Ban Mã Tuyến

Chương 33 : Chuyện cũ

Ngày đăng: 19:34 20/04/20


"Đi thong thả, hoan nghênh lần sau đến!" 



Nói lời tạm biệt với gia đình 3 người đến mừng sinh nhật đứa nhỏ, thời gian làm việc của HIểu Kiều hôm nay đã kết thúc. Cầm mũ đi vào phòng thay đồ ở 1 cửa hàng thức ăn nhanh để thay. 



Người trực ca tiếp theo là Tiểu Trâu đang buộc lại tóc đuôi ngựa, miệng đang nhai kẹo cao su, mơ hồ hỏi, 



"Hôm nay có rất nhiều người ah?" 



Hiểu Kiều nhìn vào gương để vuốt lại mái tóc rối dưới mũ, " Đâu chỉ là rất nhiều, chật ních. " 



"Ngày gì ah mà kinh doanh tốt như vậy?" 



"Cuối tuần." 



Sau đó, mặc áo khoác vào, đóng cửa lại, "Tôi đi trước, ah, về muộn ký túc xá đóng cửa." 



"Uhm." 



Ra đến bên ngoài, Hiểu Kiều từ người bán hàng lại biến thành khách hàng, chạy đến trước cửa mua vài loại thức ăn mang theo. Cô gái bán hàng vừa bán vừa giễu cợt cô, 



"Tiền lương đêm nay em đủ mua bao này sao?" 



"Không có cách a, trong ký túc xá nuôi một đám sói."



" mỗi ngày chạy em tới chạy lui lại là khổ như vậy a!" 



Nói xong, đưa 1 cái gói to, Hiểu Kiều thanh toán và tiếp nhận, chào hỏi với những người trong quán, rồi đi ra ngoài. Mỗi ngày, sau khi tan học thì đi làm thêm 3 tiếng, đối với 1 tân sinh viên năm nhất như Kiều HIểu Kiều mà nói, tuy rằng có không ít vất vả, nhưng lại có thể sử dụng tốt thời gian rảnh rổi. 



Đẩy 2 cánh cửa đi ra, Hiểu Kiều đặt gói to trên xe đạp, cúi người mở khóa xe. Thình lình, một bóng người xông tới, giật đi bữa tối cô mua cho bạn cùng phòng, xoay người bỏ chạy. 



Hiểu Kiều phản ứng rất nhanh, chạy nhanh đuổi theo, chỉ trong 2 bước, đã chụp được cánh tay của đối phương. Người kia hoảng sợ quay đầu lại, tóc tai hỗn loạn, lộ ra vể mặt tái nhợt trẻ trung. Buông tay để gói đồ ăn rơi xuống, rải rát trên đất. Dùng cánh tay không bị Hiểu Kiều nắm, ngồi xổm xuống, nhặt thức ăn vương vãi trên đất mà nhét vô miệng. 



Hiểu Kiều nhìn thấy cảnh trước mắt, từ từ buông tay. Tình cảnh này, làm cho cô thả lỏng đề phòng. Cô gái chỉ mặc quần áo mỏng manh, ngồi xổm trước mặt cô, tay cầm lấy miếng hamburger đầy đất, nuốt lấy nuốt để. 



Đói thành cái dạng này... 




Hiểu Kiều trong lòng hồi hộp, gương mặt La Mân ngây thơ xuất hiện, để gán mấy chữ buôn ma túy bên cạnh cô ấy cũng rất khó. Nhưng mà, không rõ tình huống nên cô lựa chọn im lặng. 



Người không tìm được, ba người có chút không cam lòng. Hiểu Kiều tiếp tục lặng lẽ làm chuyện của mình. Sắc mặt cũng rất bình thường. Ba người kia đứng ở góc khuất bên ngoài quan sát một hồi, không nhìn thấy bất cứ điều gì, lúc này mởi nhảy lên xe chạy đi. 



Trong phòng thay đồ, Kiều Hiểu Kiều nhìn chằm chằm La Mân, sắc mặt ủ dột. 



"Có phải cô nên giải thích một chút." 



Ngồi ở trên ghế kê sát tường, La Mân cúi đầu, tóc thật dài rũ xuống, che hết gương mặt. 



"Không có gì giải thích, sự thật như lời họ nói." 



"Cái gì? Cô là người buôn ma túy?" 



"Không phải. Nhưng mà, " 



La Mân nói xong, xắn tay áo lên, bắp tay rất nhiều mấy chấm đỏ đỏ trên làn da tái nhợt. Hiểu Kiều chưa từng thấy qua, nhưng cảnh tượng như vậy từng xuất hiện trên phim truyền hình, cô đương nhiên biết những vết này tượng trưng cho cái gì. 



"Thấy ghê ha?" La Mân nhẹ nhàng cười, ánh mắt cũng mơ hồ. Hiểu Kiều không nói lời nào, mặt nhăn mày nhó. 



"Cám ơn cô, nhưng mà, cô hối hận không?" 



Không nhìn Hiểu Kiều, cô đứng lên, tiếp tục cười tự giễu, che giấu suy nghĩ tự ti. Cúi đầu như trước, mở cửa phòng thay đồ bước ra. Hiểu Kiều đứng ở phía sau, muốn nói gì đó, lại phát hiện cái gì cũng nói không nên lời. 



Bên ngoài truyền đến những tiếng gào thét, Hiểu Kiều ngẩn ngơ, đẩy mạnh cánh cửa chạy ra, cửa sổ ở 4 hướng của quán nhanh chóng được mở ra, vừa ra khỏi cánh cửa, La Mân đã bị 3 tên cảnh sát nắm chặt, đánh đập tàn nhẫn. 



Hiểu Kiều đứng ở trong cánh cửa, cả người cứng ngắc, máu như đọng lại, cảnh sát và buôn ma túy, 3 tên thanh niên mạnh khỏe cùng 1 cô gái yếu ớt, đúng hay sai, nên ra hay không. 



Hiển nhiên, cảnh sát cũng không muốn làm sự việc ầm ĩ, không hỏi ra những câu trả lời mong muốn, lục trên người La Mân cũng không tìm được cái mình muốn. Lại lên xe, chỉ vào La Mân đang nằm trên mặt đất, bộ mặt dữ tợn uy hiếp gì đó, nghênh ngang mà đi. 



La Mân nằm trên mặt đất, máu tươi chảy ra từ miệng và mũi.



_________________