Bần Hàn Tức Phụ
Chương 93 :
Ngày đăng: 23:41 21/04/20
Editor: Đô Đô
Triệu mẫu ngất đi không lâu, đại phu được mời đã đến, sau khi ấn huyệt nhân trung giữa mũi và miệng, người liền từ tử tỉnh lại. Thấy mấy người hài tử vây ở đầu giường, còn có cảm giác như đang nằm mơ.
Bà lia mắt một vòng không có thấy Triệu Từ, hỏi Triệu Thành, "Nhị đệ ngươi đâu."
Triệu Thành không lên tiếng, kéo người đang đứng bên giường tránh ra, lộ ra Triệu Từ của bọn họ vẫn đang quỳ thẳng tắp.
Thấy Triệu Từ cứng rắn như vậy, Triệu mẫu cũng biết, trước lúc mình bất tỉnh nhân sự không có nghe lầm, cũng không phải là nằm mơ. Nhi tử đây là thật sự coi trọng đại tẩu hắn a.
"Tạo nghiệp chướng a, thật sự là tạo nghiệp chướng a!" Triệu mẫu gào khóc lên.
Triệu Thành cùng Tôn Lệ Nương vội vã dụ dỗ, "Nương, ngươi đừng tức giận hư thân thể."
Triệu mẫu ngược lại khóc lớn tiếng hơn. "Ta còn sống làm cái gì a, để ta chết quách đi cho xong. Dưỡng ra thứ người như vậy, thế nhưng, thế nhưng coi trọng tẩu tử mình, ta đây thật sự không có mặt mũi sống tiếp a."
"Khó trách đại nha liên tục muốn cùng cách, nguyên lai không phải là không muốn làm con dâu của nhà chúng ta, đây là nhìn trúng lão Nhị a." Trong lòng Triệu mẫu bỗng chốc minh bạch. Lại nghĩ tới chuyện này hai người bọn họ không chừng đã sớm định xuống, phía trước bọn họ ở Tây Nam bên kia chờ đợi lâu như vậy, nói không chính xác đã tự định chung thân. Hơn nữa khi đó, đại nha còn là có tiếng cũng có miếng đại tức phụ của bà a. Nàng làm sao có thể cùng tiểu thúc của mình cùng một chỗ a.
Triệu Từ vẫn luôn lặng im không nói, cho đến khi nghe thấy Triệu mẫu nói như vậy, mới vội vàng nói, "Nương, chuyện này không liên quan tới nàng, là nhi tử chính mình liên tục vấn vương nàng. Nhi tử đã sớm ngưỡng mộ nàng. Nàng vẫn luôn không biết, cũng không có đáp ứng nhi tử."
"Ngươi đừng thay nàng nói chuyện." Triệu mẫu có chút nổi điên, chuyện này nhưng là đại sửu sự a, nếu truyền ra ngoài, Triệu gia bọn họ sẽ phá hủy. Tiền đồ của nhi tử cùng đại nha đều mất sạch.
"Mặc kệ có thế nào, chuyện này ta đều sẽ không đồng ý. Ngươi sớm giết chết cái tâm tư này đi. Đại ca ngươi còn ở đây, ngươi cưới tẩu tử ngươi, ngươi không phụ lòng đại ca ngươi sao?"
Triệu Thành có chút lúng túng nhìn nhìn Triệu Từ. Muốn nói không có việc gì, nhưng là kỳ thật trong lòng vẫn là không thoải mái.
Mặc dù hắn cùng La Đại Nha cũng không coi là phu thê nghiêm chỉnh, nhưng dù gì cũng từng là tức phụ của hắn, không nghĩ tới đệ đệ mình lại muốn cắm sừng mình. Hắn một đại nam nhân, mặt mũi này thật là không có chỗ thả.
Mấy ngày nay La Tố vẫn bận chuyện ở tư nông viện, bởi vì vừa mới truyền ra đồn đãi quá khó nghe, cho nên cũng không có hỏi thăm tin tức bên ngoài, căn bản cũng không biết Triệu gia nháo thành như vậy.
