Bàn Long
Chương 609 : Trốn không thoát
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
Bối Lỗ Đặc đột nhiên rời khỏi buổi tiệc, cũng khiến cho không khí của cả đại điện có chút xấu hổ, Bữa tiệc rượu ăn mừng cũng nhanh chóng qua loa chấm dứt, Cái Tư Lôi Sâm cùng bốn vị Tộc trưởng quay sang hướng Phổ Tư La, Bối Bối, Lâm Lôi chào hỏi từ biệt, Lâm Lôi bọn họ cũng đều đi về trước ...
Trong Đại điện, đại đa số Trưởng Lão đều bắt đầu rời đi, Phất Nhĩ Hàn mới đứng lên.
"Phất Nhĩ Hàn."
Một tiếng âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị vang lên.
Phất Nhĩ Hàn quay đầu lại, Đại Trưởng Lão đang đi tới, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn vào hắn, sử dụng Thần thức truyền âm nói:
"Phất Nhĩ Hàn, ta hỏi ngươi. Tám vị Trưởng Lão của quân địch được cử đi giết Lâm Lôi. Có phải là ngươi làm hay không?"
"Không phải!"
Phất Nhĩ Hàn không chút do dự nói:
"Mẫu thân. Ta tuyệt đối không phải là phản đồ! Mẫu thân, ngươi phải tin tưởng ta!"
Đại Trưởng Lão nhìn kĩ hắn một lúc, thế nhưng Phất Nhĩ Hàn muốn diễn kịch làm sao nàng có thể phát hiện. Đại Trưởng Lão dường như thở dài một hơi. Âm thanh nhu hoà hơn rất nhiều:
"Được, ta tin tưởng ngươi, chỉ cần ngươi không phải là phản đồ, Gia tộc sẽ không cho phép người khác giết ngươi."
Nói xong. Đại Trưởng Lão cũng lập tức quay đi. Ở Đại điện lạnh lẽo dưới lòng đất Phất Nhĩ Hàn ngồi một mình ở trong đó:
"Nghe ý tứ của Bối Lỗ Đặc tựa như thực sự đã khẳng định ta là phản đồ? Chẳng lẽ Chủ thần thực sự có nhìn thấy? Chủ thần tuy là nhân vật cao quý. Thế nhưng cũng có nhân tính. Cũng sẽ hành tẩu đi các nơi, nói không chừng có thể biết thực."
Trong đầu Phất Nhĩ Hàn không ngừng suy nghĩ suy diễn.
"Hừ. Bất luận Chủ thần phát hiện hay không phát hiện. Vĩ đại như Chủ thần, như thế nào sẽ vì một việc nhỏ này mà nhúng tay vào." Phất Nhĩ Hàn quyết định chú ý
"Chỉ cần ta kiên định tự mình không phải là phản đồ. Ta đây sẽ không là người có lỗi!"
Việc Phất Nhĩ Hàn muốn làm chính là chỉ có nhất nhất dù chết cũng không thừa nhận! Trong Đại hạp cốc của Thiên Tế Sơn Mạch. Bối Lỗ Đặc không hề đến nơi Tứ thần thú Gia tộc an bài rất tốt, mà là ở lại trong Đại hạp cốc, cùng Lâm Lôi, Bối Bối ở cùng với nhau.
Lâm Lôi ở tại phòng bên trong, Lâm Lôi, Bối Bối, Phổ Tư La, Bối Lỗ Đặc bốn người cư ngụ ở bên ngoài. Nhưng Địch Lỵ Á chính là ở tại phòng ngoài mang theo Uy Địch.
"Gia gia. Nếu ngươi cùng Chủ thần biết sự tình này, biết rõ Phất Nhĩ Hàn kia là phản đồ, dứt khoát trực tiếp đi giết hắn là được."
Bối Bối gầm gừ nói: "Tên Phất Nhĩ Hàn, ta đã sớm coi không vừa mắt với hắn.."
Lâm Lôi cười nói: "Bối Bối, Tộc trưởng, Trưởng Lão của Tứ thần thú Gia tộc ở sâu trong tâm linh đều có một chút cao ngạo, nếu không có chứng cớ mà giết, Tộc trưởng, các Trưởng Lão cho dù không trở mặt ngay tại chỗ, nhưng trong lòng cũng sẽ mang hận."
"Đúng." Bối Lỗ Đặc gật đầu cười nói, "Đừng xem thường bốn vị Tộc trưởng đúng là rất tôn kính ta. Thế nhưng dù sao bọn họ cũng đều là con cái của bốn vị Chủ thần. Trong lòng đều rất là cao ngạo, không thể làm quá đáng."
Trong lòng Lâm Lôi có chút ít nhiều cảm kích Bối Lỗ Đặc. Bối Lỗ Đặc làm sao mà không biết Tứ thần thú Gia tộc sẽ hận hắn? Hắn làm như vậy là lo lắng cho mình sẽ lọt vào sự gạt bỏ. Ở trong gia tộc, cuộc sống không dễ chịu.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, người nói mấy tháng sau sẽ khiến cho Phất Nhĩ Hàn không thể nói được gì hết. Rốt cuộc có biện pháp gì?" Lâm Lôi ngay lập tức dò hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Đúng vậy, gia gia. Người có biện pháp nào?"
