Bần Hàn Tức Phụ

Chương 53 :

Ngày đăng: 23:41 21/04/20


Edior: Đô Đô



Trước khi Tề vương đi, đã sắp xếp ám vệ hộ tống La Tố đến Bắc Đô thành.



Sau khi an bài thỏa đáng, La Tố nhớ tới chỉ thị của Tề vương, nàng đi ra cửa thôn, vạch một cái ám hiệu xuống gốc cây đại thụ cuối cùng. 



Rất nhanh liền có mấy tên thị vệ đến cửa, nói là phụng chỉ Triệu đại nhân đến đón gia quyến đến Bắc Đô.



Triệu mẫu nghe nói là người nhi tử phái người tới, vô cùng vui, hết sức nhiệt tình chiêu đãi mấy thị vệ đó.



La Tố thấy mấy người này cùng thị vệ bình thường không có gì khác biệt, nghĩ bụng, đây là ám vệ?  Sao không giống ám vệ trong TV hay chiếu võ công xuất quỷ nhập thần, đi vô ảnh tới vô tung.



Bất quá có người hộ tống vẫn tốt hơn việc không có người nào, hơn nữa còn là người của Tề vương, chắc chắn thân thủ cũng không đến nỗi nào. Chỉ cần trên đường không gặp phải mấy kẻ hàng nhân phục mã, thì sẽ không có vấn đề.



Sau khi đem đồ đạc trong nhà chất lên hai chiếc xe ngựa, La Tố liền cùng Triệu mẫu, đỡ Triệu Lâm và Triệu Mộc Miên trèo lên chiếc xe ngựa to phía trước.



Mặt mũi La Tiểu Hổ tràn đầy nước mũi khóc hu hu, ôm Triệu Lâm không chịu buông tay.



"Tiểu Hổ, ngoan một chút, chịu khó đọc sách, chúng ta sẽ trở lại."



La Tố nhẹ giọng trấn an. Kỳ thật trong lòng nàng cũng rất chua xót, không nỡ xa mọi người và từng cọng cây ngọn cỏ nơi này.



Người Triệu gia thôn cũng đến đưa tiễn, trên mặt có vui vẻ, cũng có khổ sở.



Triệu mẫu vẫn liên tục lau nước mắt.



Đợi sau khi xe ngựa ra khỏi thôn, rất nhiều người còn chạy theo ở phía sau. La Tiểu Hổ cũng vừa khóc vừa đuổi theo.



Mấy lần La Tố muốn dừng lại mang La Tiểu Hổ cùng đi, nhưng nghĩ đến phu thê La Lão Căn nên đành thôi. Chuyến đi này nếu bình an thì tốt, nhưng hết lần này tới lần khác bị quấn vào một loại cục diện nhìn không thấu kết quả. Nàng đã được thân thể của khuê nữ người ta, nếu La Tiểu Hổ có nguy hiểm gì, nàng sẽ không biết đối mặt thế nào với người La gia.



Còn không để tiểu Hổ ở lại Triệu gia thôn, sống một cuộc sống bình an, hảo hảo học bài. Về sau hắn còn có con đường phải đi.


*



Bị tầng tầng người bao vây, bên cạnh còn có bà bà và hai hài tử đặc biệt nơi đây lại là đại viện nhà giàu, căn bản không có bóng người qua đường, ngay cả cơ hội cầu cứu cũng không có.



La Tố đành nhận mệnh đi theo bọn họ vào nhà.



Mặc dù đã bị vạch mặt, nhưng bọn họ không gây khó dễ cho gia đình nàng, mà vẫn cung kính bưng rượu ngon thức ăn ngon ra chiêu đãi, còn chuẩn bị nước nóng, đưa tới vài nha hoàn xinh đẹp xoa bóp toàn thân giúp bọn họ giãn gân giãn cốt.



Đãi ngộ xa xỉ như vậy,  La Tố đã đoán được chủ nhân của tòa nhà này là ai.



Sau khi tắm rửa dùng bữa xong, La Tố nói muốn gặp Triệu mẫu. Bà tử kia thấy thái độ La Tố kiên quyết, lo lắng chọc nàng giận, khiến chủ tử mất hứng, đành phải đưa nàng đi gặp Triệu mẫu.



Triệu mẫu bên này cũng đã tắm rửa sạch sẽ, đang cùng hai hai tử ăn cơm.



Trong khi hai hài tử vui vẻ gắp thức ăn, thì Triệu mẫu một chút khẩu vị cũng không có. Mặc dù  bà chưa thấy qua việc đời, nhưng cũng biết bọn họ bày trận như vậy là có ý gì. Chắc chắn là lai giả bất thiện a.



Thấy La Tố tiến vào, bà mới thở phào nhẹ nhõm, kéo tay La Tố, cẩn thận nhìn người trong phòng.



La Tố thấy hiện tại đã lật bài, không cần thiết phải che che giấu giấu, cho nên trực tiếp nói với Triệu mẫu: "Nương, có lẽ là người khác có chỗ dùng tới chúng ta, ngài yên tâm đi, tạm thời không có chuyện gì đâu."



Triệu mẫu kinh ngạc nói: "Chúng ta có thể làm cái gì, bọn họ muốn chúng ta làm cái gì?"



Chuyện này La Tố tự nhiên khó mà nói ra lời nói thật, chỉ có thể nói: "Không biết nữa, bất quá ta cảm thấy tạm thời không có nguy hiểm. Chắc hẳn Nhị đệ đã biết được tin tức, rất nhanh sẽ tới đón chúng ta trở về. Nương ngài nên ăn ngon ngủ sâu, giữ vững sức khỏe, không nên để Nhị đệ phải lo lắng."



Thời gian qua Triệu mẫu thường nghe lời La Tố, nghe nàng nói không có nguy hiểm gì, tảng đá trong lòng cũng tạm thời buông xuống.  Thấy Triệu Lâm đang ăn ngon miệng, nghĩ tới một việc, dặn dò La Tố: "Nếu quả thật có việc, ngươi cứ mặc kệ ta, nhất định phải che chở cho  Lâm nhi. Hắn là ta... nhi tử ta, không thể để cho hắn gặp chuyện không may."



La Tố nghiêm túc gật đầu: "Nương, dù có phải mất mạng, ta cũng bảo vệ hai hài tử thật tốt."



Nàng biết, các nàng sẽ không có nguy hiểm. Dù sao Tề vương đã nói đã lưu lại ám vệ.  Nếu mấy ngày trước không phải là ám vệ của hắn, thì chắc chắn là bọn họ đang ẩn núp trong bóng tối. Hành tung của các nàng chắc hắn đã được báo cho bọn người Tề vương. Dù không vì Triệu Từ, thì nàng cũng có chút tác dụng đối với Tề vương, nàng tin hắn sẽ không dám bỏ mặc bọn họ.



Còn Hoa nhị gia cùng chủ tử sau lưng hắn kia, hèn hạ thiết kế nàng như vậy, chắc chắn sẽ gặp báo ứng. Nàng tuyệt kỹ sẽ không giúp bọn chúng.