Bàn Long

Chương 491 : Gặp lại

Ngày đăng: 20:22 20/04/20


"Cảm giác thực cường đại!"

Ngắn ngủn trong nháy mắt, một trong ba giọt nước mưa màu xanh đã hoàn toàn hóa thành năng lượng, dung nhập vào trong thân hình bổn tôn Lâm Lôi, lần lượt cường hóa cho lân giáp của Lâm Lôi. Năng lực phòng ngự của lớp long lân phát triển với tốc độ khiến người ta sinh mục cứng lưỡi, cực nhanh tăng trưởng!

Ba giọt nước mưa màu xanh lúc này chỉ còn lại có hai giọt.

"Ân?" Lâm Lôi đột nhiên kinh tỉnh lại, "Sáu đầu lôi điện Thương long?" Lâm Lôi giật mình.

Sáu đầu Thương long lóe ra lôi điện đang rít gào vây công Lâm Lôi.

Trước đó mới chỉ có bốn đầu Thương long chẳng những đã phá vỡ mạch động khải giáp mà còn khiến Lâm Lôi trọng thương gần chết. Thế mà bây giờ có đến sáu đầu Thương long như vậy, Lâm Lôi căn bản không kịp hình thành mạch động khải giáp, Lâm Lôi chỉ có thể làm động tác duy nhất nhất là.

"Sưu!" thân hình bay lên, vọng đồ tận lực né tránh.

Thế nhưng tốc độ di chuyển của nhân thể sao có thể sánh được cùng tốc độ của đòn công kích?

"Oanh!"

Sáu đầu Thương long lôi điện rít gào đều một đầu hướng Lâm Lôi hung hăng đuổi đi khiến vách tường hoàng sa chung quanh đều chấn chiến rồi nổ mạnh.

"Lão Đại!" Bối Bối nhìn thấy Lâm Lôi bị sáu đầu Thương long oanh tạc trên người, nhất thời sợ đến tâm cũng luống cuống lên.

"Đừng, đừng chết." Ny Ti ở xa xa trong lòng cũng tràn đầy sợ hãi.

Nàng không biết nên làm cái gì bây giờ.

"Lão đại của Bối Bối nếu chết, Bối Bối, nhất định sẽ rất khó thụ, lão đại hắn, là vì cứu ta mới như vậy." Ny Ti chỉ có thể đứng ở xa xa, nàng căn bản không có năng lực nhúng tay vào, cảm giác vô lực khiến đáy lòng Ny Ti tràn đầy áy náy.

Bối Bối bởi vì Lâm Lôi lọt vào công kích mà nhất thời thất thần, thế nhưng cường giả đối chiến, sao có thể tẩu thần?

"Lâm chiến còn thất thần?" Tiêu sấu nam tử dụng một kiếm lóe ra lôi điện hung hăng bổ vào trên người Bối Bối khiến toàn thân Bối Bối bị văng ra. Đồng thời một đạo điện xà hư ảnh không chạm vào phòng ngự của Bối Bối mà trực tiếp nhảy vào trong cơ thể Bối Bối.

Linh hồn công kích!

"Ân?" tiêu sấu nam tử đột nhiên quay đầu lại phía sau nhìn lại.

Bị cả sáu đầu Thương long chấn kích mà Lâm Lôi lúc này cũng vẫn đứng ở tại chỗ. Trên long lân màu vàng có một vầng sáng màu xanh lưu chuyển. Một cổ khí tức cường đại từ trên long lân phát ra, khí tức cường đại như thế khiến ngay cả tiêu sấu nam tử đều cũng cảm thấy đáy lòng một trận hoảng sợ.

"Đây là khí tức gì?" tiêu sấu nam tử không thể tin.

Hắn dám chắc, hắn sợ hãi không phải Lâm Lôi mà là khí tức tản ra từ long lân.

