Băng Hỏa Ma Trù
Chương 191 : Lục ti bàn toàn tiêu (hạ)
Ngày đăng: 16:30 18/04/20
Ba ba …ba ba vì cái gì mà muốn đuổi Niệm Băng ca ca đi? hắn đã cứu con, ba ba không tạ ơn thì thôi còn đối với hắn lạnh như băng, Niệm Băng lại đâu có đắc tội với ba ba?" Thanh âm Miêu Miêu tràn ngập căm phẫn.
Hi Lạp Đức nghiêm mặt nói: "Miêu Miêu, con phải nhớ kỹ, con là một bạch nhân, bạch nhân chúng ta có thế giới của mình, đối với bên ngoài càng ít tiếp xúc càng tốt, vì "biết người biết mặt biết chi tấm lòng", lòng người là cái khó nhìn rõ nhất. Con chỉ thấy một mặt tốt của Niệm Băng, nhưng không thể chân chính hiểu rõ được hắn, con nhớ kỹ cho cha, từ nay về sau không tiếp xúc với hắn nữa, rõ chưa?"
"Không, con không rõ" Miêu Miêu cãi lại: "Niệm Băng ca ca đối với con tốt như vậy, như thế nào lại là người xấu cho được? Lúc trước hắn vì cứu con mà chịu hy sinh chính mình, chẳng lẽ cái đó là giả sao? Ba ba..ba ba đã lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử rồi"
"Láo xược, ngươi dám nói với cha ngươi như vậy sao?" Hi Lạp Đức trầm mặt xuống, nếu là người khác, có lẽ dưới tinh thần cường đại của lão áp bức sớm sinh ra sợ hãi rồi, nhưng Miêu Miêu có thể nói là khắc tinh của lão, lại không coi trọng cha mình chút nào.
"Con không nói sai, Niệm Băng ca ca đối xử với con rất tốt, ba ba thật xấu mà! Ô.. ô.. Miêu Miêu không có ca ca, thật vất vả mới nhận được một ca ca nhưng ba ba lại đối với người ta hung ác, ô.. ô.. ba ba thật xấu, trở về con nói cho mụ mụ nghe, để phạt ba ba một tháng… không… ba tháng ngủ dưới sàn nhà"
Hi Lạp Đức nhìn nữ nhi của mình, thật sự một chút biện pháp lão cũng không có, chỉ có điều từ thời khắc này sát khí trong lòng lão mọc lên mãnh liệt, lão rất minh bạch, bây giờ Miêu Miêu chỉ là coi Niệm Băng như ca ca, nhưng cứ tiếp tục tiếp xúc nữa thì sau khi Miêu Miêu càng ngày càng lớn, rất khó nói sẽ sinh ra tình cảm gì đối với Niệm Băng.
Dù sao, Niệm Băng bất luận là tướng mạo hay thực lực đều là đúng tiêu chuẩn lựa chọn, trời sinh đối với con gái có lực hấp dẫn rất mạnh. "Không, ta tuyệt không thể cho phép sự tình như vậy phát sinh, là người thừa kế mình, trượng phu Miêu Miêu sau này chỉ có thể là bạch nhân"
" Tốt lắm, tốt lắm…đừng khóc nữa. Cha đáp ứng với con sau này gặp lại Niệm Băng sẽ đối xử với hắn tốt hơn một chút là được, điều nầy có thể được mà." Hi Lạp Đức một bên nghĩ tâm sự, một bên an ủi nữ nhi của mình.
Đao quang ẩn, Niệm Băng thuận tay vung lên, trong quang mang lóe ra, vài loại nguyên liệu di động trong không khí ở trên chưng oa (nồi hấp), hắn đơn giản lấy ra một vài loại gia vị, rải trên nguyên liệu mình đã tích lũy, bao trùm trên vung nồi, hơi nước bốc lên. Động tác của hắn cực nhanh, dân chúng phía dưới căn bản không thể thấy tinh tường nhưng Tiểu Thiên lại thấy được, Linh trù Na Nghiêm cùng Mạc Mạc cùng thấy rõ ràng,
Nguyên liệu Niệm Băng chuẩn bị rất đơn giản, 4 thanh tiêu (cây chuối) cùng năm loại thịt khác nhau. Dân chúng không chú ý, nhưng mấy trù nghệ hành gia lại không thể không chú ý đến, thời gian khi bốn thanh tiêu còn ở trên nồi, cùng thanh tiêu đang bị cuốn lên không trung thì năm loại thịt đồng thời biến mất, mặc dù mỗi míếng thịt là không to lắm, nhưng đột nhiên biến mất, điều này đại biểu cho cái gì?. Niệm Băng dùng gia vị phi thường đơn giản, một ít trù sư dùng muối, loại liêu tửu, nhưng Niệm Băng chỉ sử dụng gia vị trong nháy mắt, nhất thời không có ai nhìn rõ hắn làm cái gì?
Niệm Băng đem song đao thu vào trong ngực, thoáng nhìn qua án bản, trên án bản lúc này chỉ còn lại có một ít hạt thanh tiêu, đó là do lúc trước hắn thi triển đao pháp, trôi nổi trên không rơi xuống. Trên mặt hắn hiện ra một tia mỉm cười ranh mãnh, thì thào: "Đã lâu không có thi triển như vậy, xem ra ta cảm ứng đao pháp cũng không có thụt lùi, tốc độ so với trước nhanh hơn rất nhiều, sư phụ, ngài thấy có được không?"
Niệm Băng mặc kệ chưng oa, nhàn nhã nhìn các trù sư bên cạnh nấu nướng, lúc các trù sư bên cạnh bắt đầu nấu nướng các loại phức tạp, hắn đã mở nồi, mùi hương nhẹ nhàng bay tỏa trong không khí. Niệm Băng lại lấy ra Chính Dương đao, đao quang lóe ra bốn lần, bốn thanh tiêu đã vững vàng xuất hiện trên đĩa nhỏ, cũng không cần trang hoàng thêm gì nhiều. Hắn trực tiếp nhìn hướng Ti Nghi có ý bảo việc nấu nướng của hắn đã hoàn tất, mặc dù quá trình nấu nướng của hắn không phải là nhanh nhất, nhưng chỉ mất nửa thời gian mà thôi.
Ti Nghi đi tới bên cạnh Niệm Băng có chút kinh ngạc, sau khi thấy qua trù nghệ của Tiểu Thiên và Mạc Mạc, hắn đã sớm không dám coi thường trù sư trẻ, nhưng khi hắn thấy tình huống trên trù án trước mặt Niệm Băng đặt bốn thanh tiêu thì thiếu chút nữa bật cười, nghi hoặc nhìn Niệm Băng nói: "Ngươi thật sự chuẩn bị dùng 4 thanh tiêu hấp làm tác phẩm cho trận bán kết ư?"
Niệm Băng mỉm cười: " Có phải ngươi hồ nghi ta làm thế tiến vào trận bán kết từ vòng loại phải không?"
Ti Nghi đỏ mặt: " Không, chỉ cần có thể vào bán kết, tự nhiên đều có năng lực nhất định, chúng ta Hoa long trù nghệ đại tái luôn luôn lấy công bình, công chính làm đầu."