Băng Hỏa Ma Trù

Chương 203 : Cổ ma pháp trận Vĩnh Hằng Đích Thụy Miên ( Hạ )

Ngày đăng: 16:30 18/04/20


Niệm Băng phản ứng một cách vô thức bổ nhào về phía Hi Lạp Đức, nắm lão kéo sang một bên, vừa né tránh qua thì ngay phía sau Hi Lạp Đức đã tràn tới một cái khe lớn. Nhưng không có may mắn lần thứ hai, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, phía bên trong chấn động kịch liệt, bọn họ rốt cuộc đã không còn khống chế được bản thân mình nữa, quay điên cuồng tại không trung rồi hướng vào vực sâu không đáy mà rơi xuống. Trong quá trình rơi, Niệm Băng xiết chặt cánh tay của Hi Lạp Đức, đem hai thanh đao cho vào trong giới chỉ, rồi nhờ vào tinh thần lực mới khôi phục được không nhiều lắm, triệu hồi Tuyền Ki đao ra.



Hắc ám không ngừng phủ kín thân ảnh của Niệm Băng và Hi Lạp Đức, bên trong tràn ngập những mảng sương mù màu đen lạnh như băng, sinh vật trong sơn cốc này vốn là rất thưa thớt nhưng lúc này đã biến thành một đám tử địa. Bất luận là động vật hay thực vật đều đã bị cái đám sương mù màu đen này dần dần làm tan ra từng chút, tử cốc từng bước được hình thành, tựa hồ như có vô số tiếng rống thê lương vang vọng trong cốc, tà lực đó băng lãnh dị thường, khí tức tà ác quả thật vô cùng khổng lồ.



Tháp Lỗ thành.



Miêu Miêu ngồi trên đài chủ tịch với thần thái vô cùng nhàm chán, nàng đang ăn những món do phục vụ mang đến, vừa ăn vừa lầm bầm bất mãn: " Ba ba tại sao còn chưa trở lại nữa? Người không phải nói chỉ đi một vòng để hoạt động thân thể rồi sẽ trở lại rất nhanh sao? Niệm Băng ca ca cũng chạy đi đâu mất rồi, vừa rồi huynh ấy còn đang ở đây mà? có lẽ là huynh ấy cần phải nghĩ ngơi, trận đấu cũng sắp bắt đầu rồi."



"Miêu Miêu, cháu ăn ít một chút, ăn nữa sẽ biến thành con mèo con mập mạp bây giờ" thanh âm trêu ghẹo của Hồ Quang đột nhiên vang lên.



Miêu Miêu ngẩng đầu lên nhìn lão "Ma Suất" anh tuấn mà không phải nam nhân này, hừ một tiếng nói:" Tiểu phá xà, người mới là mập đấy, con là Miêu Miêu xinh đẹp tuyệt trần, làm gì có thân hình nào hoàn mỹ hơn? Hức, con sẽ kêu ba ba giáo huấn cho thúc một trận, nghe nói thúc rất thích bị tinh thần ma pháp công kích hả, hắc hắc …Mấy ngày nay ngoại trừ thời gian diễn ra mấy trận đấu, thời gian còn lại thật là nhàm chán. Tiểu phá xà, con muốn đến quân doanh của người chơi đùa chút, thúc dẫn con tới đó được không?"



Nhìn thấy ánh mắt không chút thiện ý của Miêu Miêu, sau lưng Hồ Quang mồ hôi lạnh ứa ra ướt đẫm, lão thà xông vào quân địch cũng không muốn cùng nha đầu Miêu Miêu kia đối đầu, tiểu ma nữ này quả thật làm lão rất đau đầu.



" Không cần đâu, Miêu Miêu, hôm nào thúc thúc sẽ dẫn con tới chỗ khác rất hay để chơi đùa, trong Tháp Lỗ thành cũng không có ít nơi thú vị. Trận đấu tối hôm nay so với ban ngày còn tuyệt vời hơn, sẽ quyết định ai là người cuối cùng giành được chức quán quân. Hơn nữa, cái tên tiểu tử Niệm Băng kia vốn là ma pháp sư, bằng vào ma pháp để chế tác thức ăn vào buổi tối nhất định sẽ nhìn càng đẹp hơn."



Quả nhiên nhắc tới Niệm Băng, tầm mắt của Miêu Miêu lập tức bị dời đi, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười." Đúng vậy! Đúng vậy!, Niệm Băng ca ca chế tác món ăn là cừ khôi nhất, hôm nay huynh ấy nhất định có thể đoạt chức quán quân ".




Hi Lạp Đức hừ một tiếng nói:" Cái gì mà động đất? trận động đất này rõ ràng là do ma pháp trận của tên ma pháp sư nhà ngươi gây nên. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra nơi này tràn ngập khí tức băng lãnh tà ác hay sao? Hiển nhiên là có vật chí tà tồn tại ở đây. Nếu ta đoán không sai, cái ma pháp trận kia của ngươi đã mở ra cái phong ấn nào đó ở chỗ này rồi thậm chí làm cho sơn băng đại liệt (núi lở đất nứt), cho nên hậu quả của lòng nhân từ thật là khó nói"



Niệm Băng hít vào một hơi khí lạnh: " Tiền bối, ý của ngài là ta đã giải khai phong ấn cho một loại tà ác ma thú nào đó sao? Ngài vốn quen thuộc nhất với các loại ma thú, có biện pháp nào giải quyết không?"



Hi Lạp Đức than thở:" Bây giờ biện pháp gì cũng không có, trước hết chờ chúng ta khôi phục thực lực rồi nói tiếp. Bất quá nơi này chưa chắc là ma pháp sư ma thú, có thể nói là người cũng không chừng".



"Người?" Người có thể bị phong ấn dưới mặt đất?", thanh âm của Niệm Băng tràn ngập sự kinh ngạc.



Hi Lạp Đức lạnh lùng:" Không có gì là không có khả năng cả, khí tức này tà ác như thế, chỉ sợ là vật đại hung ác".



Tâm tư Niệm Băng thay đổi thật nhanh, vội vàng nói:" Tiền bối, ngài không phải là có triệu hồi thú sao? Nơi này đã hung hiểm như thế, vì sao không đem bảo bối của ngài mang chúng ta ra ngoài?"



Hi Lạp Đức nói:" Ngươi nghĩ rằng ta không nghĩ đến sao? Nhưng mà nơi này tà khí quá nặng, ta sợ rằng mấy sủng vật của ta không chịu được. Chúng ta căn bản không biết khoảng cách nơi này với bên ngoài cao bao nhiêu, một khi sủng vật của ta phi hành lại bị tà khí ảnh hưởng làm cho chúng ta rớt xuống. Ngươi vẫn có không gian ma pháp quyển trục để duy trì cho chúng ta không bị té chết sao?". Đến bây giờ lão cũng không phát hiện ra Niệm Băng sử dụng không phải là ma pháp quyển trục mà thật sự là không gian ma pháp.



Nghe được bốn chữ "không gian ma pháp", tinh thần Niệm Băng nhất thời hưng phấn, bản thân mình còn có Mô Phỏng thuật có thể có tác dụng, bằng vào Phong Hệ ma pháp chưa hẳn là bay không tới được. Dựa vào ma pháp lực của mình, gắng sức bay cao mấy vạn thước cũng không thành vấn đề.