Bàn Long
Chương 492 : Bí mật
Ngày đăng: 20:22 20/04/20
Trong xa mạc rộng lớn nằm hơn mười cổ thi thể đã bị phá nát nhiễm đầy máu. Mặc kệ là ác ma một phương hayY Ni Qua một phương trong nhất thời đều đình chỉ công kích, mà Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á lúc này cũng đang đứng ôm nhau đứng cùng một chỗ.
"Địch Lỵ Á!" Lâm Lôi lúc này mới an tâm lại.
Từ khi lâm vào sa mạc thành bảo, trong lòng Lâm Lôi vẫn rất sợ hãi, sợ hãi Địch Lỵ Á sẽ chết. Lâm Lôi vĩnh viễn nhớ kĩ thời thiếu nữ của Địch Lỵ Á ở Ân tư đặc ma pháp học viện năm đó, cùng với thời gian hai người gạo lại ở Áo Bố Lai Ân đế quốc.
Hơn mười năm chia lìa, Địch Lỵ Á đã trở thành một nửa tánh mạng của Lâm Lôi.
Đến khi nhìn thấy Địch Lỵ Á, Lâm Lôi mới có thể bình tĩnh lại.
Lâm Lôi như thế, Địch Lỵ Á há chẳng phải như thế?
"Tạ ơn trời đất!" Địch Lỵ Á trong lòng Lâm Lôi nhẹ giọng nói: "Lâm Lôi, vừa rồi thực nguy hiểm, ta thiếu chút nữa đã bị tên thượng vị thần kia giết chết, nhưng ta không muốn chết, ta muốn gặp huynh." Địch Lỵ Á nghĩ đến thời khắc dãy dụa trong sinh tử trong lòng cũng không khỏi quý động.
Nguy cơ trước mắt, Địch Lỵ Á quyết tâm liều mạng, tử thần khôi lỗi cùng tất cả huyền ảo của phong nguyên tố pháp tắc đều thi triển.
May mắn nàng có phân thân thuật, lại am hiểu Phong chi không gian nên mới có thể giúp nàng may mắn bảo toàn tính mạng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ta sẽ không để nàng gặp nguy hiểm một lần nữa." Lâm Lôi nắm tay Địch Lỵ Á. Nắm tay người yêu, lúc này Lâm Lôi mới cảm thấy tâm hồn mình thực vui sướng.
Đang lúc Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người đắm chìm trong vui sướng thì ...
"Oanh!"
Tiếng nổ đáng sợ từ giữa không trung vang lên, chỉ thấy một đạo thanh quang, một đạo hắc quang giao kích mấy lần, mỗi lần đều là kinh thiên động địa. Sau đó hai đạo quang mang mới rơi vào sa mạc, hóa thành thanh bào lão giả cùng hắc bào Lý Nhĩ Mông Tư.
Sắc mặt thanh bào lão giả tái nhợt đứng trước mặt Lý Nhĩ Mông Tư sợ hãi cực kì: "Thực lực Lý Nhĩ Mông Tư này còn đáng sợ hơn tưởng tượng của ta, hủy diệt kiếm đạo không ngờ lại kinh khủng đến vậy." thanh bào lão giả vốn chỉ định dây dưa với Lý Nhĩ Mông Tư.
Nhưng thực lực Lý Nhĩ Mông Tư lại hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Điều này ngược lại làm thanh bào lão giả lâm vào nguy cơ, hắn thậm chí không còn dám phân tâm để khống chế sa mạc cổ bảo nữa nên mới chủ động tiêu tán sa mạc cổ bảo, toàn tâm đối phó đối thủ đáng sợ là Lý Nhĩ Mông Tư.
Lý Nhĩ Mông Tư cầm trường kiếm trong tay, đạm mạc nhìn thanh bào lão giả, khóe miệng mơ hồ có tia cười: "Thực lực ngươi rất khá, có tư cách tiếp một kiếm cực mạnh của ta."
Sắc mặt thanh bào lão giả nhất thời đại biến.
"Cái gì? Còn có một kiếm cực mạnh?" đáy lòng thanh bào lão giả phát lạnh, lúc trước để bảo trụ tánh mạng, hắn đã đem hết toàn lực.
Quan sát một màn này, lại nghe được những lời nói của Lý Nhĩ Mông Tư, mọi người đều không khỏi kinh hãi.
Hắn cùng đại ca cùng một chỗ nhiều năm như vậy, mặc dù biết trở về bích phù đại lục rất nguy hiểm nhưng không ngờ đại ca mình lại chết đi. Đáy lòng bạch giác lão giả phẫn hận không thôi.
"Không cần ngươi tự động thủ." Lý Nhĩ Mông Tư nói.
Trong lòng Lý Nhĩ Mông Tư, thanh bào lão giả lúc này tuy chỉ còn một trung vị thần phân thân, nhưng dù sao cũng là một tuyệt thế cường giả, cường giả không thể bị người khác vũ nhục.
"Hừ." thanh bào lão giả liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó nhìn về Lý Nhĩ Mông Tư nói: "Lý Nhĩ Mông Tư, thua ngươi ta cũng tâm phục khẩu phục, chỉ cần ngươi nguyện ý thả ta, ta sẽ nói cho ngươi một đại bí mật!"
"Ngươi muốn làm gì?" bạch giác lão giả lập tức cảm thấy lo lắng.
Thanh bào lão giả lạnh lùng cười: "Sợ rồi sao?"
"Sưu!" bạch giác lão giả lập tức phi đi, trong mắt tràn đầy sát ý, nhưng một đạo kiếm quang đột ngột đánh lên người hắn, trực tiếp đánh bay hắn.
"Lý Nhĩ Mông Tư tiên sinh, ngươi ..." bạch giác lão giả có chút tức giận.
Lý Nhĩ Mông Tư lạnh nhạt cười: "Ta lúc này cũng có chút tò mò, cuối cùng là bí mật gì!" nói xong Lý Nhĩ Mông Tư nhìn về phía thanh bào lão giả.
Bạch giác lão giả khẩn trương.
Thanh bào lão giả liếc thanh bào lão giả một cái, sau đó gật đầu nói: "Được, ta nói cho ngươi, thực tế, cố chủ lần này các ngươi hộ tống là lão người hầu của Bích phù đại lục, Kinh an phủ Bác Y gia tộc ..."
"Ngươi ..." bạch giác lão giả nóng nảy vạn phần: "Lý Nhĩ Mông Tư, ngươi, ngươi ... sao có thể ..."
Lý Nhĩ Mông Tư lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: "Câm miệng!!"
Trên mặt thanh bào lão giả nhất thời xuất hiện vẻ tươi cười, tiếp tục nói: "Sau đó, Bác Y gia tộc bị hủy diệt, mà hai lão già này lại mang theo rất nhiều tài phú mà Bác Y gia tộc tích lũy vô số năm bỏ chạy. Lý Nhĩ Mông Tư, nói vậy ngươi cũng biết ... trên địa ngục, tài phú mà một gia tộc tích lũy vô số năm sẽ kinh người như thế nào phải không."
Bạch giác lão giả tức đến sắc mặt trắng bệch.
Mà lúc này, Ny Ti bên cạnh Bối Bối cũng đầy vẻ tức giận, mà Tác Lạc Mông lại lạnh lùng nhìn hết thảy.