Đến khi Từ Oánh tới cửa.
Lúc này Từ Oánh không còn ăn mặc hoa phục mỹ lệ giống như ngày trước, mà tỏ ra có chút mộc mạc, đồ trang sức trên đầu và đeo tay cũng không còn phô trương, nàng chỉ cài một cái kim trâm ở trên búi tóc. Xem thiếu vài phần hoa lệ, nhưng nhiều hơn vài phần khí chất nữ cường nhân.
La Tố nói, "Sao mấy ngày nay không thấy ngươi đến."
Từ Oánh cười uống trà, lại nhìn La Tố, "Đợt trước liên tục ở trong thôn trang ngoại thành kiểm kê cửa hàng cùng tiền bạc ở Bắc Đô thành, chỉ mấy ngày trước đây trở về thành mới biết được tin tức của ngươi, bên cạnh tìm cơ hội tới xem ngươi một chút. Hiện giờ xem ra, ngược lại hết thảy đều tốt?"
"Tốt, tốt đến không thể tốt hơn." La Tố mặt mũi tràn đầy không sao cả cười cười.
Từ Oánh thấy nàng tiêu sái như thế, tránh không được sợ hãi than. Nàng là lần đầu tiên thấy một nữ tử sau khi hòa ly, mà có thể phục hồi tinh thần nhanh như vậy. Nếu đổi lại là nữ tử tầm thường, sớm liền gầy như quả dưa chuột, tiều tụy bi quan chán đời.
Nghĩ tới lúc trước mình vì thái độ lạnh nhạt của Hoa Nhị Gia, liền buồn bực không vui, ngày càng gầy gò. Hiện giờ so sánh, nàng thật sự không bằng nổi một phần vạn của La tỷ tỷ.
Từ Oánh cười nói, "Nếu tỷ tỷ đã vô sự, ta cũng không nhiều lời. Nếu sau này tỷ tỷ có việc cần Từ Oánh, chớ khách khí mở miệng."
"Được a, không chừng về sau thật sự có việc phải dùng tới ngươi đâu." La Tố cởi mở cười cười, lại nói, "Đúng rồi, ngươi hiện giờ có thể tưởng tượng tốt lắm sau này làm cái gì, là ở Bắc Đô thành vui đùa một chút, hay là làm chút gì đó. Hoặc là sắp tới liền hồi Xuyên Châu?"
Từ Oánh hé miệng cười khẽ, "Mấy ngày trước ta nhận được thư của phụ thân, nói về chuyện của ta, cũng là tràn đầy đau lòng. Liền cho người liên lạc với chưởng quỹ ở Bắc Đô, muốn đem sản nghiệp bên này đều giao lại cho ta. Ta cũng đã đi nhìn rồi, làm ăn coi như không tệ, chỉ thiếu tâm ý, mấy ngày nay liền muốn đem cửa hàng này làm đứng lên. Vừa để giết thời gian, thứ hai cũng là xem xem bản thân đến cùng có thể làm được đến đâu."
"Đây là chuyện tốt a." La Tố vui vẻ nói, kỳ thật nếu không phải là nàng cùng Triệu Từ làm quan, không thể buôn bán, nàng thật sự muốn đầu tư một khoản. Bất quá nàng nghe kể một vài người nhà quan viên cũng thỉnh người đi mở cửa hàng kiếm tiền, trợ cấp chi phí, trong lòng cũng có chút suy tính.
Mặc dù hiện tại có Hoàng thượng thường xuyên ban thưởng, nhưng đây đều là nói không chính xác. Bổng lộc của nàng cũng không cao, khó khăn lắm không đói chết mà thôi. Nếu như về sau muốn có ngày tháng phú quý, còn phải chính mình cố gắng a.
Nàng nói, "Từ Oánh, bằng không, chúng ta hợp tác làm buôn bán như thế nào?"