Băng Hỏa Ma Trù
Chương 192 : Ngũ đại long vương (Thượng)
Ngày đăng: 16:30 18/04/20
Niệm Băng lạnh nhạt nói:
" Ta quả thật không có trải qua vòng sơ tái (vòng loại), mà được đặc cách cho phép nhập vào vòng phục tái(vòng bán kết)"
Lời này hắn vừa nói ra, nhất thời khiến cho phía dưới dân chúng được một phen nhốn nháo, vô số ánh mắt nghi vấn dồn cả về phía vị trí chủ tịch.Ti Nghi (gã dẫn chương trình) mặt đại biến sắc, hắn đương nhiên biết việc Niệm Băng vừa nói ra mang đến những ảnh hưởng nghiệm trọng gì, ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía vị chủ tịch Hoa Bàn Tử sắc mặt đã bệch ra đang ngồi trên đài cao, lão quả thực không biết nên ứng phó như thế nào. Niệm Băng mở miệng ra thì lúc này đây, đẩy lão phải đối mặt với hơn mười vạn dân chúng đứng phía dưới.
" Mọi người không cần phải nghi vấn về tính công bằng của trận đấu, các người muốn biết ta tại sao không cần phải tham gia vòng sơ tái sao? Bởi vì, rất đơn giản, cái việc khảo sát kia đối với ta căn bản không có ý nghĩa gì cả, ta tới tham gia giải thi đấu lần này chỉ có một mục tiêu duy nhất đó là thu được chức quán quân trong trận đấu cuối cùng mà thôi.Chúng đại gia (mọi người) cứ chờ mà xem, cũng không cần lâu lắm đâu, ngày mai hết thảy đều sẽ rõ ràng."
Nói xong những lời này, hắn liếc mắt xuống dưới khán đài nhìn Tiểu Thiên với sắc mặt bất hảo, ngẩng đầu ngạo nghễ đi xuống sân khấu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ở bên dưới, dân chúng trước tiên đã bắt đầu bình tĩnh trở lại, ngay sau đó, bọn họ đều chỉ vào bốn cái thanh tiêu( nghĩa là cây chuối ở đây mình để luôn nguyên bản "thanh tiêu" cho dễ đọc) tác phẩm của Niệm Băng mà chê bai cười lớn, hiển nhiên cho rằng Niệm Băng thổi da bò tự tung tự hứng, dù sao từ lúc vòng phục tái bắt đầu đến giờ, cũng không có vị trù sư nào tham gia lại làm ra cái món ăn khó coi đến như vậy.
Bước xuống bậc thang, rất tự tin vào khả năng của mình, Niệm Băng nhanh chóng dung nhập vào trong đám người dưới kia, dù gì cũng không nhiều lắm những kẻ lúc mới đầu còn chú ý đến hắn, nhưng rất nhanh đã bị sóng người trùng trùng bao vây xung quanh đẩy đi. Niệm Băng cúi đầu, trong lòng đang không ngừng tự hỏi, bản thân mình hôm nay sao lại hứng thời làm nên sự việc như vậy. Hắn từ xưa tới nay, luôn luôn không hề có thói quen cao ngạo thái quá như thế, tự dưng hôm nay lại có thể xuất ra thứ ngôn ngữ kinh người thế này?
Tổ phục tái cuối cùng này cũng rất nhanh đã kết thúc, bởi vì Niệm Băng là người thứ nhất hoàn thành việc thi thố, cho nên, bốn cái thanh tiêu của hắn tự nhiên trở thành đồ ăn được bình phẩm đầu tiên, cả đám người bình phẩm môn nhìn thấy bốn cái lam sắc thanh tiêu chỉ có hai người không hề toát ra ánh mắt khinh thường nào, một là người được đặc biệt mời đến tham gia vào ban bình phẩm Long Vu sư Hi Lạp Đức. Người còn lại kia, chính là Linh trù thần Na Nghiêm. Hi Lạp Đức thì vẫn bảo trì sự bình tĩnh, bởi vì hắn đã kiến thức qua trù nghệ của Niệm Băng, còn Na Nghiêm thì là người duy nhất trong ban bình phẩm miễn cưỡng thấy rõ Niệm Băng đang làm cái gì.
