Bần Hàn Tức Phụ
Chương 92 :
Ngày đăng: 23:41 21/04/20
Editor: Đô Đô
Cho tới bây giờ La Tố còn chưa có nhận thức qua cảm giác bị người giục hôn. Không nghĩ tới lần đầu tiên nhận thức, này người thúc giục dĩ nhiên là đại lão bản cấp cao của nàng, hoàng đế Đại Chu đế quốc.
Vừa rồi nàng rất muốn hỏi một câu, Hoàng thượng, lão nhân gia ngài là nhàn rỗi không có chuyện gì làm, nên học theo thất đại cô bát đại di sắm vai bà mối sao?
Đương nhiên, La Tố tất nhiên là không dám nói.
Bày ở trước mắt nàng chỉ có một con đường, đó chính là lập gia đình.
Tình huống trước mắt này, dường như không lấy chồng, chính là đắc tội người trong thiên hạ, phạm tội tày trời. La Tố nghĩ thôi đã cảm thấy ủy khuất, nàng đang yên đang lành làm cái quan, người khác còn quản nàng có lấy chồng hay không a. Có bản lĩnh thì cắt chức quan nàng đi, để nàng hồi La gia thôn làm gái lỡ đi. Nếu La gia thôn nhân cũng không tha cho nàng, nàng liền đi tìm sơn thôn khác sống qua ngày, làm ruộng trồng trọt, làm cái tiểu địa chủ. Dù sao đây cũng không phải là tương lai có mạng lưới internet bao phủ khắp nơi, nàng cũng không tin nàng ẩn cư, còn có người tìm được nàng.
Bất quá điều kiện tiên quyết là, hoàng đế Đại Chu bệ hạ không cho dán bố cáo khắp thiên hạ tìm nàng, đem bức vẽ họa nàng đi dán khắp nơi là được.
Ra cửa cung, La Tố liền vội vàng đi tới tư nông viện trình diện.
Lúc này tư nông viện tương đương với bộ nông nghiệp kết hợp với viện nông khoa ở đời sau. Người ở bên trong không chỉ biết loại hoa mầu, còn phải có năng lực làm quan, cho nên cũng là ngành có ngưỡng cửa rất cao. Bộ đội hàng không như La Tố, ở trong đó coi như là một cái tồn tại kỳ ba. Đặc biệt là cái kỳ ba này còn là nữ nhân.
Nữ nhân làm quan, lúc này là bị người ta khinh thường. Cho dù nàng ta có công lao lớn lao với cả thiên hạ.
Cho nên khi biết rõ nữ quan kia sắp tới, đa số nam quan viên ở tư nông viện đều rối rít đi xuống nông thôn khảo sát. Nên biết lúc trước bọn họ chưa bao giờ có biểu hiện chăm chỉ như vậy.
Lưu đại tư nông đối với chuyện này hết sức hài lòng. Hắn sắp từ nhậm, nhóm tư nông trẻ tuổi cố gắng một chút, đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.
Thời điểm La Tố đến tư nông viện, chỉ thấy một mình Lưu đại tư nông lão gia gia râu ria trắng bóng ở đó.
Thấy La Tố đến, hắn hết sức hiền lành nói, "La Tư Nông, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."
La Tố vội vàng chắp tay hành lễ, "Không dám nhận, không dám nhận. Đại tư nông mới là người người người ngưỡng mộ." Nàng sớm nghe nói qua về Lưu đại tư nông này, ông ta chính là người nổi danh tính tình cổ quái, hiện tại lại là thủ trưởng của nàng, La Tố còn không muốn bị gây khó dễ.
Chẳng lẽ, thật sự là chỉ có thể chung hoạn nạn, không thể cùng hưởng phú quý sao?
Triệu mẫu sinh lòng cảm khái, tránh không được đối với Tôn Lệ Nương nảy sinh tâm tình không tốt, ngay cả cái gọi là thỉnh an đều miễn, "Nông dân chúng ta không có chú ý nhiều như vậy, người một nhà cùng nhau ăn một bữa cơm là được."
Triệu Thành cùng Tôn Lệ Nương tự nhiên cũng không dám phản bác.
Ngày hôm đó, Triệu Từ vừa mới hạ triều trở về, người một nhà đang chuẩn bị ăn cơm, Triệu Từ liền không thể chờ đợi được tháo mũ quan xuống để qua một bên, nhấc vạt áo lên quỳ xuống trước mặt Triệu mẫu.
"Nương, nhi tử có việc muốn nhờ."
Triệu mẫu thấy thế kinh hãi, gấp rút đi đỡ hắn, "Làm gì vậy, mau mau đứng lên?"
Triệu Từ kiên quyết không đứng dậy, "Nương nếu không đáp ứng, nhi tử kiên quyết không đứng dậy."
Triệu mẫu sốt ruột nói, "Ngươi phải nói ra ta mới biết, vi nương nơi nào có không đáp ứng."
Triệu Từ ngẩng đầu nhìn bà, sắc mặt kiên định mà chấp nhất, "Nương, nhi tử muốn thú La Đại Nha vi thê."
Lời nói vừa dứt, bốn phía kinh hãi.
Thân thể Triệu mẫu lung lay một cái, "Ngươi, ngươi nói muốn thú ai?"
"La Đại Nha, La Tư Nông."
"Nương - -" Triệu Thành thấy Triệu mẫu ngã về phía sau, vội vàng hô một tiếng chạy qua đỡ bà.
Trước mặt Triệu mẫu bỗng tối sầm, té xỉu đi qua.