Hai tròng mắt màu vàng lợt của Lâm Lôi nhìn chằm chằm tiêu sấu nam tử, khóe miệng khẽ nhếch, tiêu sấu nam tử căn bản không cách nào phán đoán Lâm Lôi đang cười hay không.

"Ta còn muốn cám ơn ngươi." Lâm Lôi đạm mạc mở miệng.
"Bổn tôn long hóa vật chất phòng ngự mạnh như thế hơn nữa linh hồn phòng ngự chủ thần khí, vật chất, linh hồn đều có đủ phòng ngự, vậy chính mình nếu đối mặt thượng vị thần bình thường, hoàn toàn có thực lực chiến đấu. Chỉ có điều ... linh hồn phòng ngự chủ thần khí bị tàn phá!"

Lâm Lôi đáy lòng cũng có chút lo lắng.

"Bình thường thượng vị thần linh hồn công kích, hoàn làm không thể tìm được nhược điểm công kích. Nhưng lúc trước tới Nguyệ lượng hồ thành bảo trúng Đồ thần thỉ linh hồn chi độc, chất độc kia liền tìm tới đúng chỗ khoát khẩu của linh hồn phòng ngự chủ thần khí công kích linh hồn mình." Lâm Lôi hiểu được.

Chính mình gặp phải đối thủ, thực lực còn chưa đủ cường.

Nếu địch nhân là một thượng vị thần cường đại, bọn họ hoàn toàn có thể cho linh hồn công kích tìm kiếm khoát khẩu của mình sau đó thông qua khoát khẩu công kích.

"Cho nên, để bài vẫn còn không thể hoàn toàn đánh giá qua bên ngoài."

Không tới thời điểm khẩn yếu Lâm Lôi sẽ không dễ dàng bại lộ bí mật long hóa. Dù sao, chỉ có ân dấu để bài, mới tạo thành uy hiếp. Hơn nữa uy lực mạch động khải giáp cũng không kém.

Lâm Lôi bốn người bọn họ đang sóng vai đi tới, bọn họ vẫn không có phát hiện Địch Lỵ Á. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Quái thực, sao sa mạc cổ bảo này không thay đổi nữa?" Bối Bối nói thầm.

Lâm Lôi cũng phát hiện điểm đó.

"Có lẽ người bố trí sa mạc cổ bảo lúc này đang chiến đấu, không thể phân tâm biến ảo cổ bảo." Tát Lạc Mông nói không sai ... lúc này thanh bào lão giả Phong tiên sinh đang cùng Lý Nhĩ Mông Tư chiến đấu tới thời khắc cuối cùng!

"Oanh!"

Một tiếng nổ mạnh xảy ra, đồng thời cả sa mạc cổ bảo dường như không thể chống đở, nên hoàng sa đều chảy ra, cả sa mạc cổ bảo chỉ nháy mắt đã biến thành vô số hoàng sa.

Sa mạc cổ bảo không còn!

Sau khi sa mạc cổ bảo bị hủy diệt, tất cả mọi người đều thấy được bầu trời, cùng cảnh vật xung quanh.

Trên sa mạc có không ít thi thể, đại lượng ác ma đều chết thảm, mà những người còn sống đều ở trên sa mạc, cơ hồ tất cả mọi người đều kinh ngạc kể cả Y Ni Qua cùng với thủ hạ của hắn.

"Chuyện gì xảy ra?" Y Ni Qua không rõ tại sao sa mạc cổ bảo sư phụ chính mình thao khống lại biến mất?

Còn Lâm Lôi liền chợt nhìn thấy Địch Lỵ Á sắc mặt tái nhợt bên cạnh còn có tử thần khôi lỗi: "Địch Lỵ Á!"

Lâm Lôi lập tức kinh hãi tiến lên.

"Lâm Lôi!" Trong đôi mắt của Địch Lỵ Á nhất thời cũng tràn đầy vui mừng, hướng Lâm Lôi vọt tới.