Hoa Bàn Tử đứng bên cạnh Ma soái Hồ Quang nhìn liếc mắt, thấp giọng nói:
" Ta xem, có nên nhấm nháp cái loại món ăn này hay không, thức ăn khó nhìn như thế, từ sắc, ý, hình ba điểm mà xét thì cũng đã không đủ tư cách để tuyển vào vòng quyết tái(vòng chung kết) rồi, cái tên trù sư kia vừa rồi không hề trải qua vòng sơ tái, thật sự là có chuyện này à? Linh lão, ngài là tổng phụ trách vòng sơ tái mà,… này…."
Na Nghiêm lạnh nhạt cười, nói:
" Không sai, cái người này là ta trực tiếp cho phép không cần tham gia vòng sơ tái, chính như hắn nói đó, sơ tái đối với hắn thì không đáng để trong mắt. Có lẽ, ở đây cũng chỉ có mình ta tin tưởng điều này, hắn cuối cùng sẽ trở thành quán quân trong kì Hoa Long trù nghệ đại tái lần này thôi."
" Ai nói!!! Ta đây cũng cho rằng Niệm Băng ca ca sẽ thu được chức quán quân trong lần đại tái này nữa nè."
Nam tử áo xanh kia đúng là phong hệ cự long Tạp La Địch Lý Tư. Tạp La Địch Lý Tư lạnh nhạt cười, nói:
" Ca ca, chúng ta tựa hồ có mấy trăm năm qua không gặp nhau, nguyên lai ngươi còn nhớ kỹ ta là đệ đệ của ngươi, bất quá, lúc đầu ai lấy trộm mất của ta khối ngân thủy tinh cực phẩm vậy."
Tạp Áo Địch Lý Tư trong mắt toát ra một tia xấu hổ:
" Cái này!!!… cái này cũng không nên trách ta được, ngươi là phong hệ cự Long Vương, nào cần đến cái không gian ma pháp hệ cực phẩm bảo thạch đó làm cái gì, cái thứ đó may ra đối với ta còn có tác dụng, ngươi cũng biết đấy, chúng ta cự long thích nhất chính là bổn hệ bảo thạch, đặc biệt là cực phẩm."
Tạp La Địch Lý Tư chẵng buồn tức giận vươn tay, nói:
" Bây giờ ngươi có thể trả lại cho ta rồi đó, bất kể nói như thế nào, vật là do ta tìm thấy, hoặc là, ngươi lấy ra cái gì cùng đẵng cấp với nó để trao đổi cùng ta cũng được."
Tạp Áo Địch Lý Tư trong mắt hiện lên một tia giận dữ:
" Đừng nói nữa!! Ta thật ra cũng muốn trả lại cho ngươi, nhưng cái khối ngân thủy tinh kia bất quá ta một năm trước đã bị lấy trộm mất rồi. Mẹ kiếp, nhớ tới ta lại thêm buồn bực."
Tạp La Địch Lý Tư có chút khinh thường nói:
" Mấy trăm năm không thấy ngươi ngay cả ngôn từ thô tục của chúng loài người, ngươi cũng tựu đã học xong, bất quá, lời nói dối của ngươi quá giả tạo đi, ai có thể từ không gian Long Vương nhà ngươi mà trộm đi bảo thạch cho được?"
Tạp Áo Địch Lý Tư giơ ngón giữa bàn tay phải hướng lên (thô tục thật!!), chỉ vào bầu trời nói:
" Mặc dù ta cầm ngân thủy tinh của ngươi, bất quá, ta Tạp Áo Địch Lý Tư còn không biết thế nào là nói dối. Mẹ kiếp!!! Cũng tại cái tên hỗn đản Gia Lạp Mạn Địch Tư kia mà ra, trừ hắn ra còn ai có thể đủ lớn mật mà từ ta cuỗm đi mất bảo thạch hã!!!. Ngươi cũng biết đấy, Gia Lạp Mạn Địch Tư xét về thực lực trong bảy vị Long Vương là hèn hạ nhất, khó lòng mà phòng bị cho được!! Hừ, phỏng chừng hắn không bao lâu nữa cũng sẽ mò đến đây, khi đó huynh đệ chúng ta cùng tiến lên, không sợ hắn dám động đậy, thu hồi lại ngân thủy tinh qui về cho ngươi, bất quá, ta ra tay trên người tên hỗn đãn Gia Lạp Mạn Địch Tư này cũng sẽ có vài phần ác khí."