Bần Hàn Tức Phụ
Chương 65 :
Ngày đăng: 23:41 21/04/20
La Tố biết, sử dụng biện pháp mạnh cưỡng chế dân chúng nơi này thay đổi phương thức làm ruộng truyền thống, nhất định sẽ khiến cho bọn họ bài xích. Hơn nữa đây còn là lần đầu nàng trồng trọt ở vùng đất này, trong lúc trồng trọt xảy ra vấn đề gì, thì khó có thể khống chế.
Vì phòng ngừa bất trắc, nàng chọn thôn ở gần Xuyên Châu nhất làm nơi thí điểm.
Vì để cho người trong thôn này an tâm trồng trọt theo phương thức mới, Triệu Từ thậm chí phải lấy danh nghĩa của quan phủ ra hứa hẹn, nếu thu hoạch năm nay không bằng năm trước, bên phía quan phủ sẽ chịu trách nhiệm đền bù tổn thất.
Có quan phủ lên tiếng, dân chúng Xuyên Châu hạ xuống nỗi lo trong lòng. Cho nên lúc La Tố dọn đến đây ở, người trong thôn nhiệt tình hơn trước kia rất nhiều.
Bởi vì đường xá không dễ đi, La Tố dứt khoát ở trong thôn xây một căn nhà nhỏ, trên mảnh đất quan phủ cấp cho, tạm thời sống ở trong thôn này.
Tiểu Lục vừa quét dọn phòng ở, vừa rầu rĩ nói: “Phu nhân, chúng ta sẽ ở lại chỗ này ư, ở đây đâu có thoải mái bằng ở trong thành Xuyên Châu đâu.”
“Nếu ngươi không quen, thì trở về đi, ta ở chỗ này cũng không cần người hầu hạ.” La Tố thản nhiên nói.
Nghe La Tố nói như vậy, Tiểu Lục không dám kêu ca nữa.
Bây giờ nàng đã hiểu rõ tính khí của vị chủ tử này rồi, ít nói, có chủ kiến, nếu ai chạm vào giới hạn chịu đựng của mình, thì tuyệt đối ghi ở trong lòng. Bất quá Tiểu Lục chính là thích điểm đơn giản này của nàng, so với những vị chủ tử nàng từng hầu hạ thì tốt hơn rất nhiều.
Ngoài Tiểu Lục ra, Triệu Từ còn phái thêm hai lão ma ma đến đây hầu hạ La Tố, bên ngoài cửa là hai hộ vệ canh gác. Dù sao dân phong này chỗ hung hãn, nếu gặp phải người có lòng dạ xấu xa, còn có người bảo vệ các nàng.
Ngày La Tố chuyển vào ở trong thôn Lâm gia câu, lý chính của thôn này liền tới thăm hỏi.
Lý chính Lâm gia câu là một lão nhân què chân, người gầy teo yếu ớt, trong miệng ngậm điếu thuốc lá quấn, tươi cười rạng rỡ.
“Quý nhân, thôn chúng ta nghèo, nếu ngài cần cái gì, cứ đến tìm lão già cổ hủ này. Không nói cái khác, việc gì trong trong thôn, ta cũng có thể làm được.”
Lão tộc trưởng nói: “Đi bắt một con heo mập, hôm nay phải chiêu đãi khách nhân thật tốt.”
Tộc trưởng phu nhân vội vàng nói: “Để ta đi gọi Đại Trụ về.”
Người dẫn đầu đám khách nhân phong tư hơn người, uy vũ phi phàm, nghe lời này, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, xua tay nói: “Không cần như thế, có những món này là đủ rồi.” Trên bàn có cá có thịt, mặn chay phối hợp, chớ nói đây là bữa cơm nhà dân chúng nôn thôn chiêu đãi khách nhân, dù ở bên trong Bắc Đô thành, một mâm này đã là rất chu đáo rồi.
Mấy người tùy tùng đi cũng gật đầu liên tục: “Đủ ăn rồi, đủ ăn rồi.”
Lão tộc trưởng nói: “Chao ôi, cái này không thể được, các vị đường xa mà đến, lại là bằng hữu của Triệu Thành tức phụ, chúng ta không thể không tiếp đãi chu đáo được. Cũng đâu phải tốn kém gì, heo của nhà nuôi, quay lên nhắm rượu rất thích hợp.” Lại móc ra một chuỗi tiền đồng, đưa cho tôn tử đi mua rượu về.
“Hoàng... Chủ tử, chuyện này không thích hợp.” Một tùy tùng ngồi bên cạnh nói.
Những người này quá mức ân cần, quá mức khác thường, không thể không đề phòng.
Người dẫn đầu đám khách nhân đúng là Chiêu Vũ Đế, chỉ thấy hắn khoát tay áo: “Không sao, cứ xem đã rồi hẵng nói.”
Hiện giờ chuyện Tây Nam đã xử lý xong, trong triều tạm thời không có chuyện gì quá mức quan trọng. Lại bởi vì bận lòng với phe phái của thái tử, cho nên hắn muốn xuất cung ra ngoài giải sầu. Sau khi nhìn thấy bức tranh nông gia mùa thu hoạch Tề vương dâng tặng cho hắn ở trong thư phòng, liền động tâm tư, cải trang vi hành đến thăm quan thôn xóm đặc biệt nhất của Đại Chu hoàng triều.
Hơn nữa Triệu gia thôn cách Bắc Đô Thành không xa, nên hắn hào hứng dẫn theo một vài tùy tùng tâm phúc đi đến chỗ này.
Từ lúc đi vào Bì Lăng huyện, Chiêu Vũ Đế liền nhìn ra nơi này rất khác biệt.
Dân chúng nơi này, thế nhưng còn giàu có hơn dân chúng ngoại thành Bắc Đô thành, đặc biệt là lúc đi vào bên trong Triệu gia thôn, tâm trí hắn càng chấn động mạnh.