Ban Mã Tuyến

Chương 38 : Đua xe

Ngày đăng: 19:34 20/04/20


Bốn phía thật im lặng, ánh mặt trời chiếu vào, mang không khí ấm áp phủ lên con người. Thoạt nhìn, vẻ mặt Hiểu Kiều có vài phần mơ hồ, khi cô nói câu kia, không tỏ ra bất kỳ thái độ gì, thật giống như đang nói “tí nữa, chúng ta đi uống nước được không ‘, đối phương nếu nhận, hai người đều vui mừng; nếu là cự tuyệt, thì chỉ cười cười thôi. 



Cận Ngữ Ca cũng có chút ngẩn ngơ, không hiểu rõ Kiều Hiểu Kiểu muốn biểu đạt hàm ý gì. Ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, muốn nhìn ra ẩn ý bên trong. 



Hiểu Kiều bị biểu hiện của cô làm cho buồn cười, thở phào nhẹ nhõm, đưa tay qua nâng mặt Ngữ Ca lên, hôn nhẹ ở trán. Da thịt vừa chạm nhau, Cận Ngữ Ca lập tức nhắm mắt, sau đó lập tức mở ra lại, như trước nhìn người trước mắt. 



“Phải thật sự xảy ra chuyện, chúng ta sẽ tiến lên hoặc trì hoãn, chạy máy một chút, nha?” 



Cận Ngữ Ca không kịp phản ứng, gật gật đầu. Cô cảm thấy chạy máy một chút là cách nói có hàm ý, nhưng mà —— 



“Vậy chịu rồi?” 



Biểu hiện của Hiểu Kiều như hoàn toàn vô tội. Cận Ngữ Ca giật mình, trấn tĩnh lại bản thân, khẽ nhếch miệng, kéo bàn tay ở cổ mình xuống, đẩy gương mặt giả dối ở trước mình ra. 



“Này uy! Sẽ không quỵt nợ a?” 



Hiểu Kiều mặt nhăn như 1 trái khổ qua, Cận tổng cúi đầu làm việc, 1 chút cũng không có động tĩnh gì. 



“Quỵt nợ là có không đạo đức a? Hơn nữa, sinh nhật tôi, em cũng không ở bên cạnh, đáng thương cỡ nào…” 



Tiếp tục quấy rầy, hơn nữa càng tiến lại càng gần, còn có xu hướng động tay.



“Được rồi sẽ không quỵt nợ.” 



Cận Ngữ Ca không ngẩng đầu lên cũng chính xác chặn được bàn tay vươn tới, “Kiều qua kia ngồi chờ 1 chút, em kiểm tra hết điểm này, dẫn Kiều đi 1 nơi..” 



Hiểu Kiều thu hồi tay, “Cái gì?” 



“Đi chơi. Hôm nay không phải là thứ bảy sao, bắt đầu từ hôm nay trở đi được rồi.” 



“Hả? Tốt như vậy?” 



Kiều cảnh quan được quá mong đợi nên rất vui vẻ, thu hồi An Lộc Sơn chi trảo, rút ra 1 quyển sách trên tủ sách, rất nghe lời ngồi trên ghế sofa chờ. 
Sau khi mở cửa xe, tiếng ai oán thứ hai liên tiếp vang lên, chỉ được đẹp mã, tự nhiên chọn một chiếc xe cùi. bây giờ, thật sự không còn mặt mũi nào hết, đành phải không tình nguyện đi vào. 



Xe Cận Ngữ Ca đứng song song ở bên cạnh, Hiểu Kiều nghiêng đầu nhìn qua, Cận Ngữ Ca cũng đang nghiêng đầu nhìn cô, trên mặt lộ ra nụ cười tươi rói kỳ diệu. Không đợi Hiểu Kiều kịp phản ứng, động cơ vừa nổ, xe Ngữ Ca đã sắp không thấy bóng dáng. 



Kiều Hiểu Kiều nhăn nhó kiểm tra những sắp xếp quen thuộc bên trong xe, vô cùng cẩn thận khởi động xe, nhưng cũng không ngừng than thở, 



“Tôi so không bằng em, tôi biết 1 chút là tốt rồi, lỡ may quậy banh, chẳng phải là bán mình đền xe? Còn có ly rượu này, đổ nhiều khó coi.” 



Chính là, sau khi từ từ nắm rõ kết cấu xe, đem những suy nghĩ ban đầu vứt qua 1 bên. Cứ như vậy không ngừng gia tăng tốc độ, thật sự là có chút giậm chân giận dữ. Hơn nữa, so với cảm giác đua xe trong trò chơi điện tử hoàn toàn khác xa, chỉ qua vài vòng, cảm xúc Kiều Hiểu Kiều hoàn toàn bị khống chế, nắm chặt tay lái, hai mắt trợn lên nhìn chằm chằm Cận Ngữ Ca ở phía trước, đem chân ga đạp vào nhả ra như đang sử dụng máy may kiểu cũ. 



Ly rượu ở đầu xe đã sớm bị người thứ nhất tăng tốc làm ngã, sau đó lăn đi đâu cũng không rõ. Hiểu Kiều cũng đành phải cam chịu, vì mục tiêu đuổi theo xe Cận Ngữ Ca. Rõ ràng đã có sự khác nhau về trình độ và kỹ thuật, không biết cô đã bị bỏ lại bao nhiêu vòng. 



Cận Ngữ Ca như đang cố ý thị uy, mỗi lần vượt qua cô liền minh họa kích thích Hiểu Kiều một chút, làm cho huyết áp Kiều cảnh quan căng như dây đàn,, thế nhưng tài nghệ không bằng người, chân ga đạp cũng không tốt. Đợi cho đến khi tâm ma ganh đua háo thắng của cô không còn, Cận tổng vô cùng đắc ý mới dừng xe lại ở vạch xuất phát. 



Từ trong xe bước xuống, đi đến chiếc xe bên cạnh, nhìn vẻ mặt khó chịu của Kiều Hiểu Kiều đóng sầm cửa xe đi tới, 



“Thế nào?” 



“Khụ!” Kiều Hiểu Kiều hắng giọng một cái, “Rất tốt.” 



Cận Ngữ Ca đưa tay lấy ly rượu không hề suy suyển trên đầu xe mình, đưa vào miệng nhấp 1 hơi, nhìn 1 đống hỗn độn trên đầu xe của Hiểu Kiều, cười mà không nói gì. Kiều Hiểu Kiều thấy cô không tỏ vẻ gì, từ từ mở miệng nói. 



“Đổ cho em a, em tự mình rót, thì không phải uống 1 mình a.” 



Cận Ngữ Ca lộ vẻ mặt trêu tức. Kiều Hiểu Kiều vừa nhìn ly rượu trong tay cô, vừa nhìn cô, khóe miệng từ từ nhếch lên, kề sát đặt bàn tay trên vòng eo nhỏ nhắn, 



“Kiều nói không là không sao?” 



Đang nâng ly đưa tới miệng, Ngữ Ca không phòng bị, bị ôm bất ngờ, sặc 1 cái, bắt đầu ho khan. Hơi thở kịp thông thì đã bị Hiểu Kiều nhào vô hôn rồi. 



Cận Ngữ Ca rất nhanh chóng kịp phản ứng, thả lỏng cơ thể của cô trong lòng Hiểu Kiều, ở nơi này dưới sự bao quanh bởi mấy động cơ sắt thép, cùng Kiều cảnh quan hôn thật lâu thật dài.