Bàn Long
Chương 663 : Bốn màu huy chương
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
Diễm Cốt Sơn. Lửa rừng rực cháy khắp nơi.
Hai đạo thân ảnh từ phía chân trời cực nhanh bay tới. Cuối cùng lăng không dừng trước Diễm Cốt Sơn. Đúng là Lâm Lôi và Bối Bối.
"Ca sát!"
Bối Bối hung hăng cắn một miếng thủy quả, rồi ngửa đầu nhìn lên đỉnh núi.
"Lão đại, lần trước đúng chỗ, chúng ta bị bọn thị vệ ngăn cản vì chúng ta không phải lĩnh chủ hoặc phủ chủ. Giờ mới chừng hai ba tháng, lão đại ngươi đã trở thành Cửu U lĩnh chủ. Hừ, không biết vẻ mặt của bọn chúng sẽ thế nào."
Miệng nói, tay Bối Bối tùy tiện ăn phần còn lại của thủy quả.
"Đi thôi."
Lâm Lôi cười nhạt phóng lên cao. Bối Bối cũng đuổi theo.
Trong biển lửa thỉnh thoảng lại bùng lên, có một tòa cổ thành màu đen sừng sững, đám thị vệ mặc áo giáp đen vẫn đi tuần tra và canh gác liên tục. Nhất là ban ngày có tới hơn mười thị vệ chia làm hai, đứng gác nghiêm trang. Một tên trong đám thị vệ thấy Lâm Lôi, Bối Bối bay tới liền lên tiếng:
"Sao? Là bọn chúng?"
Tên thị vệ mặc giáp đen vẫn còn ấn tượng về lần gặp Lâm Lôi trước đó. Mới mấy tháng trôi qua, bọn thị vệ còn chưa thay phiên gác.
"Hải, sao các ngươi lại tới nữa?"
Tên thị vệ mặc giáp đen không khỏi nhíu mày.
"Lần trước, đã cho các người biết chỉ khi đương kim Cửu U lĩnh chủ hoặc phủ chủ đích thân tới chúng ta mới mở không gian chi môn cơ mà."
Lâm Lôi, Bối Bối hai người lúc bắt đầu hạ xuống.
"Lão đại. Đám thị vệ tựa hồ chưa biết thân phân của ngươi."
Bối Bối nghi hoặc:
"Không phải là tin tức sẽ truyền đến Diễm Cốt Sơn môn trong một ngày thôi sao, nhưng bọn thị vệ lại không biết. Trong khi chúng ta từ Xích Nham bay đến đây cũng phải mất vài ngày. Lão đại, tin tức phải đến trước mới đúng chứ!"
Lâm Lôi liếc nhóm thị vệ rồi cười nói:
"Ta đoán là loại tin tức đó phải là nhân vật cấp cao của Diễm Cốt Sơn mới sớm biết được, chưa đến lượt đám thị vệ đâu."
Lâm Lôi cũng không muốn mất thời gian nhiều với đám thị vệ, trực tiếp đi tới như khiến đám thị vệ cả kinh.
Đứng lại."
Mười thị vệ lập tức nhìn Lâm Lôi chằm chằm.
"Hai vị. Nơi đây không giống như các địa phương bình thường khác. Không thể tự tiện xâm nhập. Chúng ta không cản được ngươi. Nhưng các ngươi dám đắc tội với chủ thần mà xông vào sao?"
Thị vệ mặc giáp đen cầm đầu có đôi ắt màu lam nghiêm nghị nhìn Lâm Lôi, Bối Bối. Lần trước bọn họ đã biết thực lực của Lâm Lôi, Bối Bối nên không dám mạo phạm.
"Ta là tân Xích Nham lĩnh chủ."
Lâm Lôi lạnh nhạt trả lời.
Trên khối đá miêu tả cũng đơn giản nên Lâm Lôi cũng chỉ nhìn qua là hết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Thực sự tàn khốc."
Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Vị diện chiến tranh quy tắc:
Chiến trường chia làm hai chiến tuyến. Một bên thống lĩnh sở hữu huy chương màu đỏ, binh lính huy chương màu đen. Bên còn lại thống lĩnh dùng huy chương màu vàng, binh lính dùng huy chương màu trắng. Nhóm thống lĩnh tất cả đều là các nhân vật cấp bậc lĩnh chủ, phủ chủ, Tu La, còn binh lính là thượng vị thần.
Như Lâm Lôi và Bối Bối.
Nếu giết người cùng chiến tuyến, không được tính công. Chỉ có giết chết địch nhân mới được tính. Thu được 100 huy chương màu trắng có thể đổi được một giọt chủ thần lực. Đoạt được 10 vạn huy chương màu trắng có thể nhận được một kiện chủ thần khí. Đương nhiên, thu được mười huy chương màu vàng cũng có thể đổi được một kiện chủ thần khí.
Nhưng nếu chỉ có huy chương màu vàng thì không đổi được chủ thần lực! Muốn đổi được chủ thần lực, phải có huy chương màu trắng.
Cuối cùng phải có phúc lớn mới có thể có chủ thần lực.
Tiếp theo. một lần vị diện chiến tranh. nếu giết chết được năm thống lĩnh quân địch, thì khi kết thúc, quân công trước tiên được ghi nhớ. Trong vị diện chiến tranh tiếp theo, nếu lại giết chết năm thống lĩnh. Quân công tích lũy đạt tới mười người, cũng có thể đổi được một kiện chủ thần khí.
"Còn có thể tích lũy?"
Lâm Lôi than vãn
"Còn phải giết binh lính bình thường? Cái này không phải là đồ sát sao?"
"Thoạt nhìn không khó. Nhưng binh lính bình thường đều tụ tập cùng một chỗ. Muốn giết một trăm mạng? Sợ rằng sẽ lọt vào vòng vây của trăm vạn binh lính. Binh lính tầm thường cũng là lục tinh ác ma, thất tinh ác ma. Chỉ nói về linh hồn công kích. Một binh lính có thể chỉ có lực công kích bằng một phần mười lĩnh chủ. Nhưng trăm vạn binh lính vây lại, cùng lúc công kích thì lĩnh chủ nào cũng phải chết."
Lão già tóc bạc Cao Luân mặc nhiên cười nói.
Lâm Lôi không khỏi gật đầu.
Một thống lĩnh, gặp phải mười hoặc là hơn mười người binh lính, còn có thể tự tin giết chóc.
Nhưng gặp phải hơn một ngàn, thậm chí quá vạn binh lính, thì cầm chắc toi mạng.
"Mỗi một thống lĩnh đều rất khó giết. Dám vào vị diện chiến trường tức là đều có khả năng bảo vệ tánh mạng. Cho nên mới có tích lũy quân công!"
Lão già tóc bạc Cao Luân nói tiếp
"Tham gia vị diện chiến tranh vài lần cũng có thể tích lũy đủ quân công. Đương nhiên, cũng có thể hy sinh trong lần vị diện chiến tranh nào đó, nghĩa là hết thảy công sức thành vô nghĩa!"
Lâm Lôi có chút gật đầu.
"Cao Luân tiên sinh. Hãy cho chúng ta vào chiến trường đi." Lâm Lôi nói.