"Ha ha ..." Bối Lỗ Đặc cười.
"Kết thúc như thế nào ta không xen vào do Bối Lỗ Đặc phụ trách." Đan Trữ Đốn trên mặt hiện lên vẻ tươi cười.
"Phất Nhĩ Hàn. Nói cho ta biết, Tám gã Trưởng Lão của quân địch đánh lén Lâm Lôi. Chính là ngươi mật báo tin tức phải không? Nói cho hành tung của Lâm Lội cho Bát đại Gia tộc." Đan Trữ Đốn nhàn nhạt hỏi.
Nhất thời trong đại sảnh. Cái Tư Lôi Sâm, Đại Trưởng Lão, mấy vị Trưởng Lão, Kể cả Lâm Lôi bọn họ đều khẩn trương nhìn về phía Phất Nhĩ Hàn, Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào Phất Nhĩ Hàn đang mơ hồ chết lặng phía dưới: "Nếu không phải có thể khó khăn trong việc kết thúc.."
Vẻ mặt Phất Nhĩ Hàn bình tĩnh, hai mắt vô thần, không linh hoạt nói: "Vâng!"
"Vâng!"
Âm thanh này vang vọng trong đại sảnh. Một nhóm người nhất thời yên tĩnh.. Đặc biệt là Đại Trưởng Lão tuy mang mặt nạ màu bạc, không cách nào chứng kiến vẻ mặt của nàng thế nào, thế nhưng trong đôi mắt của nàng tràn đầy vẻ khó có thể tin tưởng.
"Nghe được không?" Bối Lỗ Đặc cười nhìn về phía Đại Trưởng Lão, Cái Tư Lôi Sâm.
"Làm sao có khả năng?" Trong đại sảnh chư vị Trưởng Lão đều khiếp sợ..
"Hỏi hắn, hỏi hắn tại sao!" Đại Trưởng Lão thân thể đều phát run., Đại Trưởng Lão không muốn tin. Nàng thực không rõ, con của mình tại sao phải sử dụng tới cách này. Trong tình trạng Mê Hồn, sẽ không nói sạo. Đó là sự kiềm chế vững chắc
Đan Trữ Đốn tiếp tục hỏi: "Tại sao mật báo tin tức, muốn giết Lâm Lôi."
"Hắn đáng chết!"
Phất Nhĩ Hàn không linh hoạt nói "Hắn là một vãn bối trong Gia tộc dựa vào cái gì mà sử dụng Thanh Long chi giới. Chủ thần khí của Lão tổ tông!"
"Chủ thần khí?" Đan Trữ Đốn không khỏi giật mình nhìn về phía Lâm Lôi, các Trưởng Lão khác cũng đều giật mình nhìn về phía Lâm Lôi.
Phất Nhĩ Hàn tiếp tục nói: "Có được Chủ thần khí thì thôi. Con của ta cũng vì hắn mà gian tiếp tổn thất cực mạnh Thần phân thân. Hơn nữa, hắn vẫn chỉ là Trung vị thần ... Trung vị thần đã lợi hại như vậy, đợi khi thành Thượng vị thần, ở trong gia tộc, nhất định sẽ ở trên ta. Muốn Phất Nhĩ Hàn ta mỗi ngày ngẩng mặt nhìn hắn mà sống. Cuộc sống bây giờ căn bản là đày đoạ ... Hắn nhất định phải chết."
"Trung vị thần?" Trong đại sảnh không ít Trưởng Lão đều kinh hãi nhìn về phía Lâm Lôi.
Bọn họ cũng không biết Lâm Lôi là Trung vị thần! Cũng không biết hắn có Chủ thần khí.
"Nguyên là như vậy. Nguyên là như vậy." Đại Trưởng Lão đứng lên. Lẩm bẩm nói.
"Hô!"
Thân hình của Đại Trưởng Lão đột nhiên bay lướt ngang đến bên cạnh Phất Nhĩ Hàn, đột nhiên một chưởng đánh ra tại đỉnh đầu Phất Nhĩ Hàn, chỉ nghe được tiếng bồng. Đầu của Phất Nhĩ Hàn nổ tung. Lập tức hai khoả Thần cách bạo liệt bay ra.
Lâm Lôi hít một hơi: "Đại Trưởng Lão ..."
Trong nháy mắt Cả đại sảnh đều yên tĩnh hết thảy. Ngay cả Bối Lỗ Đặc, Đan Trữ Đốn đều kinh hãi nhìn vị Đại Trưởng Lão này.
"Phản bội Gia tộc, tất cả phân thân tất cả đều xử tử!" Đại Trưởng Lão xuống giọng nói, thế nhưng con mắt đã có chút ươn ướt, nhưng là trong nháy mắt liền biến mất.