm giác nóng nực."
Những người khác cũng góp vui vây quanh mấy người đi vào trong nhà.
Thời điểm La Tố hay tin Triệu Từ đã về, nàng đang cùng mấy người đến làm công đẩy xe bò chứa cá trở về trong thôn.
Triệu Đại Mộc đã liên hệ với người thu cá, bất quá hôm sau người đó mới đến. Hiện tại nàng muốn nhanh chóng đem số cá này thả vào trong nước sạch, đến lúc đó mới bán được giá tốt.
Đi theo phía sau là một đám hài tử, tron đó có mấy người La Tiểu Hổ, Triệu Lâm và Triệu Mộc Miên, trong tay ai cũng có một xâu cá nướng đang vừa đi vừa ăn.
Bọn nhỏ này khá biết hưởng thụ. Sau mấy lần bắt cá có kinh nghiệm, hiện nay cũng học được lười biếng, thời điểm nhóm đại nhân ở dưới ruộng bắt cá, bọn họ thuận tay túm lấy mấy con, rửa sạch, trèo lên bờ ruộng đốt đống lửa, một đám người vây quanh đống lửa nướng cá ăn.
Còn có mấy người có chút ranh quái, mang theo muối đi, rắc lên thơm ngào ngạt.
Mới vừa vào thôn chuẩn bị đi vào trong nhà, thì thấy một tiểu phụ nhân chạy tới báo tin, nói Triệu Từ trở về.
Triệu Lâm vừa nghe, cá cũng không thèm ăn, ném cho La Tiểu Hổ, nhanh chân chạy vào trong nhà.
"Nhị ca, Nhị ca."