Bản Xônat Trốn Hôn (Bản Sonata Đào Hôn)
Chương 23 :
Ngày đăng: 14:52 30/04/20
EDIT BY CHERYL CHEN
Mễ Tình trợn mắt, nhìn lông mi Tiêu Cố khẽ rung rung, làn môi chậm rãi tách ra.
Hương vị của Tiêu Cố dần tan đi, tiếng động ồn ào bên tai rõ ràng hơn. Mễ Tình kinh ngạc, cô đặt tay lên môi, nhìn Tiêu Cố bằng vẻ mặt không thể tin nổi.
“Ui da Mễ Tình xấu hổ lắm đó nha, ông chủ Tiêu còn không đi xoa dịu người ta đi!” Thẩm Thi Thi lại giở trò, Tiêu Cố liếc mắt nhìn bọn họ, cũng theo ra ngoài.
Sau khi hai người rời đi, Thẩm Thi Thi quơ quơ cái di động trong tay, nhìn mọi người: “Tôi vừa chụp lại rồi~”
“Thật á, cho tôi xem!” mọi người lại náo loạn, còn có người la hét muốn in ảnh ra, dán trong cửa hàng để trừ tà.
Tiêu Cố ra khỏi phòng thì thấy bóng lưng Mễ Tình. Cô chạy với tốc độ nhanh, nhưng thỏ sao bằng sói được, cô không nhanh bằng Tiêu Cố. Tiêu Cố chạy thêm hai bước nữa, bắt kịp cô.
Mễ Tình bị chặn lại ở hành lang, vẻ mặt đỏ ửng còn chưa nguôi, vừa thẹn vừa giận mắng Tiêu Cố: “Anh cái đồ không biết xấu hổ, lòng lang dạ thú, cút!”
Tiêu Cố nhìn cô, bật cười, công chúa nhỏ mắng người cũng đáng yêu thế này.
Thấy Mễ Tình muốn chạy, Tiêu Cố kéo tay cô, nói: “Xin lỗi, tôi không muốn uống rượu, nên phải hôn cô.”
Mễ Tình nổi giận, một phát hất văng tay anh ra, cao giọng: “Lời xin lỗi của anh một xíu thành ý cũng không có, anh không muốn uống nên hôn tôi? Anh không muốn uống không có nghĩa là người khác cũng như vậy.”
Khách đi ngang qua hành lang đều nhìn họ bàn tán, có nữ sinh tò mò đứng lại xem, bị bạn lôi đi: “Người yêu cãi nhau, đứng xa một chút rồi xem.”
Mễ Tình: “…”
Nhưng Tiêu Cố dường như không bị bên ngoài ảnh hướng, nhìn dáng vẻ Mễ Tình tức giận mà cười: “Vậy nếu tôi nói là tôi muốn hôn cô, chỉ muốn hôn cô thôi, không vì gì khác, cô có dễ chịu hơn không?”
Mễ Tình: “…”
Một chút cũng không hiệu quả.
Khuôn mặt tươi cười của Tiêu Cố làm cô phiền lòng, cô nhấc tay muốn cho anh cái tát, nhưng bị đối phương nhanh nhẹn bắt lại. Tiêu Cố nắm cổ tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô như muốn tìm tòi điều gì đấy: “Cô thở hổn hển như thế, chẳng nhẽ là nụ hôn đầu tiên?”
Mặt Mễ Tình đỏ lựng, cô dùng sức kéo tay mình ra, nhưng Tiêu Cố nắm rất chặt, tuy không làm đau cô, nhưng cũng không để cô giật lại.
Cô trầm mình xuống thêm một ít, dưới mũi ngâm trong nước.
Thân thể trở nên ấm áp, máu huyết lưu thông, Mễ Tình thấy đầu óc cũng minh mẫn hơn.
Không thể gọi là bị hôn một cái được, cái này không thể tính là hôn môi, chỉ là môi chạm môi thôi, không sao cả.
Cô tự trấn an trong chốc lát, bỗng nghe tiếng bước chân rất nhỏ ở đằng sau. Cô nhướn mày, mở mắt, cô gái vừa nãy bỏ quên cái gì à?
Cô quay đầu nhìn thoáng qua, không thấy ai, liền đứng lên. Khẽ bó lại khăn tắm trên người, Mễ Tình vừa bước một bước ra khỏi suối thì thấy một bóng người tắm ánh trăng từ ngoài đi vào.
Hai ánh mắt chạm nhau trên không trung, cả hai người đều sửng sốt.
… Thậm chí đi tắm suối cũng gặp Tiêu Cố!
Tiêu Cố mặc quần áo bình thường, chắc đến để xem có người hay không, Mễ Tình sửng sốt trong giây lát, rồi ý thức được mình chỉ quấn khăn tắm, toàn thân còn ướt nước, khuôn mặt liền bốc cháy.
Cô muốn về phòng thay đồ mặc quần áo, nhưng đâu ngờ bước chân này dùng sức rất tuyệt, khăn tắm nhẹ nhàng tuột xuống.
Mễ Tình: “…”
Tiêu Cố: “…”
Tiêu Cố giật mình run rẩy. Rồi cực nhanh cởi áo khoác ra, bọc lấy người Mễ Tình.
Mễ Tình cứng đờ người bên suối nước nóng, mắt nhìn mông lung không có tiêu cự.
Ánh mắt Tiêu Cố lóe sáng, không biết nhìn đi đâu. Anh khẽ mím môi, lên tiếng hỏi: “Cô không sao chứ?”
Mễ Tình ngơ ngẩn, thét chói tai: “A—-!!!”
Tiếng hét xuyên qua không gian, trong đầu óc hỗn loạn của Mễ Tình chỉ có một ý tưởng vô cùng rõ ràng.
Để cô chết đuối trong suối nước nóng đi!!!